Liên Hoa Bảo Giám

Chương 184 : Cho ngươi cơ hội gọi ta là chủ nhân!

Ngày đăng: 01:03 19/04/20






- Người nào dám cả gan động tới lăng mộ chí cao phụ thần?

Tiếng hét to này không phải phát ra từ hồng y lăng vệ, cũng không phải từ thú hoàng Dayton, càng không phải từ khán giả.



Mà lời này phát ra từ Sonata, phó quân đoàn trưởng đệ tam quân đoàn của đế quốc Mc Allen, hầu tước đế quốc, phò mã gia Sonata cũng là số 4 trong kế hoạch "Đại nhân vật" của tổ chức bí mật, Sonata?



Phía dưới đại hạp cốc truyền đến âm thanh quái dị, Sonatta chỉ biết kế hoạch của đại nhân Phillip đã bị lộ, mà hắn có chức trách âm thầm hiệp trợ Phillip, nhưng vì kế hoạch "Đại nhân vật", hắn càng phải tránh khỏi tội danh thất chức, ít nhất cũng phải giảm bớt tội. Cho nên trong nháy mắt sau dị biến phát sinh, hắn liền "Bỏ qua sinh tử" không để ý tới bản thân, là người đầu tiên lao xuống hạp cốc.



Ít nhất trong mắt thú hoàng, Sonatta này dù là thất chức, khiến tẩm lăng của chí cao phụ thần gặp phải xâm nhập, nhưng hắn cũng là "Trung dũng cứu quốc."



Bất quá thực lực của Sonatta tự nhiên không thể so với hồng y lăng vệ cùng thú hoàng, cho nên không bay xa, Sonatta liền "Thuận lý thành chương" rơi lại phía sau - trong lòng hắn biết rõ thực lực của đại nhân Phillip, Phillip đại nhân nếu gặp phải phiền toái, nhất định là đại phiền toái, cho nên mình không cần vội vã đi tìm chết.



Tổ hợp dị thú Pamir thấy đỉnh đầu có vô số bóng người lao xuống, thốt nhiên giận dữ - hoàng kim bỉ mông nghĩ, thú nhân đáng chết cũng dám ngăn trở ta hoàn thành mệnh lệnh của đại nhân Phillip sao? Đáng chết.



Andy nghĩ, bọn người này quá đáng ghét! Ândy muốn trở lại trong lòng chủ nhân - đây là giấc mộng của Andy, cùng trọng yếu như giấc mộng vị khẩu, không, so với khẩu vị trọng yếu gấp trăm lần. Cả ngàn giấc mộng, bởi vì trở lại bên người chủ nhân... Andy mới có thức ăn....



Hai linh hồn giờ khắc này lại đạt thành một cộng thức ngắn ngủi - thanh trừ bọn ngáng đường.



Cho nên tổ hợp dị thú Pamir lại rít gào, bất quá Andy trong linh hồn hắn còn không biết, chính mình đã có thể sinh ra ảnh hưởng tới thân thể này, bởi vì nó rất đơn thuần tưởng rằng, là hoàng kim bỉ mông thao khống thân thể! Mình sao có thể khống chế thân thể kinh khủng như vậy?



"Tư niệm của đại địa nữ thần", Pamir điên cuồng hét lên dùng ra một trong những bí kỹ của mình.



Người đứng đầu trong hồng y lăng vệ cảm thấy thân thể như biến nặng, tốc độ rơi xuống rất nhanh vượt quá khả năng khống chế, thậm chí nhiều hơn, nguy hiểm rồi....



Bất quá bọn họ dù sao cũng là hồng y lăng vệ. Viên nhân trưởng lão quát lớn: 

- Liên thủ, Auerbach lâm trận.



Chiêu thức của bọn họ, đến từ sự kính ngưỡng chí cao phụ thần.



Trong khi rơi, hai trăm tám mươi vị hồng y lăng vệ đột nhiên cắn răng chịu áp lực, mạnh mẽ trong không trung xoay người, làm thành một trận pháp vòng tròn cổ quái, giống như lăng loạn, nhưng có một khí tức huyền diệu phát ra, khí tức dần tụ lại, cuối cùng ngưng kết thành một hùng sư thật lớn.



Cổ lão tương truyền, thú hoàng Auerbach vốn là sư tộc, sau khi bí kỹ thông thần, thân thể chuyển hóa… đạt tới cảnh giới thân thể không khác gì con người.



Nhưng hùng sư chẳng biết vì sao, chỉ có một con mắt màu nâu.



- Bệ hạ Dayton, chúng ta thiếu hai mươi người, ngài phối hợp với chúng ta.

Viên nhân trưởng lão rống to.



- Được! Từ bây giờ, ta nghe mệnh lệnh của trưởng lão.

Dayton trong nháy mắt nhập vào trong trận pháp vòng tròn cổ quái, khí tức ngưng tụ thành một hùng sư gầm thét mở ra một mắt khác.



- Auerbach phong tập.



Theo tiếng quát lớn của viên nhân đại trưởng lão, hùng sư chống lại áp lực kinh khủng của "Tư niệm của đại địa nữ thần", điên cuồng rít gào đánh xuống, đâm vào tuyệt đại mãnh thú.



Pamir không cam chịu yếu thế, mười hai ám kim long dực bạo nộ phất động: 

- Hàn long cuồng phong trận.



Phong trận phong nhận sắc bén vận chuyển càng lúc càng nhanh, đảo mắt, cơn lốc hóa thành một cự long, từ xa nhìn lại có vài phần tương tự ngân long Bì Khắc đã chết.



Hùng sư hoàng kim cùng ngân long lao vào nhau, "long long", tiếng va chạm không dứt. Phía trên đại hạp cốc, các đấu thần đáng xem đại hội chỉ thấy một đạo kim quang, một đạo ngân quang quấn quýt.



Một bộ phận đấu thần lao tới, người không liên quan thì không ai vì thú nhân bán mạng.


Đỗ Trần gật đầu: 

- Ân, ngươi biết sai rồi chứ?



Andy đột nhiên lăng không quỳ xuống, khóc rống lên: 

- Ta sai rồi, ta thật sự sai rồi! Xin ngài tha thứ cho ta. 

Thú nhân vốn có tư duy cường hóa, Phillip đột nhiên ôm ngực.



Đỗ Trần lại lắc đầu thở dài: 

- Được rồi, ta cho ngươi một cơ hội gọi ta là chủ nhân...



- Chủ nhân, ta mãi mãi không rời khỏi ngài.

Mãnh thú ôm lấy hai chân Đỗ Trần, thân hình hắn khổng lồ như thế, một đôi cự thủ như muốn ép nát Đỗ Trần, nhưng hắn lại như hài đồng bình thường làm ra lỗi lầm, hướng gia trưởng thỉnh cầu khoan thứ.



Đỗ Trần vuốt ve cái trán của mãnh thú: 

- Ta tiếp nhận lòng trung thành của ngươi! Nhưng ngươi sai lầm quá lớn... ta tạm thời cũng chưa tha thứ.



- Chủ nhân nhân từ, chủ nhân vĩ đại, ta ca ngợi ngài! Sau này, ta chính là người hầu trung thành nhất của ngài, xin ngài tha thứ cho hết thảy việc ta đã làm! "ô ô" mãnh thú khóc rống.



Thú nhân chỉ còn lại một ý nghĩ, .... chí cao phụ thần, thánh chiến thần Auerbach... hiển linh sao?



Phốc! Phillip bây giờ rất muốn phun ra một ngụm máu tươi, nhưng hắn là vong linh, nên chỉ có thể phun ra một chất lỏng màu xanh biếc, tiếp đó, Phillip ngã quỵ.



Trong lúc này, Sonata trộm mò tới, thừa dịp không người chú ý, thấp giọng nói: 

- Còn lo lắng cái gì? Mau mang đại nhân Phillip cùng đại nhân Brockman rời đi, bọn họ không thể chết! Mau! Ta yểm hộ cho các ngươi, đoạn hậu cho các ngươi.



Nói xong, Sonatta lắc mình bay ra ngoài bên đại hạp cốc, hô lớn: 

- Chẳng lẽ chí cao phụ thần hiển linh sao? Phụ thần, ta ca ngợi ngài.



Hắn nhìn qua như một hài tử ngây thơ, rất buồn cười, nhưng đủ để hấp dẫn tâm tư mọi người?



- Là phụ thần hiển linh sao?

Thú nhân binh sĩ cấp thấp là những kẻ đầu tiên hô lớn.



- Chí cao phụ thần trên cao.



- Ca ngợi chí cao phụ thần.

Một tiếng hô lớn biến thành trận trận hoan hô... nhưng, thú hoàng cùng hồng y lăng vệ, còn có rất nhiều cao cấp thú nhân quyền cao chức trọng, lại nhíu mày chần chừ, tư duy của bọn họ không có dễ dàng bị lừa như vậy, bất quá bọn họ tạm thời cũng không dám khinh thường vọng động. Trán Đỗ Trần đầy mồ hôi lạnh, nhưng vẫn ra vẻ trấn tĩnh phất tay, sau đó chuyển thân, thu Andy vào trong Liên Hoa, rồi quay đầu lướt đi.



Chờ mọi người thanh tỉnh lại, Đỗ Trần... sớm không còn thân ảnh.



- Má ơi, dịch dung hoàn hảo, sau này tuyệt không thể sử dụng thánh quang trước mặt thú nhân! Nếu không bọn họ sẽ băm nát ta!

Đỗ Trần ngồi trên Liên Hoa, lòng thích chí nói thầm. Sau đó thở phào nhẹ nhõm, cười nói: 

- Andy, lúc này ngươi làm rất tốt, ta sẽ thưởng cho ngươi một mục trường, bên trong có hằng sa số trâu ngựa làm mỹ thực.



- A, chủ nhân, Andy ca ngợi ngài.

Mãnh thú hưng phấn kêu lớn, nhưng hắn nói còn không xong, đột nhiên "Đông" một tiếng ngã xuống...



- Andy...

Đỗ Trần muốn đi thăm dò xem mãnh thú làm sao, nhưng hắn mới đưa tay, liền cảm thấy đau đầu, rồi ngất, thanh âm lão tăng niệm kinh trong đầu bao lâu này liền khuếch lớn vô số lần, khiến hắn ngẩn ra.



Làm xong một chút việc thiện, "Quẻ đoài" hẳn đã mở hoàn toàn rồi...

Liên Hoa Bảo Giám