Liên Hoa Bảo Giám
Chương 104 : Đổ Cục (1 ván đổ)
Ngày đăng: 01:02 19/04/20
Với dung mạo xinh đẹp của Christina, dáng người bốc lửa, nàng nói ra loại lời này kích thích Đỗ Trấn suýt nữa xịt máu.
"Tu! Ba ba, bối bối không thích nghe, bối bối cùng đệ đệ chơi với người!"
Beiermengde lắc đầu theo chân Đỗ Trần trượt xuống, tập tễnh đi vào phòng, một đường đi tới còn dùng hai tay nhỏ bé che khuôn mặt đỏ hồng, cúi đầu xuống. Nhưng sau khi đi vào cửa, qua một khe hổng ở cửa gỗ không có vá lại, một con mắt to đen nhánh trộm nhìn vào phòng khách.
Đỗ Trần bị câu nói này của Christina khiến khó chịu nửa ngày, chuyện tốt bậc này nam nhân nào nguyện ý buông bỏ. Nhưng trong lòng Đỗ Trần lại liều mạng ngăn cản, nếu làm vậy coi như ngươi tự cung - Liên Hoa Bảo Giám rất độc địa!
Hắn một lúc lâu sau không có trả lời khiến Christian càng hiểu lầm, nàng cả giận nói:
"Sao? Ngươi còn muốn ta "giao hàng" ngay bây giờ sao? Chỉ cần ngươi đáp ứng, ta bây giờ sẽ...!"
Nàng phất phất tay:
"Đều lui ra ngoài cho ta, lão nương ta muốn giao hàng. Một tháng này ta là của ngươi! Bất quá Francis, sau khi lão nương "giao hàng" mà mi dám phản hối..."
Nói xong, nàng cởi áo của mình.
"Không! Chúng ta chậm rãi thương lượng đã! Ngươi gọi thủ hạ trở về, Demis, ngươi cũng trở về đây!"
Đỗ Trần trời không sợ, đất không sợ, chỉ sợ có nữ nhân cởi y phục trước mặt hắn, điều này quá sức hấp dẫn, hắn sợ sẽ phạm sai lầm. Một lần phạm sai lầm thì sẽ không thể quay đầu lại.
Christina cảm thấy kinh ngạc, chẳng lẽ Francis là chính nhân quân tử trong truyền thuyết, nam nhi chứ không hề là sắc lang sao? Nhìn bộ dáng của hắn ngăn mình cởi áo tựa như không nhìn tới, hình như gặp chuyện gì kinh khủng.
Thân thể mình kinh khủng sao? Đương nhiên không có khả năng, chính mình là một trong những tuyệt sắc mỹ nữ trên Đấu Thần đảo. Vậy, Francis sợ đàn bà sao? Cũng không phải. Hắc, thú vị! Xem ra có thể lợi dụng điểm này!
Christian cũng không để ý tới Đỗ Trần, càng cởi bớt quần áo:
"Francis tiên sinh, ngươi còn do dự cái gì? Đến đây đi, vì cha của ta, ta không ngại "biểu diễn" nhiều như vậy trước mặt ngươi."
Lão thiên! Ai sẽ tới cứu ta đây?
Mấy ngày gần đây Đỗ Trần dựa vào Liên Hoa Bảo Giám mà nhận được cuộc sống huy hoàng, bây giờ lại khiến hắn khó xử.
Thấy Đỗ Trần bắt đầu tựa như gặp sát thủ, dần dần kéo dãn khoảng cách với mình, trong lòng Christina xác định. Đúng vậy! Francis chính là danh tự trong truyện thuyết "chính nhân quân tử"!
Vậy là tốt rồi!
"Francis, ngươi bây giờ có hai đường, một là theo ta đi cứu cha. Hai là, đêm nay theo ta qua đêm!" - Christina hung hăng "uy hiếp".
Bọn thủ hạ Hắc Bang của Christina, còn có Demis tất cả đều chết lặng.
"Đại tiểu thư nói cái gì? Nàng muốn Francis tiên sinh bồi nàng qua đêm sao? Chúng ta nghe lầm sao?" - Thủ hạ Hắc Bang tự hỏi.
Quả thật, không khí bên trong túc xá mười tám quá sức quỷ dị.
Lúc này Christina lại thêm một câu:
"Không có con đường thứ ba, hôm nay ngươi không nói ra lựa chọn thì lão nương mỗi ngày đều qua đêm với ngươi tại nơi này!"
Đỗ Trần khóc cười không được nhìn Christina, nói:
"Tốt! Ngươi độc lắm, lão tử nhận. Bất quá trước tiên phải nói rõ, ta không có đổ mạng, không đổ cơ quan thân thể. Còn có, ta toàn lực đổ, nếu không cứu được cha ngươi thì cũng đừng trách ta!"
"Thành giao!"
Christina xoay người chỉ vào một thủ hạ, quát:
"Còn lo lắng cái gì! Lấy kiệu, mời Francis đại nhân tới đổ tràng!"
Sáu mươi ba điểm so với hai mươi mốt điểm, thắng bại không cần nói cũng biết.
"L"Griffins tiên sinh, người thắng là ta!" - Đỗ Trần ôm nữ nhi, nhẹ nhàng giúp nó lau đi bụi trên khuôn mặt nhỏ bé.
Christina hoan hô, L"Griffins lẳng lặng nhìn kết quả trên bàn của Đỗ Trần, khuôn mặt không chút biểu tình. Sau một lúc lâu, hắn mới chậm rãi đứng lên:
"Cũng quả nhiên là anh hùng xuất thiếu niên! Ta thua!"
Hắn đi tới của sổ, tựa hồ như đang lưu luyến nhìn lại cái gì, sau đó trầm giọng nói:
"Đó là của ngươi, ngươi muốn cái gì đều ở phía trước."
Nói xong, người hầu phía sau đi lên phủ thêm một kiện áo bào bạch ngân. Lão đi ra đại sảnh, hai mươi mấy tùy tùng đều sắc mặt ảm đạm đi theo. Lúc đi tới cửa, L"Griffins quay đầu lại cười:
"Hôm nay ta thua tâm phục khẩu phục, ba tháng sau ta sẽ trở lại lĩnh giáo."
Đáng chết, ngươi còn?
Đỗ Trần mỉm cười lắc đầu:
"Ta còn là đệ tử, ba tháng sau ta sẽ tham gia đại khảo trong năm nên không có thời gian, cũng không có hứng thú phụng bồi."
"Tiểu tử, đổ thuật của ngươi rất lợi hại nhưng đừng có không biết xấu hổ!"
Một tráng hán bên người L"Griffins giận dữ, hình dáng của Đỗ Trần đã khiến cho hắn không nhẫn nhịn nổi nữa:
"Nếu so đấu khí thì chỉ mấy ngón tay của gia chủ ta đã có thể giết ngươi!"
"Jacob, câm miệng!" - L"Griffins gầm lên với người hầu - "Ta nói rồi, thiên hạ cường giả vi tôn, hắn thắng, hắn có tư cách, cũng phải có sự tôn trọng!"
Hắn mỉm cười nhìn thoáng qua Đỗ Trần, vươn ba ngón tay ra:
"Ba tháng sau ta sẽ trở lại Đấu Thần đảo - vì chuyện của hắn. Ta muốn khi đó chúng ta có cơ hội luận bàn."
"Chỉ mong vậy!"
Đáy lòng Đỗ Trần nói thêm một câu: "Ngươi không có cơ hội đâu!"
Tráng hán tên Jacob tức giận muốn mở miệng, lại bị L"Griffins dùng ánh mắt lạnh như băng dọa. Hắn nuốt hận, nói thầm:
"Lạp mễ mạt đế tố! Tiểu tử ghê tởm!"
Lạp mễ mạt đế tố? Đỗ Trần cả kinh, bọn họ…. Những lời này giống như hòa thượng niệm a di đà phật", đây là do thành viên Da Tát giáo hội tức giận hoặc hưng phấn cực độ mới nói vậy.
Bọn họ là thành viên của Da Tát giáo hội sao? Cái này không thể, Phillip của Da Tát giáo hội tự bạo mà chết, Bác Bì bế quan chữa thương, Dịch Cốt trong tay mình, còn hai thánh đồ khác đều mất tích, sao có thể có một đại nhân vật có khí độ siêu nhiên chứ?
Đỗ Trần định gọi bọn họ lại hỏi, nhưng đối phương là địch hay bạn còn chưa rõ, chính mình lại không thể công khai gặp mặt thảo luận chuyện Da Tát giáo hội...
Do dự một chút, L"Griffins đã dẫn người đi ra ngoài. Bọn họ trực tiếp bay thẳng lên trời, trong chớp mắt liền không thấy nữa.
Pier đi tới ôm quyền cảm tạ:
"Francis, hôm nay ngươi cứu ta một mạng, bảo vệ gia sản của ta để cho cả nhà ta còn có cơm ăn. Ta Pier không biết nói gì hơn, ngày sau ngươi có gặp chuyện phiền toái gì, huynh đệ "Hồng Sa" tuyệt không đứng nhìn!"
Đỗ Trần còn đang suy tư câu Lạp mễ mạt đế tố kia nên chỉ thất thần gật đầu, nhìn qua có chút vô lễ.
Pier cũng lơ đễnh vỗ đầu vai Đỗ Trần, cười to:
"Nên đi xem thứ ngươi thắng được, Đấu Thần đảo thủ phú tiên sinh!"
Liên Hoa Bảo Giám