Lệnh Truy Nã Đông Cung: Ái Phi Đừng Vội Trốn!

Chương 298 : Mấy phần ân oán, mấy phần tình?

Ngày đăng: 22:26 21/04/20


Thường Hy nhìn Mạnh Điệp Vũ, theo bản năng hỏi: “Là ai?”



“Biểu tỷ của ta.”



Thường Hy hoàn toàn bị chấn kinh rồi, một lúc lâu sau cũng không nói lên lời, ngơ ngác nhìn Mạnh Điệp Vũ ngẩn người. Này thật không tưởng tượng nổi, nàng vẫn cho rằng Dương Lạc Thanh cùng Chuyên Tôn Nhạc Đan có quan hệ gì đó, lại vạn vạn không nghĩ tới là biểu tỷ của Mạnh Điệp Vũ… Đây quả thực làm người ta không thể tưởng tượng nổi! Ông trời ơi, trong hậu cung này không biết ẩn núp bao nhiêu ân oán tình thù đây?



Thấy được bộ dáng khiếp sợ của Thường Hy, Mạnh Điệp Vũ nhàn nhạt cười, nói: “Ta đã từng hại cô, tính toán với cô, cho cô dạo vòng quanh tử môn quan, thậm chí có lần nghĩ muốn cô chết…”



Thường Hy nghe mấy lời này của Mạnh Điệp Vũ mà nội tâm run lên, cảm thấy nàng ta thật sự có gì đó không bình thường. Mấy cái này cần gì nói, nàng đều đã biết hết! Mấy lần trước nàng ta cũng “thẳng thắn” qua, nhưng lần nào cũng là tiền đề cho một vụ khó khăn của nàng, chẳng biết lần này nàng ta lại mưu tính quỷ kế gì?



“… Ta biết ta hại cô nhiều lần như vậy, cô hận ta đến tận xương, hận không thể khiến ta biến mất. Nhưng nếu cô không phải là thần nữ hộ quốc, có lẽ giờ phút này cô đã chết!”



Thanh âm của Mạnh Điệp Vũ rất nhẹ, nhưng sát ý lãnh đạm cất giấu bên trong lại làm người ta run lên. Thường Hy không nhịn được mà hỏi lại: “Vậy cô nên giết chết ta rồi, không phải sao?”
Chỉ là, những chuyện này cùng nàng có quan hệ gì?



“Cô nói cho tôi biết những chuyện này làm gì? Điều này cùng tôi không quan hệ, đây là ân oán tình thù của các người!”



“Làm sao không quan hệ? Nếu cô không thích biểu ca thì khác. Nhưng cô lại thích biểu ca, cô là thần nữ hộ quốc, cô muốn né tránh những chuyện này sao? Đừng có nằm mơ!” Mạnh Điệp Vũ nhìn Thường Hy nói, thần thái nguội lạnh của ban nãy so với lúc này tưởng như hai người.



“Tại sao?” Thường Hy không hiểu, nàng không chọc tới những người này, làm sao cùng nàng có quan hệ?



“Bởi vì Tần Nguyệt Như muốn làm nữ hoàng, muốn nhất thống thiên hạ, muốn tìm ra Tấn vương đã mất tích. Cô là thần nữ hộ quốc, có được cô đồng nghĩa với việc có được thiên hạ, bà ta sẽ bỏ qua cho cô sao? Thứ bà ta không có được thì bà ta sẽ phá hủy, không để cho bất luận kẻ nào lấy được. Lần này cô có thể trốn thoát ra ngoài, đoán chừng bà ta tức giận đến điên rồi, nữ nhân này còn chưa có chịu qua uất khí như vậy.” Mạnh Điệp Vũ nói xong liền nở nụ cười, chẳng qua nụ cười ấy có chút đắc ý lại mang theo khổ sở, khiến lòng Thường Hy bất giác cũng không thoải mái.



“Ta nói điều kiện cho cô, chỉ cần cô đáp ứng ta, ta nhất định sẽ liều chết vì cô chu toàn. Trừ phi ta chết, ai cũng không thể đụng đến một cọng tóc của cô, như thế nào?” Mạnh Điệp Vũ nói tới chỗ này liền ho khan không ngừng, thần sắc tái nhợt, tựa hồ tùy thời cũng có thể biến mất.