Liên Hoa Bảo Giám
Chương 110 : Việc làm bất lợi của Bác Bì
Ngày đăng: 01:02 19/04/20
Mấy tên bị nhốt trong nước đều không cao, chỉ cao hơn eo Đỗ Trần một chút. bọn họ cả người che kín lân phiến màu xanh thẫm, hai chân ngắn ngủn nhưng chân trên lại dài, không có cổ, hai bờ vai như đầu cá.
Harry vừa nhìn thấy bọn họ đã sợ đến trốn sau thân thể Đỗ Trần, bất quá trong lòng hắn cười trộm. Bọn người kia là Ngư Nhân, chúng nó mới chính thức là chủng tộc đê tiện.
Loài người trong lịch sử còn không thích họ hơn Tuyết Bỉ Nhân, xưng bọn họ là phản bội tộc. Nhưng, mặc kệ thế nào, từ cái tên "phản bội tộc" mà nhìn thì loài người ít nhất cũng thừa nhận Tuyết Bỉ Nhân so với bọn chúng còn là chủng tộc trí tuệ hơn, chủng tộc này chỉ làm cho người ta chán ghét mà thôi.
Ngư Nhân ngay cả danh tiếng phản bội tộc đều không khiến bọn chúng suy nghĩ, bọn chúng dã man, hung tàn, có thể lấy mọi chủng tộc làm thức ăn, còn thường xuyên kết thành đoàn đội cướp đoạt thôn trang duyên hải, ăn thịt người, bởi vậy loài ngươi coi chúng là một loại dã thú. Nhưng bọn chúng còn có trí tuệ nhất định.
Trên đấu thần thế giới có một câu tục ngữ - Tuyết Bỉ Nhân đê tiện sở dĩ còn có mặt mũi để sống sót bởi vì còn có Ngư Nhân so với bọn hắn càng đê tiện hơn.
Mặc dù Harry rất muốn lớn tiếng cười nhạo Ngư Nhân tựa như đồng bào hắn thường làm, nhưng hắn là một Tuyết Bỉ Nhân có quy củ, hắn kéo thân thể béo tròn chạy tới bên người Đỗ Trần hô lớn:
"Chủ nhân, thứ đáng chết này, hung tàn, vô sỉ, vô nhân, hạ tiện dám chắc là giám thị Beieralex. Nếu ngài muốn thu thập chúng xin hãy để cho Harry động thủ."
"Ngươi trước tiên đứng qua một bên. Đạo sư, Ngư Nhân này…"
Ziege lạnh lẽo nhìn Ngư Nhân đứng yên trong nước biển, lạnh nhạt nói:
"Tuyết Bỉ Nhân kia nói đúng, ta vừa lên thuyền đã phát hiện bọn họ ẩn dưới thuyền. Bọn họ đang giám thị Beieralex!"
"Đạo sư, xảy ra chuyện gì? Ta mới có Beieralex không lâu sao lại có Ngư Nhân theo dõi? Chẳng lẽ là LGriffins tiên sinh muốn thu hồi con thuyền này? Hắn không cần phải làm vậy, ta có thể lập tức giao con thuyền này cho hắn!"
"Không! Tuyệt không có khả năng là LGriffins phái người theo dõi con thuyền này, tài phú của hắn nhiều đến mức ngươi không sao tưởng tượng nổi, căn bản sẽ không để ý đến một con thuyền. Với thân phận của hắn tuyệt đối không có khả năng nguyện ý khu sử Ngư Nhân đê tiện làm việc cho hắn."
"Vậy… có thể là ai? Ta cho tới giờ không có đắc tội với người nào a!"
Đỗ Trần rất "vô tội" nhìn Ziege, trong lòng lại nghĩ nhất đinh là những người để ý mình làm ra.
"Làm chuyện này nhất định là một tổ chức rất cường đại!"
Ziege ôm tiểu bối bối đi tới trước mấy Ngư Nhân, lạnh lùng đánh giá bọn họ:
"Khi ngươi sống ở St. John thành có quen biết chủng tộc hải dương nào không? Khí tức của Ngư Nhân bình thường không có khác biệt, có thể dấu diếm nhiều cao cấp đấu thần, bởi vậy bọn họ bị người huấn luyện thành gián điệp, chuyên môn phụ trách theo dõi trên hải dương. Nhưng Ngư Nhân cực kỳ khó thuần hóa, có thể huấn luyện mấy Ngư Nhân đến bậc này thì tổ chức kia nhất định không tầm thường."
Tiểu bối bối vỗ tay cười nói:
"Nhưng gia gia lợi hại hơn! Gia gia thật giỏi, gia gia bắt được bọn họ!"
"Từ sau khi ngươi theo ta, làm việc nói chuyện đều khiến ta vô cùng hài lòng, bây giờ lòng trung thành của ngươi đã có sự bảo chứng, vậy ta cũng không thể đối xử tồi với ngươi. Từ hôm nay trở đi, ngươi chính là quản gia của ta!"
"Ca ngợi ngài, chủ nhân thiện lương nhân từ của ta!"
Harry ngoác cái miệng rộng nở nụ cười, mặt trắng như tuyết lộ ra một mảnh hồng hưng phấn. Mặc dù trước kia hắn vẫn làm công tác quản gia nhưng là thân phận nô đãi đê tiện nhất. Bây giờ tốt lắm, công tác đã là chính thức rồi!
"A, chủ nhân của ngươi là đại phú hào sao có thể đối xử tệ với quản gia của mình được chứ. Đi tới quỹ tiền ở túc xá lấy ra năm mươi mai kim tệ, ngươi tự mình chăm sóc cho tốt, phải nhìn ra hình dáng của quản gia, đừng cho chủ nhân ngươi mất thể diện!"
"Ai! Ngài yên tâm, Harry tuyệt sẽ không làm ngài mất thể diện!" - Hắn béo tròn chạy như điên, tý thì ngã.
Nhìn tư thế chạy buồn cười của Harry, tiểu bối bối cười khanh khách không ngừng. Đỗ Trần ôm nữ nhi đứng ở trên sàn thuyền nhìn ra ngoài khơi xa, trong lòng thầm tính toán chuyện chính mình.
Hắn bây giờ có ba việc chủ yếu: Đầu tiên là tìm Mayfair, đầu mối là bối bối cùng di sản của Phillip. Thứ hai, ngoại công mất tích, đầu mối là LGriffins. Thứ ba, ứng phó với những người có ý đồ với hắn.
Chuyện thứ ba mặc dù khó nhất nhưng là gấp gáp nhất, trước mắt chỉ có Jason, chẳng biết là có thể là đầu mối chính xác không.
Được rồi, còn một việc trọng yếu là mình phải tự nghĩ ra độc môn chiến kỹ. Gần đây bằng hữu Sino truyenfull.vn Sem với cái tuyệt kĩ "Hỏa Miện" huyền diệu của hắn… Rắm thối! Không thể để cho cái tên rắm thối đó tiếp tục.
Đỗ Trần đang nghĩ. Đột nhiên, một thân ảnh từ trên trời giáng xuống, hạ xuống phía sau lưng hắn sau đó vỗ vỗ đầu vai hắn.
Đỗ Trần cả kinh quay đầu nhìn lại, vóc người, tóc màu xanh biếc, khuôn mặt xinh đẹp, còn có y phục bó sát người màu đen cực kỳ gợi cảm - đúng là Mina.
"Hảo, Francis, nghe nói ngươi gần đây phát đại tài, tỷ tỷ tới xin chút đỉnh!" - Mina cười duyên ôm lấy bối bối, nàng thơm bối bối một cái.
"Ân… tiểu nha đầu thật đáng yêu!"
Đỗ Trần day trán:
"Mân Côi tiểu thư, có nhiệm vụ thì nói đi, nữ nhi của ta ở đây phiền ngươi thu liễm một chút, đừng có dậy xấu nàng!"
"Di! Ngươi còn dám nói đùa với tỷ tỷ!"
Mina lại thơm tiểu tử kia một cái, đặt nàng trên sàn để nàng tự chơi, sau đó kéo Đỗ Trần đi tới một bên, thấp giọng nói:
"Thánh giáo có một nhiệm vụ giao cho ngươi, về LGriffins."
Liên Hoa Bảo Giám