Lệnh Truy Nã Đông Cung: Ái Phi Đừng Vội Trốn!

Chương 95 : Hữu kinh vô hiểm lấy được vinh hạnh đặc biệt

Ngày đăng: 22:24 21/04/20


Chuyện này đúng là một việc cực kỳ khó khăn, địa vị thân phận của

Thường Hy dù sao cũng chỉ là một cung nữ, nếu là vì một cung nữ mà đi

trách phạt Hoàng tử phi, này còn liên quan đến cả thể diện của hoàng

thất. Nhưng tóm lại Hoàng thượng vẫn tin tưởng lời của Lệ Bình, ngay cả

Mị phi muốn nói thêm cái gì cũng bị ánh mắt của Hoàng thượng ngăn lại,

chỉ có thể bất an ngồi đó, hung hăng trợn mắt nhìn La Thúy Yên một cái.

Việc này mất nhiều hơn được, nếu không phải nhìn trúng binh quyền cha

nàng nắm trong tay, làm con dâu của bà, đừng có mơ!



Thường Hy không thể không nói là một người vô cùng khéo léo, từ nhỏ

đã theo cha và anh xông pha thương trường, xem bọn họ ngươi lừa ta gạt,

đoán tâm tư kẻ khác là bài học nhập môn, chẳng qua là thứ này phải dựa

vào thiên phú, có người cả đời cũng chẳng thể đoán được chút suy nghĩ

của người khác, nhưng là có người chỉ cần căn cứ vào một ánh mắt, một

động tác là có thể nắm rõ tâm tư kẻ đó như lòng bàn tay. Việc này còn có một điểm mấu chốt, đó chính là phát hiện được cái mà người khác không

thể phát hiện được mới có thể đoán trúng thứ mà người ta đang giấu trong lòng.



Thường Hy từ trong đại điện yên tĩnh này mơ hồ hiểu được một số điểm, hơn nữa mới vừa rồi vô tình trông thấy được ánh mắt Hoàng thượng ngăn

lại Mị phi nói chuyện, trong đó rõ ràng dẫn theo một tia cảnh cáo, như

vậy có thể thấy được Hoàng thượng đã đồng tình với lời nói của Lệ Bình.

Dĩ nhiên chỉ dựa vào điều này còn chưa đủ để kết luận, nhưng quan trọng

nhất là, Hoàng quý phi, Mẫn phi, còn có cả Kính phi vào lúc này cũng

không dám lên tiếng, phải biết rằng bọn họ bồi vương tùy giá đã mấy chục năm,là người hiểu rõ Hoàng thượng nhất, vô hình chung đã khiến Thường

Hy càng thêm khẳng định suy nghĩ của mình.



Mấy lời của Lệ Bình, nhân chứng của Thái tử, còn có biện bạch của
Hy cắn chặt một hớp, La Thúy Yên không chết cũng sẽ bị lột da, nhưng là… Thường Hy sao lại có thể bỏ lỡ cơ hội tốt như vậy đây? Nàng giận đến

mức quay đầu đi không thèm để ý đến Thường Hy, động tác này lại bị Hoàng thượng nhìn được, nụ cười trong mắt càng đậm. Ngài chính là thích Lệ

Bình suy nghĩ, hành động đều lộ ra ngoài mặt, làm cho người ta chỉ cần

nhìn một cái là biết nàng đang nghĩ gì, không mất công suy đoán.



Thẩm Phi Hà từ đầu đến giờ vẫn chưa nói một câu, nhưng là vừa nghe

được lời Thường Hy lại giật mình trong lòng, mượn ống tay áo rộng mà kéo lấy tay Tiêu Vân Triệt, thấp giọng lặng lẽ nói: “Không nghĩ tới là có

một người thông minh như vậy, lúc đầu đúng là xem nhẹ nàng!”



Tiêu Vân Triệt không nói tiếng nào, chẳng qua là yên lặng gật đầu một cái. Phi Hà mới vừa rồi muốn làm chứng cho Ngu Thường Hy, nhưng hắn đã

ngăn lại, có Lệ Bình là đủ rồi, lúc này không thể để cho người khác biết hắn và Thái tử là ngồi cùng một chiếc thuyền, cẩn thận mới có thể đi

tiếp đoạn đường dài ngày sau. Chẳng qua là Thường Hy quá làm cho hắn cảm thấy ngoài ý muốn, lần trước có thể tìm được đường sống trong chỗ chết

dưới tay Thái tử, hôm nay còn ngồi lên chức nữ quan Phượng nghi, hắn vẫn cho là dựa vào tư sắc của nàng, hiện tại vừa thấy, thì ra thật sự là

một người thông minh, sắc sảo. Hắn thật không có nhìn lầm nàng, nếu là

có thể đào tạo thêm chút nữa, đi theo Thái tử nhất định sẽ có ngày được

ra mặt.



Hoàng thượng đem thần sắc mọi người thu vào đáy mắt, nhìn Ngu Thường

Hy càng phát ra thâm thúy, mở miệng nói: “Tức là hiểu lầm, vậy mọi

chuyện đến đây là dừng, sau này không cho phép kẻ nào tự mình đàm luận!”



Mọi người vội đáp dạ, chỉ là không ai nghĩ tới Hoàng thượng cư nhiên

đem chuyện này thành hiểu lầm, quyết định này có chút khiến người ta khó hiểu, chỉ thấy Hoàng thượng đứng dậy, nhìn mọi người nói: “Đều lui ra

đi, Ngu Thường Hy cùng trẫm đến thư phòng!”