Liên Hoa Bảo Giám

Chương 170 : Phát thệ sẽ không ly khai nữa!

Ngày đăng: 01:02 19/04/20








Dịch Cốt cầm lấy tín chỉ trong tay Đỗ Trần, liếc mắt một cái...



Đột nhiên, độ âm bên trong tiểu thính bắt đầu giảm xuống, thậm chí Đỗ Trần còn cảm thấy một cỗ hàn ý âm sâm, loại cảm giác này tựa như có một đạo phong âm lạnh lẽo đặt lên cổ, chỉ cần đẩy nhẹ, máu đỏ sẽ lập tức phún ra.



Có lẽ bởi vì tin tức trong thư quá rung động, Dịch Cốt nhất thời thất thần, khiến cho khí tức ẩn tàng lộ ra một chút.



Bất quá Đỗ Trần hoàn toàn hiểu được, rung động của tin tức Phá Khí huyền tại đấu thần thế giới, càng hiểu sự phản ứng của Dịch Cốt, nếu tin tức trong tín chỉ là thật, cấp bậc không quan trọng cũng có thể thu được thánh khí, đối với một vị đấu thần, nhất là như một vị đấu thần nhiều năm dừng ở cửu cấp đỉnh phong mà nói, không thể nghi ngờ là một rung động thật lớn, hoặc là một dụ hoặc vô cùng.



Thật lâu sau, Dịch Cốt thở ra một hơi:

- Thiếu gia, ta đã thất thố! Bất quá thật sự quá khiến người ta khiếp sợ! Nếu thật sự tồn tại một thiên Phá Khí huyền, thật sự dùng loại phương pháp này thu được thánh khí, vậy sợ rằng tất cả cao cấp đấu thần đều sẽ điên cuồng! Một khi Phá Khí huyền công khai, nhất định khiến cho một trận đại hỗn loạn nhằm vào thánh khí không tiền khoáng hậu.



Chờ Đỗ Trần gật đầu, Dịch Cốt tiếp tục nói: 

- Ta chưa bao giờ nghe nói qua tin tức có liên quan tới Phá Khí huyền, vốn nghiên cứu từ xưa tới nay có rất nhiều, nhưng cho tới giờ không có một người thành công, cho nên… bất quá nếu nói nó là do thánh nữ Mayfair lưu lại. Vậy, sợ rằng đây là chỉ có người kế thừa các vị Da Tát giáo chủ đời trước mới có tư cách biết bí mật này! Hơn nữa giáo hội đối với bí mật của giáo chủ quản lý dị thường nghiêm ngặt, nếu thành viên chúng ta biết chuyện không nên biết, nhất luật đều xử theo hắc ám thánh hình, cho dù thân phận cực cao như ta là thánh đồ cũng không có ngoại lệ.



Đỗ Trần nghe ra một loại ý tứ khác của Dịch Cốt, cười nói: 

- Ta cho ngươi quyền lợi biết chuyện này, nhưng ngoài trừ ngươi ra, còn có Bác Bì, ta không hi vọng bất luận kẻ nào biết chuyện này! Hiểu chưa? Với danh nghĩa Da Tát!



- Lạp Mễ Mạt Đế Tố! Cảm kích ngài, đại ngôn nhân của Da Tát thần.

Dịch Cốt cúi đầu thật sâu.



- Nếu quả thật chỉ có giáo chủ mới có thể biết bí mật này, vậy Phillip đã làm giáo chủ gần mười năm, hắn nhất định cũng biết sự tồn tại của Phá Khí huyền! Tổ chức mà Phillip thần phục cũng biết chứ?



"Theo lời mẫu thân, có được Phá Khí huyền sẽ gặp phải một tai nạn cực kỳ kinh khủng, vậy tai nạn là chỉ cái gì... "Thất phu vô tội, hoài bích kỳ tội" quả thật là một tai nạn, nhưng được gọi là cực kỳ kinh khủng sao? Không, hẳn là không đơn giản như vậy..."

Đỗ Trần liên tiếp hỏi chính mình mấy vấn đề. Đột nhiên, hắn nhẹ nhàng nhìn lại tín chỉ mà Mayfair lưu lại. Bạch chỉ tung bay, bông tuyết hiện ra, cả tín chỉ biến thành băng phiến. Đỗ Trần động tay.



Băng phiến nát bấy, tín chỉ cũng hóa thành bụi.



- Thiếu gia, đấu khí của ngài lại tiến bộ rồi, đã đạt tới tam cấp đỉnh phong.

Thời gian này Dịch Cốt, tùy thời chỉ đạo Đỗ Trần học vũ kĩ.
Không lâu sau, từ trong rừng cây xuất hiện một xe ngựa màu vàng, bên trong xe, tiếng kêu ai óan từng tiếng từng tiếng vang lên.



- Không muốn, ta Chris Andy, là ... giấc mộng,... khẩu vị... trời ạ, Francis chủ nhân, Andy thề, nếu ngài có thể cứu Andy, Andy đời này không khi nào rời khỏi bên người ngài. Ta sao lại rời ngài chứ, Harry đại nhân.



--------------



Trong lúc này, Đỗ Trần đã tiếp đón sự hoan hộ của bình dân, lại ban hành mấy pháp lệnh mới, sau đó rời đi tới đại thảo nguyên Mc Allen.



Điều hành một phương lãnh thổ không phải một chuyện một sớm một chiều, Đỗ Trần gần đây sau khi nghiên cứu lượng lớn sách hiểu rất rõ, cho dù có tài phú khổng lồ trợ giúp, muốn thay đổi mức sống của ba mươi vạn bình dân sông New Zealand cũng phải mất thời gian năm, mười năm xây dựng trụ cột kinh tế, nếu không, chỉ dụng kim tệ để đạt được sự giàu có bất quá chỉ là mây khói, sớm muộn cũng sẽ có một ngày sụp đổ.



Cho nên Đỗ Trần lúc này không có cải cách lớn trong lãnh địa, chỉ là làm một chút, an bài vài kẻ có thể tin tưởng, có tiềm lực vào trong chính phủ học tập.



Nhưng mấy pháp lệnh gần đây đã khiến cho bình dân sông New Zealand cảm kích vô cùng.



- Hắc, nghe nói chưa? Đạo mệnh lệnh thứ nhất của lĩnh chủ đại nhân là hai bên sông New Zealand không thể có một cô nhi, lĩnh chủ đại nhân đã thành lập hơn mười cô nhi viện.



- Sớm nghe nói rồi, tin mới nhất bây giờ là lĩnh chủ đại nhân đã phát minh một từ mới, gọi là cái gì mà công trình hi vọng, để cho bọn nhỏ trong lãnh địa đều được đi học, ha ha! Hài tử nô đãi cũng có thể đi, hơn nữa chỉ cần thành tích tốt, có thể thoát ly nô dịch.



- Được, tin tức của ngươi cũng quá nhanh, mệnh lệnh mới nhất của lĩnh chủ đại nhân nhân từ, là dùng kim tệ của mình cải tạo sông New Zealand, để chúng ta khong chịu thủy tai nữa.



- Ca ngợi lĩnh chủ đại nhân Francis, ha ha, lĩnh chủ đại nhân năm nay mười sáu tuổi, hắn còn có thể làm chủ nhân của chúng ta hơn năm mươi năm nữa. Trời ạ, điều này thật sự quá hạnh phúc.



Bình dân hai bên bờ New Zealand mừng vì bọn họ có một vị lĩnh chủ nhân từ, cuộc sống sau này có hy vọng tươi sáng! Trên khắp tám trăm dặm lãnh thổ, thanh âm hưng phấn không dứt. Nhưng trong lúc đó, lĩnh chủ đại nhân của bọn họ vẻ mặt ai oán, không ngừng đánh giá khắp nơi, hơn nữa hai chân không ngừng vặn vẹo, hai tay lại không ngừng sờ mông...



Chẳng lẽ chủ nhân có việc gấp? Harry cơ linh bắt đầu tìm một cái bô.



Nhưng Đỗ Trần trong lòng cuồng hô:

- Mẹ nó, mông đít sao lại ngứa ngáy thế chứ! Chẳng lẽ tại thảo nguyên phụ cận, ngay cả quỷ ảnh đều không có, lại có việc thiện có thể làm sao?

Liên Hoa Bảo Giám