Liên Hoa Bảo Giám

Chương 107 : Bị người chú ý

Ngày đăng: 01:02 19/04/20






"Thiếu gia, làm sao vậy?"



Dịch Cốt thấy khóe miệng Đỗ Trần lộ ra một nụ cười quái dị, không khỏi dừng lại hỏi.



"Có khách nhân đến!"



Tay Đỗ Trần đặt lên song cửa lầu, kết cấu khóa của đấu thần thế giới chỉ dừng lại ở trình độ trước trung đại tiền kiếp, loại này trong mắt Đỗ Trần như món đồ chơi song hoàn tỏa tầm thường của tiểu hài tử, nó cùng thánh khí tỏa căn bản là không khác gì - hai cái trình độ kỹ thuật kém nhau tới mấy trăm năm. Đây cũng là nguyên nhân mà thiết tặc của thế giới này không ai có thể mở thánh khí tỏa.



Người khác có lẽ không để ý, nhưng Đỗ Trần rất dễ dàng phát hiện ra hai hoa nhân nhợt nhạt trên ổ khóa, có người đã thử phá khóa.



Harry không, mà Đỗ Trần tuyệt sẽ không phá khóa của mình.



Cái này không phải là thiết tặc thì là cái gì? Hơn nữa từ trình độ này cho thấy, đây là do "cao thủ" mở khóa của thế giới này gây nên.



Đỗ Trần quay đầu nhìn thoáng qua hai trướng bồng cách đó không xa, lão đổ quỷ cùng lão thầy bói đều không thấy đâu, nhưng lúc đêm thế này bên cạnh Thượng Thủy hà có rất nhiều cặp tình lữ đệ tử đang tản bộ.



Tra xét dấu vết rất nhỏ trên khóa, Đỗ Trần cười nói:

"Là do hai người hợp tác mở khóa. Bên ngoài có rất nhiều đệ tử nên bọn họ không có khả năng đi vào giữa ban ngày, càng không có khả năng giữa ban ngày ban mặt phi thân đến, vậy nhất định là từ cách vách tiến vào sân. Phi, kỹ thuật quá kém, loại đồ chơi này mà phải hai người mới có thể mở, quả thực hỗn đản!"



Một mặt nói, Đỗ Trần một mặt mở khóa, vào cửa kiểm tra.



"Lạ nha!"



Dịch Cốt mặc dù thực lực mất nhưng đối với phương diện mở khóa một khiếu cũng không thông, hắn nhìn một chút xung quanh không có vẻ gì dị thường hỏi:

"Thiếu gia, đã mất đồ vật gì sao?"



"Quái là không mất gì cả!"



Trên tay Đỗ Trần hiện ra một đóa Liên Hoa:

"Phòng ngủ chỉ có hơn mười hai kim tệ hiện kim, còn có không ít châu báu đồ chơi của bối bối nhưng lại không thiếu thứ gì. Nếu hai tên trộm đến không phải để cướp tiền thì… ta làm gì có gì khác, chỉ có di sản của Phillip! Đáng tiếc, đã để cho "những khách nhân" thất vọng, bọn họ không biết ta cất giấu đồ tốt trong Liên Hoa thánh khí."



"Hừ, hai tiểu mao tặc này tự cho thông minh lại không nghĩ ta đã nhìn ra có khách nhân tới. Không tưởng bọn họ căn bản đã bại lộ ý đồ."


Rất nhanh, Jason đề ra một kế hoạch buôn bán mậu dịch năm trăm kim tệ. Đỗ Trần sửng sốt, tiểu tử này thật có chút bản lãnh.



"Kế hoạch của ta là như thế, bởi vì chúng ta lần đầu hợp tác nên mậu ngạch chỉ có thể như vậy. Nhưng ta tin tưởng, chúng ta sau này sẽ có nhiều cơ hội hợp tác hơn! Vậy, ngài trước tiên xem kế hoạch này của ta, ngày mai chúng ta bàn chi tiết ra sao."



Đỗ Trần tiếp kế hoạch thư, tựa hồ lơ đãng hỏi:

"Tốt, ta đêm nay xem lại. Được rồi, ngươi xem qua nữ nhi ta thu dưỡng chưa? Nha đầu đáng yêu chứ!"



Nhìn qua, Đỗ Trần như một người cha yêu thích nữ nhi đáng yêu.



"Còn chưa, bất quá ta có nghe nói, ta đang muốn mang lễ vật tới cho tiểu tử đây."



Thần sắc Jason không có gì dị thường.



Được rồi, hôm nay đủ rồi, để tránh đả thảo kinh xà, ngày sau ta lại chậm rãi chơi ngươi.



Đỗ Trần lại cùng đồng học trao đổi một hồi, sau đó mới quay về túc xá của mình.



Harry đã trở lại, hắn đang ở phòng khách lầu một, thừa dịp bối bối ngủ, hắn đi thu dọn phòng.



"Harry, hôm nay ngươi có phát hiện chuyện gì kỳ quái không? Tỷ như, có người ở gần túc xá, hoặc là có người muốn nghe tình hình của ta cùng bối bối?" - Đỗ Trần hỏi.



Harry sửng sốt, cẩn thận nghĩ một chút nói:

"Vừa rồi ta ôm tiểu thư đi dạo đích xác có mấy người hỏi lai lịch của tiểu thư, bất quá bọn họ đều là gặp trên đường, nhìn tiểu thư đáng yêu cho nên thuận miệng hỏi, chuyện rất bình thường… Có người đến, ta ra mở cửa."



Đã trễ thế này, ai có thể tìm mình?



Đỗ Trần theo Harry ra cửa. Cửa mở, bên ngoài là một trung niên nhân khoảng bốn mươi tuổi, mặc một bộ quần áo của quý tộc, sắc mặt trắng bệch, nhìn qua là một tiểu quý tộc rất bình thường. Bất quá, hai mắt hắn đỏ sậm, mang theo một cỗ sát khí uy phong lẫm lẫm làm cho người ta vừa nhìn đã nghĩ tới dũng sĩ kinh qua chiến trận.



"Ngươi chính là Francis?" 

Liên Hoa Bảo Giám