Liên Hoa Bảo Giám

Chương 225 : Da Tát, Đỗ Trần, thần!

Ngày đăng: 01:03 19/04/20






Bận bịu nửa buổi tối, Đỗ Trần trở lại túc xá đã là nửa đêm.



Từ của hào túc xá mười tám nhìn lại, túc xá Anne không có một tia sáng, nhưng của sổ trên lầu còn mở rộng, có thể tưởng tượng, Anne khi nghe lén mình nói cũng không có trực tiếp trở lại túc xá, mà có thể đi tìm Betty. Hơn nữa Betty đang đại sát tứ phương tại đổ trường không có phản ứng gì với chuyện này, gia tộc Tucker có thể nghĩ mình đã làm họ tổn hại thể diện… ai biết được? Cho dù biết thì đã có sao?



Bác Bì nói đúng, "Do dự" hai chữ này không nên thuộc về mình, nếu làm, lo lắng cùng hối hận không có ý nghĩa gì. Thản nhiên đối mặt, cười mà đối mặt với hậu quả. 

Bất quá Bác Bì thật là khó nhìn thấu, cộng sự Dịch Cốt ở với hắn hàng chục năm đều nói hắn đã thay đổi. Nhưng bí pháp đấu thần cùng thánh khí hai cái này tuyệt không có thể giả, điều này cho thấy mình chưa hiểu hết về Bác Bì... Vậy, từ khi Mayfair tốt nghiệp tới khi qua đời, một khoảng thời gian hơn 10 năm, Bác Bì rốt cục đã xảy ra chuyện gì, để cho hắn biến hóa lớn đến thế?



Trong lòng suy nghĩ, Đỗ Trần mở cửa lớn túc xá, mà lúc này, sau lưng truyền đến tiếng kêu kinh hãi: 

- Sư huynh, ngươi rốt cục cũng trở về.



Chesini tiểu tử này cười hì hì chạy tới bên Đỗ Trần, tựa như tặng lễ vật nói: 

- Sư đệ ta hôm nay làm việc thiện cả ngày, buổi sáng ta giúp thủy thủ ở bến cảng...



Hắn luyên thuyên không ngớt một hồi, cuối cùng cười lộ ra bản tính: 

- Sư huynh có thể hay không... hắc hắc, dự chi một bộ phận giải dược, cho ta nhiều một chút, để cho tiểu đệ tìm hai nữ nhân vui vui thú thú...



- Ba!

Đỗ Trần cốc đầu hắn, âm trầm nghiêm mặt nói: 

- Không nên nằm mơ nữa. đừng mơ tưởng sờ tới nữ nhân! Trừ phi ngươi không muốn làm nam nhân nữa! Lão tử ta đều... tóm lại sư huynh muốn tốt cho ngươi.



Trời, Chesini lại biến sắc mặt, giơ chân mắng: 

- Ngươi.. hỗn đản, ngươi chính mình có nhiều nữ nhân như vậy, hôm nay năm mỹ nữ đều vì ngươi mà tới! Nhưng, nhưng ngươi ăn thịt hết, đến cả xương đều không cho lão tử...



Đỗ Trần đột nhiên rụt tay vào tay áo, lắc lắc, lấy ra một cái gậy, trước mặt Chesini vung vẩy:

- Tiểu sư đệ, ngươi xem đây là cái gì?



Chesini sửng sốt, thứ này dài hai thước, to như ngón cái, toàn thân màu đỏ sậm.. tiểu tử đầu óc xấu xa lập tức nở nụ cười nói: 

- Sư huynh, chẳng lẽ là vì... bọn tỷ muội mới nghiên cứu tới... dài như vậy đủ rồi, nhưng còn có điểm điểm.



Đỗ Trần gịât mình gật đầu: 
- Đúng như vậy.

Đỗ Trần gật đầu nói.



- Vậy, ta có ba vấn đề, đầu tiên, bằng mấy người chúng ta, lực lượng thế nào? Thứ hai, tư nguyên của giáo hội đâu? Thứ ba, cũng là trọng yếu nhất, thánh giáo có thể dung nhẫn cho dị đoan giáo phái tồn tại sao? Năm đó các đại giáo chủ thống trị Da Tát giáo hội, sở dĩ có thể tồn tại, là vì không tranh phong trong nhân thế, không truyền giáo nghĩa, không cùng thánh giáo tranh đoạt tín đồ! Mà ý ngươi là để cho giáo hội chiêu tín đồ, đại truyền giáo nghĩa... thánh giáo nhất định sẽ tuyên phán ngươi là dị đoan tà giáo, không tiếc lực diệt sát ngươi.



Thanh âm Bác Bì rất bình thản, uy nghiêm không cách nào nghi vấn.



Vì việc thiện lớn lao, càng nhiều khó khăn lão tử càng muốn làm, tóm lại lão tử định làm việc thiện! Đỗ Trần thầm hạ quyết tâm, nghiêm chỉnh nói: 

- Vấn đề của ngươi tới cùng là một từ - thực lực, chúng ta nếu có đủ thực lực, giết chết giáo hoàng cùng vạn dân thì sao không thể?



Đón con mắt kinh ngạc của mọi người, tựa như chưa bao giờ quen biết mình, Đỗ Trần cười thần bí nói: 

- Ta đã chuẩn bị khuyếch trương thực lực của giáo hội, đầu tiên, ta sẽ trọng tổ tứ vị thánh đồ...



Dịch Cốt buồn bã hồi lâu lúc này lại nói vào: 

- Thiếu gia, Trừu Cân cùng Hóa Thi đã phản giáo theo Phillip, muốn tìm tín đồ tương đương bọn chúng, cùng ta cùng Bác Bì hoàn thành hắc ám thánh hình không dễ dàng a!



Đỗ Trần khoát tay: 

- Ai nói là muốn cùng các ngươi tạo thành thánh đồ? A, đây là chuyện ta muốn nói tiếp - chức vụ của tân giáo hội - ngươi sẽ không tiếp tục đảm nhiệm thánh đồ! Brook tiên sinh thân ái, chức vị của ngươi, là trong Đỗ Trần thần giáo là... giáo chủ.



Dịch Cốt cả kinh: 

- Ta làm giáo chủ? Vậy thiếu gia ngài thì sao?



- Ha ha, Francis ta hôm nay một lần nữa quen biết ngươi.

Bác Bì phóng thanh cười to: 

- Ta rất muốn biết, là cái gì có thể kích phát cái mà ta muốn thấy trên người ngươi... dã tâm.



Hắn quay đầu lại ngắm nhìn Dịch Cốt, cười quái dị nói: 

- Còn không rõ sao? Vừa rồi Francis đã nói hết thảy chỉ có một ý - tạo thần! Ngươi là giáo chủ, mà hắn trở thành cao cao tại thượng, để cho tam đại lục, hơn trăm triệu sinh linh tín ngưỡng.. thần thật sự.

Liên Hoa Bảo Giám