Lệnh Truy Nã Đông Cung: Ái Phi Đừng Vội Trốn!

Chương 326 :

Ngày đăng: 22:27 21/04/20


Tiêu Vân Trác xui xẻo, đầu đụng vào buồng xe một cái. Thường Hy ngã lên người hắn cho nên cũng không có bị thương, chỉ là nghe thấy Tiêu Vân Trác kêu đau thì trong lòng cảm thấy rất hả dạ, thản nhiên từ người hắn đứng lên.



Tiêu Vân Trác nhìn Thường Hy mà hừ nhẹ một tiếng, tiểu nha đầu còn dám không giữ thể diện cho hắn. Đợi đến khi hiểu lầm được giải thích rõ, xem nàng bồi tội như thế nào với hắn?



Tiêu Vân Trác cách màn xe hỏi: “Hàng tiên sinh, có chuyện gì vậy?”



Ngoài xe không có hồi âm, nhưng là rất nhanh xe ngựa lại điên cuồng chạy đi. Buồng xe lắc lư không dứt, mọi người cũng không biết được đã có chuyện gì xảy ra. Vân Thanh vịn vào buồng xe, gian nan đi về phía trước nói: “Ta ra ngoài xem một chút.”



“Cô cô, cẩn thận.” Thường Hy dặn dò, khuôn mặt vô cùng lo lắng.



Vân Thanh gật đầu một cái, cười nhạt vén rèm xe đi ra ngoài.



“Bên ngoài có tiếng vó ngựa, mọi người nghe xem.” Mạnh Điệp Vũ đột nhiên nói, đưa tay nhấc rèm xe nhìn ra phía ngoài, này vừa nhìn khuôn mặt liền biến sắc: “Phía sau có hàng loạt truy binh, không lâu nữa chúng ta sẽ bị bắt kịp!”



Trong buồng xe, không khí trở nên trầm trọng, mọi người đều biết chỉ bằng một con ngựa thế này thì như thế nào chạy trốn? Rất nhanh bọn họ sẽ bị đuổi theo, đây là sự thực không thể tránh khỏi.



Đang lúc này thì Vân Thanh tiến vào, nhìn mọi người nói: “Phía trước có một rừng cây. Rừng sâu lá dày, bên cạnh còn có một ngã ba đường, đi lên phía trước một đoạn sẽ thấy được một khoảng đất trống. Mọi người trốn vào rừng cây ẩn núp, ta và Hàng tiên sinh sẽ dùng xe ngựa dẫn dụ bọn địch, nếu không có gì ngoài ý muốn thì rất nhanh sẽ tụ họp lại cùng mọi người.”
Thường Hy gật đầu một cái, nhưng hiện tại có lo lắng cũng không được, chỉ có thể nhìn tận mắt Phi Long trận mới biết được mình có thể phá giải hay không?



“Tần Nguyệt Như đem binh quấy nhiễu biên cương, biểu ca đã phái bí vệ hỏa tốc đưa tin cho Hoàng thượng, chắc hẳn trong mấy ngày nữa sẽ có thánh chỉ đến. Bình định biên quan chính là đại sự, hơn nữa biểu ca lại đang ở đây, chỉ sợ Hoàng thượng sẽ tại chỗ ủy nhiệm biểu ca làm tướng quân, lập tức đi đánh dẹp Minh Khải quốc.”



Thường Hy im lặng, phong chức ngay tại nơi này? Tim nàng chợt nảy lên một cái, có chút bất an, cả giận nói: “Binh mã lương thảo còn chưa tới, một tướng quân hư danh thì lấy cái gì dùng?”



“Cho nên chúng ta nhất định phải cứu được quân sĩ của Lệ tướng quân, nếu không biểu ca sẽ thành trò cười cho thiên hạ!”



“…” Thường Hy không nói lời nào. Ngay cả hơi sức để nói nàng cũng không có, tại sao mọi chuyện lại đi đến mức này?



“Còn có chuyện này phải nói với cô, biểu ca không có đụng qua nữ nhân khác, hắn từ trước đến nay đối với cô đều rất tốt…” Mạnh Điệp Vũ nói lời này có chút chua xót. Nếu không có Thường Hy, nàng và biểu ca sẽ là một đôi uyên ương hạnh phúc.



“Cái gì?” Thường Hy không hiểu hỏi ngược lại, không đụng vào nữ nhân khác, vậy hắn nửa đêm canh ba đến phòng của Phùng Thư Nhã làm cái gì?



Mạnh Điệp Vũ trông thấy thần sắc Thường Hy liền đem chuyện xảy ra kể lại một lượt, cuối cùng nói: “Đáng đời cô, lần này xem cô nhận tội thế nào cùng biểu ca?”