Lệnh Truy Nã Đông Cung: Ái Phi Đừng Vội Trốn!

Chương 315 :

Ngày đăng: 22:27 21/04/20


Vãn Thu và Triêu Hà lặng lẽ đi vào. Hai người liếc mắt nhìn nhau, trên mặt cũng mang theo sầu bi, nhẹ nhàng phủ thêm cho Thường Hy một chiếc áo khoác rồi lại ra ngoài đại điện chờ.



“Ngươi nói xem Thái tử gia sẽ làm thế nào đây?” Triêu Hà nhìn Vãn Thu lo lắng hỏi, đôi tay nắm lại thật chặt.



“Không biết. Tâm tư của Thái tử gia người nào nhìn thấu? Ngu tỷ tỷ ở cùng một chỗ với Thái tử gia lâu như vậy, hiện tại không phải cũng đang lo lắng sao?” Vãn Thu nói chuyện có chút giận dỗi.



Triêu Hà nhìn Vãn Thu, kinh ngạc. Vãn Thu so với Triêu Hà thì chững chạc hơn, từ trước đến nay luôn là Triêu Hà thiếu kiên nhẫn, lần này không nghĩ tới là Vãn Thu kiềm chế không được. Triêu Hà vì vậy có chút ngạc nhiên hỏi: “Vãn Thu, ngươi làm sao vậy? Giống như ăn thuốc nổ vậy, người nào chọc giận ngươi hả?”



Vãn Thu nhìn thư phòng một cái, nhẹ nhàng lắc đầu nói: “Không sao, ngươi đừng hỏi, tránh cho lại tức giận.”



Vãn Thu càng nói như vậy, Triêu Hà ngược lại càng tỏ ra sốt ruột, kéo tay Vãn Thu nói: “Ngươi nói thật đi, với ta còn cái gì không thể nói? Ta không nói cho Ngu tỷ tỷ là được!”



Vãn Thu ngẩng đầu nhìn ánh trăng, trên mặt mang theo tức giận mơ hồ, hồi lâu mới lên tiếng: “Hôm nay Phùng Lương đễ đánh chửi cung nữ, thái giám đưa cơm, nói là bọn họ mắt chó nhìn người thấp, đưa cho nàng ta thức ăn cũng nguội lạnh. Còn nói mấy lời không sạch sẽ nhục mạ Ngu tỷ tỷ.”



Triêu Hà nghe vậy thì lửa giận công tâm, bực bội nói: “Đây là đạo lý gì? Thức ăn của tất cả mọi người đều giống nhau, đều dùng hộp giữ ấm mà đưa đi, làm sao có thể lạnh được?”




Phùng Thư Nhã chợt thu tay lại, nhìn Thường Hy nói: “Đừng tưởng rằng ngươi có thể tác uy tác phúc giống như trước kia, ngươi không cảm thấy tình thế đã biến đổi rồi sao? Coi như ngươi là thần nữ hộ quốc thì thế nào? Ngươi có thể cho Thái tử gia binh lực mạnh mẽ sao? Ngươi nên thức thời mà biến mất, không nên ở chỗ này chướng mắt người, gây khó xử cho Thái tử gia. Huống chi ai biết được thần nữ hộ quốc là thật hay giả? Biết đâu chỉ là một đồ giả mạo thì sao?”



Thường Hy hít sâu một hơi, tận lực để cho mình nhẫn nại, tuyệt đối không thể nảy sinh phân tranh lúc này. Nàng lạnh lùng nhìn Phùng Thư Nhã một cái, xoay người vào đại điện, nói: “Đóng cửa!”



Triêu Hà và Vãn Thu lập tức đóng cửa lại, chỉ một mình Phùng Thư Nhã tức giận đến mặt tái nhợt, hung hăng dậm chân nhìn đám người phía sau nói: “Đi thôi! Cũng không nhìn lại một chút xem đức hạnh của mình, lúc này còn dám tự cao tự đại!”



“Đúng vậy, thời điểm trước kia thì không có ai dám trêu chọc nàng, hiện tại cũng không giống nhau, thức thời thì nhanh cút ra ngoài…”



Thanh âm nói chuyện càng lúc càng xa. Thường Hy yên lặng dựa vào khung cửa sổ, Triêu Hà và Vãn Thu ở bên ngoài có chút lo lắng nhìn nàng. Hai người liếc mắt qua, Vãn Thu tiến lên phía trước một bước, nói: “Ngu tỷ tỷ, tỷ đừng thương tâm. Sau khi Thái tử gia trở lại nhất định sẽ chủ trì công đạo cho tỷ.”



“Đúng vậy, Thái tử gia nhất định sẽ không để cho tỷ chịu ủy khuất!” Triêu Hà cũng lập tức nói, bộ dáng giống như thề lời son sắt.



Thường Hy cười khổ một tiếng, đang muốn nói chuyện thì nghe thấy thanh âm của Tiêu Vân Trác cách cửa truyền vào: “Sao lại đóng cửa? Người đâu?”