Liên Hoa Bảo Giám

Chương 167 : Di chúc của Mayfair

Ngày đăng: 01:02 19/04/20






- Hộp thánh khí?

Angius nhướng mày, cả giận nói: 

- Đó là di sản quý giá mà Mayfair lưu lại cho ta, bây giờ đã thuộc về ta, chúng không phải là di vật của Mayfair.



Lão Fuye trong lòng hiểu rõ mình chỉ là một người hầu, lão chỉ nói cho Đỗ Trần sáng tỏ rằng Mayfair còn lưu lại cho Angius một cái hạp, còn lại cái gì cũng không nhiều lời, lùi ra phía sau Đỗ Trần.



Thà giết lầm còn hơn bỏ sót, Đỗ Trần ôm tâm tính như vậy vươn tay ra: 

- Một hộp thánh khí bình thường mà thôi, phó tổng trưởng đại nhân cũng không thiếu thánh khí, không bằng cho ta đi! Ta hy vọng ngươi có thể cho ta.



- Đây không phải thương lượng, tuyệt đối không thể.

Angius đột nhiên trở nên kiên định dị thường.



Gì? Phản ứng của Angius tựa hồ kịch liệt quá mức! Đỗ Trần vuốt mũi suy nghĩ, vậy kiện hộp thánh khí cũng không có gì đặc thù, chỉ là Angius cố niệm vong thê, không chịu tùy ý tặng người, sự thật mặc dù Đỗ Trần rất không thích Angius, nhưng tin tức có được từ đại ca, lão Fuye cùng dân cư cho thấy, cảm tình của Angius với Mayfair tốt phi thường, từ khi Mayfair qua đời đã qua hơn mười năm, Angius quyền khuynh nhất phương cũng không chịu cưới người khác, cho nên hắn không chịu giao ra kiện di vật cuối cùng của Mayfair cũng là điều dễ hiểu.



Nhưng có thể còn có điểm khác, chính là... nó có bí mật trọng đại.



- Angius đại nhân, ngươi không nên như vậy, thật không tốt đâu.

Đỗ Trần vuốt mũi nở nụ cười: 

- Ta đã nói rồi, chúng ta đã giao dịch điều kiện là có được hết thảy tùy vật của mẫu thân! Là hết thảy, ngươi hiểu chứ?



- Đông!

Angius hữu quyền đánh mạnh vào ngực, giờ phút này hắn còn chưa cởi áo giáp, chiến giáp của Shigeru cùng thiết quyền sáo đánh vào, kim loại tạo ra âm thanh hết sức chói tai.



Đây là hành động tuyên ngôn trước khi quân nhân Lanning quyết chiến, truyền từ khai quốc thánh Bowen bệ hạ. Angius làm như vậy, không thể nghi ngờ là báo cho Đỗ Trần biết, muốn hộp thánh khí nọ, trừ khi giết hắn.



Nhưng cứ như vậy, Đỗ Trần càng cảm thấy hứng thú. hắn cười nói: 

- Công tước đại nhân, ngươi đang ép ta đó, xem ra...



- Thiếu gia, từng bước nói chuyện.


Ba! Trả lời hắn là một ngọn roi ngựa.



Andy hừ hai tiếng, lắc đầu thở dài: 

- Ta, sủng nhi của nguyệt thần nữ, Chris Andy! Là một quý tộc tuyết lang có khẩu vị! Đương nhiên, ta còn là một tuyết lang đại nhân thông minh, cho nên giờ phút này, ta thề trong lòng... trời ạ, Francis chủ nhân, Harry quản gia, Andy sai rồi, Andy cũng không dám bị người lừa nữa! Tuyệt đối sẽ không để bất luận kẻ nào dụ dỗ, các ngài ai tới cứu Andy đi.



- Mẹ nó, câm miệng.

Fancino nhảy xuống lang xa, hung dữ đá cho Andy một cước: 

- Không ai có thể cứu được ngươi, đáng chết.



Nhớ tới sự tra tấn phi nhân vài ngày trước đó, Fancino trong lòng toát ra một cỗ tà hỏa, tay không lưu tình gia tăng khí lực.



- Đủ rồi, Fancino, không nên đánh chết nó, mặc dù ta cũng rất muốn làm vậy, nhưng Phillip còn cần nó làm thí nghiệm phẩm.



Brockman đứng trên xe, thanh âm lạnh lẽo: 

- Nửa ngày nữa, chúng ta có thể tới phụ cận cứ điểm của tổ chức, Fancino, sau khi trở về cái gì nên nói, cái gì không nên nói, ngươi hẳn là rõ ràng. Nếu chuyện chúng ta gặp phải tại cơ địa số 5 lộ ra... hừ!

Ánh mắt lạnh lẽo của hắn khiến Fancino run rẩy.



- Hiểu, tao ngộ của ta cùng đại nhân giống nhau, vì bản thân ta, ta cũng sẽ không nói ra. Bất quá, Andy cũng biết chúng ta....



- Dừng xe, ta cho Andy một giáo huấn suốt đời khó quên, để hắn vừa nghĩ tới giáo huấn này, sẽ vĩnh viễn không dám nói ra chuyện của ba con mẫu long.



Andy phản ứng trì độn đột nhiên run run, mơ mơ màng màng thấy, hai bóng đen che trước mặt...



Bầu trời tối đen.



- A, không!!!

Liên Hoa Bảo Giám