Liên Hoa Bảo Giám

Chương 241 : Goethe hải đồ

Ngày đăng: 01:03 19/04/20






Rất nhanh, vẻ mặt kinh hoàng và bất đắc dĩ của Goethe liền bị ánh mắt âm sâm của Dịch Cốt tìm về, hắn từ miệng Dịch Cốt đã biết được sự tình gì, vừa thấy Đỗ Trần, liền lập tức hét lớn: 

- Đỗ Trần thần tại thượng, Francis, ta bị oan a.



Ngay tiếp đó hai cái tay cá của hắn ôm trước ngực, tiểu vương tử hải tộc như một tín đồ trung thành với tín ngưỡng "Đỗ Trần", nhưng ý nghĩ thực tế trong lòng hắn, mỗi ngày gần đây làm việc thiện, thật là vất vả mới kiếm được chút thiện cảm của sư phụ Brook, nếu bởi vì việc này mà ảnh hưởng tới ấn tượng của sư phụ đối với mình, từ đó không chịu truyền thụ bí pháp, vậy chính mình chẳng phải chết oan sao?



Hắc, trời đất bao la, học được bản lãnh cao nhất! Nhanh hướng tín ngưỡng Đỗ Trần thần của sư phụ cáo tội a.



Hắn giải thích: 

- Francis, cảng New Zealand của đại lục Beins tại góc đông nam, hic!



Hai tay giơ lên, huyễn hóa ra thủy mạc hải đồ trước mặt Đỗ Trần: 

- Ta trước hết giải thích rõ ràng phân bố thế lực của hải tộc...



Ba khối đại lục của đấu thần thế giới, tách ra tứ đại hải dương, trong đó cảng Antwerp của đại lục Beins, Emir của Ya Qin, còn có Kim Sa Giác của tiêu vân kinh, hợp thành đại tam giác hải vực do cha hắn khống chế. Đại tam giác hải vương uy danh hiển hách, nhưng nói rõ, bất quá là một đại lĩnh chủ dưới tay hải hoàng Sainz mà thôi, hắn nắm trong tay đại tam giác nhưng chỉ có thể nắm trong tay đại tam giác, ba hải vực khác không ai gọi hắn là vương, sự khác biệt, hải tộc tứ đại hải vương còn có cừu oán không nhỏ...



Mà cảng New Zewland của Đỗ Trần ở Đông Hải hải vực, không thuộc phần phụ thân Goethe quản lý, cho nên Đỗ Trần thực ra thật sự đổ oan cho tiểu vương tử, Ngư nhân căn bản không có liên quan gì tới hắn.



- Tình huống là như thế!

Goethe thản nhiên nhìn Đỗ Trần, hình dáng tựa hồ muốn nói. Xem đi, ngươi đổ oan cho ta rồi, vậy còn không mau mời sư phụ truyền cho ta mấy chiêu bí pháp bồi thường bồi thường sao?



Đỗ Trần tựa hồ không nhìn ra ánh mắt Goethe, cười nói: 

- Xem ra chuyện này đích xác không quan hệ với ngươi. A, phải biết rằng, việc thiện ở New Zealand, sư phụ ngươi cũng có phần, nếu chuyện này có quan hệ với đại tam giác hải vực của ngươi, vậy sợ rằng sẽ ảnh hưởng tới quan hệ thầy trò các ngươi à.



Đỗ Trần làm ra dáng vẻ lo lắng của Goethe. Tiểu vương tử cười hắc hắc, suy nghĩ chốc lát, đột nhiên hình như rất khó khăn nói: 

- Ngươi nói đi. Nếu ta có thể giúp ngươi giải quyết Ngư nhân phiền toái này, sư phụ có phải sẽ thật sự dạy ta không?



Đỗ Trần tâm niệm chuyển động: 
- Thư ngốc tử không hữu dụng sao? Tiểu bằng hữu?



Chesini á khẩu không trả lời được.



Porter cười với Đỗ Trần: 

- Tuyết Ny sư phụ biết Ngư nhân mang đến cho ngươi phiền toái rất lớn, nên kêu ta theo ngươi, có lẽ sẽ có trợ giúp chút ít.



Hắn mở túi nhỏ, bên trong có mây bộ sách về hải tộc.



Từ trong đó lấy ra một phong thơ, Porter lại nói: 

- Ta đi tới túc xá của ngươi trước, kết quả đã khóa cửa, ta phát hiện phong thư này.



Đỗ Trần chỉ sửng sốt chốc lát, cười nói: 

- Cũng tốt, ngươi đi theo ta, ta sẽ chiếu cố ngươi... bây giờ Tuyết Ny a di ai chiếu cố?



Biekersi đã khởi hành, xa xa, dưới chân Ôn Tuyền sơn, trên quan tinh đài của Đồ Thư quán, Bác Bì đang đứng bên Tuyết Ny: 

- Porter này, thật sự có thể giúp Francis?



Khuôn mặt trắng bệch của Tuyết Ny lộ ra vẻ tươi cười: 

- Green, không nên đánh giá thấp đệ tử của ta, năm đó khi ta bằng tuổi nàng, cũng là một tiểu cô nương không hiểu gì cả.



Nàng thở dài:

- Hài tử này không thích chịu ân huệ của ngươi khác, Francis giúp nàng cứu rất nhiều hài tử, nàng cũng mong thường hoàn lại một chút...



- Không nên gọi là Green, ta đã nói rồi...

Bác Bì lại nhắc lại câu nói mà hắn đã nói qua nhiều lần, bất quá, thanh âm rất nhẹ, rất nhẹ....

Liên Hoa Bảo Giám