Lệnh Truy Nã Đông Cung: Ái Phi Đừng Vội Trốn!

Chương 236 : Chân mệnh thiên nữ

Ngày đăng: 22:26 21/04/20


Thường Hy nghe nói như thế thì nhất thời sửng sốt, lúc này nàng thật cảm thấy giật mình, không nghĩ tới có một ngày, trong sinh mệnh của Tiêu Vân Trác còn có một người vô cùng quan trọng khác nữa!



Mạnh Điệp Vũ nhìn bộ dáng sững sờ của Thường Hy, chợt cảm thấy trong lòng không còn đè nén, đau khổ như trước nữa. Nàng là một nữ tử đã mất đi song thân phụ mẫu, từ nhỏ chưa từng có cảm giác an toàn. Mỗi một bước nàng đi đều phải cẩn thận từng chút một, phải suy nghĩ tính toán, bởi vì cô cô từng nói muốn đem nàng gả cho biểu ca cho nên những năm gần đây nàng thật sự không nghĩ đến sẽ gả cho người nào khác. Ở trong lòng của nàng, biểu ca là chỗ dựa cả đời.



Nhưng là tối hôm qua biểu ca nói những lời đó làm cho nàng hoàn toàn thanh tỉnh. Đúng vậy a, thật ra thì nàng không yêu biểu ca, nàng chỉ đem biểu ca trở thành chỗ dựa cả đời của mình, hết sức coi hắn là phu quân tương lai mà đối đãi. Cho nên nàng sẽ vì ghen tị mà đi làm ra rất nhiều chuyện tình nàng không muốn làm.



Biểu ca nói huynh ấy thích Ngu Thường Hy, hắn dụng tâm đi thích Ngu Thường Hy. Hắn nói trong lòng hắn Ngu Thường Hy không phải là một cung nữ mà là nữ tử hắn muốn dùng lòng mình để quý trọng. Nghe đến đó Mạnh Điệp Vũ liền khóc, biểu ca huynh ấy nói huynh ấy dụng tâm đi thích Ngu Thường Hy… Dụng tâm đi thích nàng… Một nữ tử sống trên đời này, được một nam nhân dùng tấm lòng hoàn chỉnh đi yêu thương, là chuyện hạnh phúc cỡ nào?



Nàng chưa bao giờ hy vọng xa vời rằng sau khi mình gả cho biểu ca, huynh ấy sẽ chỉ có một nữ nhân là nàng. Bởi vì nàng biết tương lai biểu ca muốn quần lâm thiên hạ, bên cạnh huynh ấy nhất định sẽ có nhiều nữ nhân, mà nàng cũng chỉ là một trong số đó mà thôi. Mạnh Điệp Vũ nàng thực ra cũng chỉ mong muốn được sống ở một nơi mưa không tới mặt nắng chẳng tới đầu. Nàng là một nữ cô nhi, coi như là cháu gái của tiên Hoàng hậu, nhưng là cô cô đã mất, nếu như nàng gả cho nam nhân khác, hạnh phúc cả đời này của nàng ai có thể đảm bảo đây? Nàng không có một chỗ dựa nào cả, cho nên mới quyết tâm nghĩ rằng gả cho biểu ca là tốt nhất, ít ra huynh ấy cũng sẽ nhớ đến cô cô mà đối xử tốt với nàng.




“Tất nhiên không phải thế. Nghe nói trên trán của chân mệnh thiên nữ có một đóa sen năm cánh, từ khi sinh ra đã có, mỗi cánh một màu, chỉ có lớn nhỏ là không giống nhau.” Mạnh Điệp Vũ lúc nhỏ đi theo tiên Hoàng hậu nghe được không ít chuyện này, ban đầu đều cho rằng còn nhỏ cho nên sẽ không nhớ, không hiểu, nhưng mà Mạnh Điệp Vũ lại nhớ. Lúc đó còn chưa có rõ ràng, nhưng bây giờ nhắc lại thì tất cả mọi điều đều thông suốt.



Thường Hy nghe vậy thì trong lòng cảm thấy không biết là thất vọng hay là may mắn. May mắn nàng không phải là chân mệnh thiên nữ, như vậy thì tình cảm của Tiêu Vân Trác dành cho nàng là thuần túy, không có chút nào vì lợi ích. Tuy nhiên cũng cảm thấy thất vọng, chẳng nhẽ Tiêu Vân Trác sẽ đi lấy nữ tử kia sao? Hắn sẽ thật bỏ rơi nàng mà đến với nữ nhân khác sao? Nếu quả thật như vậy thì kiếp này của nàng cũng chẳng được lâu dài. Nàng đã vì Tiêu Vân Trác vận dụng ngũ hành trận pháp cùng kỳ môn độn giáp, nếu như Tiêu Vân Trác từ bỏ nàng, nàng cũng chỉ còn một con đường chết thôi. Sư phụ nàng nói qua, đây chính là số mệnh của nàng!



***



Giải thích một chút về vụ tuổi tác: Trong những chương trước tác giả có nói Thường Hy năm hai mươi tuổi sẽ theo luật mà xuất cung, từ giờ đến lúc đó còn 6 năm nữa, nói vậy nàng 14 tuổi. Nhưng bây giờ làm đến chương này thì lại nói Thường Hy bằng tuổi Tiêu Vân Trác, cho nên bây giờ nàng thành 17 tuổi, hết hiểu nổi!!!