Lệnh Truy Nã Đông Cung: Ái Phi Đừng Vội Trốn!

Chương 252 :

Ngày đăng: 22:26 21/04/20


Tiêu Vân Trác hoạt động một chút thân mình có điểm cứng ngắc, vết thương tựa hồ hơi đau. Thường Hy nhìn đến hắn nhíu mày vội vàng buông lỏng ra cổ của hắn, đỡ Tiêu Vân Trác ngồi dậy sau đó kê ra phía sau gối dày thật mềm, lại đắp thêm chăn gấm, lúc này mới hỏi: “Đã thoải mái hơn chút nào chưa? Vết thương có gì đáng ngại hay không?”



Tiêu Vân Trác cứ như vậy nhìn Thường Hy lo trước lo sau cho hắn như vậy, trong lòng ấm áp, đến cuối cùng lôi kéo nàng nói: “Ngồi xuống nghỉ một lát, ta không có yếu như vậy, nàng không cần phải lo lắng!”



Thường Hy nhìn đến vải băng bó trên người hắn tầng tầng lớp lớp, đau lòng hỏi: “Chàng bị thương như thế nào? Có lợi hại hay không? Nếu không ta gọi Phùng thái y len lén đến đây xem cho chàng một chút?”



Tiêu Vân Trác lắc đầu một cái, lôi kéo tay Thường Hy nói: “Không có gì lớn, chỉ là sau lưng bị trúng một đao, nghỉ ngơi mấy ngày liền không có việc gì, vết thương không sâu lắm, không sao đâu!”



Thường Hy biết hắn là đang an ủi nàng, nếu như thật không có việc gì tại sao hắn còn trốn đến chỗ của Liệt Phong, ngay cả hoàng cung cũng không quay về? Đến lúc này mà hắn còn lo lắng cho nàng, nam nhân như vậy bảo nàng thế nào lại không yêu đây?



Yên lặng đan mười ngón tay quấn quýt vào nhau, nhẹ nhàng nghe hắn kể lại chuyện ngày đó…



Quá trình rất tàn nhẫn, nhưng trong phòng lại bao phủ một tầng hạnh phúc, coi như ngày mai bọn họ không thể nhìn thấy được mặt trời lên thì có sợ gì? Lòng của bọn họ, người của bon họ đều gắn chặt cùng một chỗ, bất luận kẻ nào cũng không thể tách ra!
Thường Hy mặc dù sớm biết Tiêu Vân Trác đối với Mạnh Điệp Vũ không có tình yêu nam nữ, nhưng là hôm nay sau khi nghe lời Tiêu Vân Trác nói lại liên tưởng đến chuyện Lệ Bình đã kể, Mạnh Điệp Vũ thiết kế đẩy Thẩm Phi Hà xuống nước, càng cảm thấy được nàng dễ dàng tin Mạnh Điệp Vũ là có bao nhiêu sai lầm. Thật may là hôm nay nàng còn đi thăm dò trước một chút, nếu không chỉ sợ mình đã phơi thây nơi tiểu viện kia rồi!



“Mạnh Điệp Vũ cuối cùng là người như thế nào? Tại sao nàng ta lại có quan hệ cùng với Tấn vương?” Thường Hy nhìn Tiêu Vân Trác tìm kiếm đáp án, có lẽ chỉ có hắn mới có thể cho nàng đáp án.



Tiêu Vân Trác nhận thấy tay của Thường Hy càng ngày càng lạnh như băng, vội vàng dùng lực cầm lấy, nói: “Nàng đừng lo lắng, ta sẽ bảo vệ nàng, về sau tuyệt đối sẽ không để nàng bị tổn thương cho dù là một cọng tóc!” Nói tới chỗ này Tiêu Vân Trác dừng lại một chút rồi tiếp tục: “Mặc dù ta không biết tại sao biểu muội lại biết được tòa tiểu viện kia, nhưng mục đích của muội ấy thì ta rất rõ ràng!”



Thường Hy gật đầu một cái, châm chọc cười nói: “Nàng chính là hy vọng ta chết đi, nếu như vậy thì nàng ta mới có thể cùng chàng một chỗ, có đúng hay không?”



Tiêu Vân Trác yên lặng gật đầu một cái, hắn biết Thường Hy nói không sai, cho nên rất trịnh trọng nói cho nàng: “Nàng yên tâm, chuyện này ta sẽ thay nàng xử lý tốt!”



Thường Hy cắn răng lắc đầu nói: “Chàng càng nhúng tay thì nàng ta càng hy vọng ta mau chết, không bằng chàng đừng can thiệp vào. Cuộc chiến của ta và Mạnh Điệp Vũ chỉ mới bắt đầu thôi, Mạnh Điệp Vũ nếu như biết ta không vào tiểu viện kia, chàng nói xem nàng ta có tức giận đến mức nổi điên?”