Lệnh Truy Nã Đông Cung: Ái Phi Đừng Vội Trốn!

Chương 79 :

Ngày đăng: 22:24 21/04/20


Triêu Hà hoảng sợ, nhìn Thường Hy nói: “Ngu tỷ tỷ, Thái tử gia cũng không phải là con mèo ôn thuận, tỷ cũng đừng đi tìm phiền toái. Thái tử gia vừa có nói tỷ không cần qua phục vụ, cần gì tự thêm rắc rối cho mình!”



Thường Hy đưa tay vỗ vỗ bải vai Triêu Hà, nàng không thể nói thẳng là mình muốn đi xem cảnh Tiêu Vân Trác bị nữ nhân chặn lại, biết Triêu Hà là một cung nữ yên phận sẽ không dám có mấy cái ý tưởng to gan loại này, cho nên nàng mới không dám nói ra ý nghĩ thật của mình. Nhãn châu xoay động, trên mặt lại lộ ra một nụ cười dịu dàng, từ từ nói: “Triêu Hà, Doanh Nguyệt điện thái giám nhiều, cung nữ ít, hôm nay Xuân Lai bị đánh chết lại càng thiếu nhân lực, ta bây giờ đã tỉnh tự nhiên là không được lười biếng rồi, muội nói có đúng không?”



Triêu hà bừng tỉnh hiểu ra, nhìn Thường Hy nói: “Ngu tỷ tỷ, tỷ thật là hư, mới vừa rồi còn nói gì xem náo nhiệt, nguyên lai là lo lắng Thái tử gia không có ai phục vụ a! Vậy tỷ mau đi đi, chỉ là không nghĩ tới Xuân Lai kia lại lòng lang dạ sói như vậy, có kết quả như thế cũng đáng đời!”



Thường Hy thầm than trong lòng một tiếng, Triêu Hà vốn là người thiện lương còn có thể nói như vậy, có thể thấy được trong hậu cung, từ bi là không cần thiết. Thu lại sầu não, nhìn Triêu Hà nói: “Thừa dịp người còn chưa có đến chúng ta mau chạy nhanh qua, nếu đợi lát nữa vào cửa lại thêm nhiều phiền toái. Chúng ta cùng đi đi, muội cũng phải đến Triêu Huy điện chuẩn bị bữa tối đúng không?”



“Đúng vậy a! Tối nay có chút khó khăn, không biết nên chuẩn bị thức ăn cho mấy người đây? Thái tử gia liệu có cùng mấy người Lương đễ đó dùng cơm không nữa?” Triêu Hà cau mày nói, cùng Thường Hy đi ra khỏi phòng, thuận tay đóng cửa lại.



“Kia tìm một người đi hỏi Thái tử gia đi!” Thường Hy vừa đi vừa nói chuyện, ngẩng đầu nhìn khắp nơi đều treo đèn lồng đỏ lớn, cả Đông cung đều ngập trong ánh hồng, tràn đầy hơi thở vui mừng hớn hở.



“Hôm nay xảy ra chuyện như vậy, ai dám đi hỏi a? Nghe nói sắc mặt Thái tử gia rất khó coi, ai muốn đi nhận xui xẻo?” Triêu Hà bất đắc dĩ nói, nặng nề thở dài, lại không nhịn được tiếp tục rủa: “Đều do Xuân Lai chết tiệt, hôm nay ngày tốt như vậy lại chọc Thái tử gia không thoải mái. Thái tử không thoải mái, những nô tỳ chúng ta cả ngày lại phải lo lắng đề phòng, tối nay biết làm thế nào a?”
Thường Hy liền thở dài, nha đầu Triêu Hà này làm sao lại đối tốt với nàng như vậy, cho tới bây giờ nàng hỏi cũng không chịu nói, chỉ có thể đợi sau này tìm một cái cơ hội tốt hỏi cho ra mới được. Trên thế giới này không có một người vô duyên vô cớ mà đối tốt với ngươi.



“Muội yên tâm đi, ta biết nên làm như thế nào!” Thường Hy gật gật đầu nói, hai người lúc này mới tạm biệt mà rời đi.



Đêm tối ngày hè, ngay cả gió cũng mang hơi nóng, thổi tới trên người làm người ta cảm thấy ướt dính khó chịu muốn chết. Đi một đoạn ngắn Thường Hy đã cảm thấy toàn thân có một tầng mồ hôi mịn thật mỏng. Lấy ra khăn tay lau đi mồ hôi trên mặt, rẽ ngoặt đi tới Doanh Nguyệt điện, nhưng không ngờ vừa mới bước vào khúc rẽ lại đụng phải Vân Thanh đang vội vã từ Doanh Nguyệt điện đi ra.



Hai người vừa chạm mặt là có chút kinh ngạc. Thường Hy dù sao cũng là thân phận thấp, khom người hành lễ: “Thường Hy tham kiến cô cô!”



Vân Thanh nhìn Thường Hy nhưng cũng không lập tức cho nàng đứng dậy mà phải qua một lúc lâu mới lên tiếng: “Đứng lên đi!”



Thường Hy chậm rãi đứng thẳng người. Tư thế nửa quỳ nửa ngồi này thật là không dễ chịu, mồ hôi trên trán từng giọt lăn xuống, Thường Hy lấy khăn ra lau đi, ngẩng đầu nhìn Vân Thanh, tận lực không để mình tức giận, quan lớn một cấp đè chết người, không có gì đáng nói. Nhưng là cứ như vậy bỏ qua cho Vân Thanh nàng cũng không cam lòng, đang muốn nói chuyện, lại nghe Vân Thanh nói: “Đừng tưởng vào được Doanh Nguyệt điện thì không có ai đụng được vào ngươi!”