Liên Hoa Bảo Giám

Chương 148 : Đạo tặc không cần trộm – P2

Ngày đăng: 01:02 19/04/20




Số 5 thực nghiệm? Là cái gì? Đỗ Trần nghi hoặc nhìn ba tỷ muội, bất quá hắn minh bạch một việc - tòa thành bảo này dám chắc không phải từ đầu là lãnh địa của long tộc, mà là các nàng từ trong tay người khác cướp được, nhân loại xui xẻo đang tiến hành ở đây một cái thực nghiệm hạng nhất "Số 5" gì đó.



- A a, sao lại tốt như thế chứ?

Đỗ Trần nhìn khắp nơi, trong lòng cũng muốn biết nơi này đến tột cùng có cái gì, tiếp đó hắn cười nói:

- Theo lễ mà nói, ta là khách, ba vị tỷ tỷ là chủ nhân, hẳn là ta phải trước tiên dâng lễ vật cho ba vị tỷ tỷ mới phải chứ.



Nói rồi, Đỗ Trần từ trong túi du lịch của mình lấy ra một chuỗi vòng cổ bằng đá quý, mặc dù chuỗi vòng cổ này không có diệu dụng tăng cường đấu khí, nhưng đá qúy trên hạng liên là cực phẩm của nhân gian, mười tám viên đá quý mặc dù chỉ nhỏ như ngón tay cái, nhưng độ lớn nhỏ hoàn toàn giống nhau, càng khó kiếm là vòng quanh mấy viên đá nhỏ này có một viên tinh toản lớn nhất, không nói trên đời là vô song song cũng không kém hơn bao nhiêu, thứ đồ này rất hợp khẩu vị của long tộc.



Con mắt ba tỷ muội nhìn vòng cổ không rời, ngưng thần tĩnh khí nhìn bảo bối trên tay Đỗ Trần, Jennifer nuốt nước miếng nói: 

- Đệ đệ, ngươi quá hiểu rõ sở thích của các tỷ tỷ. Ha ha, thứ này quá trân quý, đá qúy lớn như vậy, khiến cho chúng ta quá khách khí rồi, dũng khí chối từ cũng không có luôn.



- Ba vị tỷ tỷ, chuỗi vòng cổ này là loại hàng đầu, tên là Hải Chấn, nghe nói trong trận động đất trăm năm trước tại Nam hải của đại lục Beins, phát hiện ra trong một cái khe của hải tộc, loài người từng tìm được một viên lớn hơn một chút, song cũng không thể so với viên Hải Chấn to nhất này, bởi vị tuyệt đối không thể tìm ra nhiều viên đá nhỏ có hình dáng màu sắc giống hệt nhau thế này. lại có thể xuyên thành mỗi chuối đá qúy đeo cổ.



Đỗ Trần nhìn thoáng qua hình dáng thất thần của ba vị tỷ muội, cười nói: 

- Trên người tiểu đệ cũng chỉ có thứ này mới có đủ tư cách để tặng cho ba vị tỷ tỷ có huyết mạch của hoàng thất long tộc! Đáng tiếc duy nhất là chỉ có một, bất quá nếu như có thêm một vòng cổ giống thế này, thì giá trị của nó đã bị giảm đi rất nhiều.



Trong lòng tam tỷ muội gấp gáp, hận không thể cướp đá quý từ tay Đỗ Trần, đó là thất lễ. Các nàng bây giờ đang diễn theo thân phận qúy tộc, cho nên dù không nhịn được cũng phải cố nén.



Đỗ Trần không vội vã đưa vòng cổ cho bọn họ, mà từ trong túi lại lấy ra một hộp nhỏ, vừa mở ra, một đạo quang mang màu lam nhanh chóng tràn ngập phòng: 

- Ba vị tỷ tỷ, ta cùng với bá phụ Jonathan mặc dù chưa gặp mặt, nhưng ta đối với uy danh hiễn hách của lão nhân gia kính ngưỡng vô cùng, thứ đồ nhỏ này xin ba vị tỷ tỷ chuyển cho bá phụ, đây là một chút tâm ý của vãn bối. 

- Tâm Hải Dương? Chẳng lẽ đây là thiên cấp tinh toản lớn nhất trong truyền thuyết, Tâm Hải Dương?

Ba tỷ muội kinh hãi thất sắc. Trời ạ, Francis tặng hai kiện lễ vật này, tương đương với tài sản của một cao cấp qúy tộc. Đệ đệ đẹp trai này thật sự quá giàu có. 



- Nhãn lực của ba vị thật tinh tường! Đúng là Tâm Hải Dương.

Đỗ Trần giao lễ vật cho ba vị tỷ muội, trong lòng cười thầm, những thứ không có tác dụng tăng đấu khí, với mình không có chút tác dụng, nhiều nhất là làm đồ chơi cho trẻ nhỏ, nhưng trong mắt long tộc đó lại là một bảo vật tốt nhất, bằng vào bọn họ cùng Roland, Ziege, mình kết hảo hữu với long tộc là rất đúng rồi.



- A a, tiểu đệ lần này du học, không mang theo nhiều châu báu. Nếu không có thể may mắn bái phỏng núi Miguel, lúc đó sẽ dâng lên ba vị tỷ tỷ cùng bá phụ một phần hậu lễ.



Ba tỷ muội nhận lấy vòng cổ, cười nói: 

- Tốt lắm, nếu đệ đệ người ngày khác tới núi Miguel...

Linđa vỗ vàng một chút, tiếp lời: 


Bất quá, Brockman thần tứ bá tước đáng thương lại lưu lại trí nhớ cái dạng gì a, điều này không phải ngoại nhân có thể biết.



Mà Đỗ Trần lại ở trong tầng thực nghiệm thứ mười chín xem tài liệu, ánh mắt lóe lên không ngừng, khóe miệng lộ ra một tia cười lạnh.



Phillip thuộc một tổ chức thần bí, mà cái tổ chức kia đang muốn làm một sự nghiệp lớn phi thường. mà loại sự nghiệp này cần chiến lực của rất nhiều đấu thần cùng dị thú.



Vì cần binh viên, Phillip nghiên cứu "Vong linh đấu thần", thực nghiệm này có thể nói là có tầm cỡ thời đại, chuyên môn cung cấp vong linh sinh hóa binh chủng cho tổ chức, nhưng một binh chủng như vậy rất dễ bị người khác nắm được nhược điểm, nhất cử tiêu diệt nên Phillip có khái niệm thực nghiệm "Tổ hợp dị thú", là một binh chủng có thuộc tính tự nhiên phong phú, để cho binh lực của tổ chức không chỉ có vong linh loại.



Mà "Tổ hợp dị thú" là dung hợp sáu luyện kim hồn tinh của sáu dị thú vào một chỗ, trong đó số 1 là cường đại nhất là chính, để cho số 1 thu đặc điểm của năm dị thú kia, cuối cùng biến thành một siêu cấp thực nghiệm thần sủng, phối hợp siêu cấp vong linh đấu thần tác chiến.



"Phillip, ngươi thật sự là một thiên tài, khó trách Andy có thể hiểu được nhiều chuyện như vậy, nguyên lai nó ăn số 5 đã được kết hợp rất nhiều đặc tính dị thú bên trong."



Mặc dù là địch nhân, Đỗ Trần cũng không thể không thừa nhận, Phillip trong lĩnh vực luyện kim thuật là một tuyệt thế thiên tài khiến thế nhân kính phục.



Đỗ Trần lấy ra khối lập thể có được từ Ngư Nhân vương, nhìn một chút, đột nhiên bĩu môi: 

- Số 6, Brockman chính là vì thứ này mà tới.



Trong lúc này, Đỗ Trần đột nhiên nghe được tiếng bước chân, hắn vội thu dọn hết thảy, vừa nhìn người xuống, hắn thở dài: 

- Dịch Cốt, có việc gì?



- Thiếu gia, theo đồng học của ngài nói, trong lao phòng trên mặt đất còn có Brockman...



- A?

Con mắt Đỗ Trần sáng ngời, vuốt mũi, khoé miệng xẹt qua một nụ cười: 

- Dịch Cốt tiên sinh cường đại, tin tức này của ngươi thật sự khiến ta cao hứng... bây giờ, ta muốn suy nghĩ, tập trung suy tư một chút..



Hắn nhún vai: 

- Brockman tiên sinh thân ái? Ta có một kế hoạch, đáng tiếc, nó còn cần một vài điểm nữa mới... hoàn thiện.

Liên Hoa Bảo Giám