Liên Hoa Bảo Giám

Chương 252 : Nam nhân vô uy bất lập

Ngày đăng: 01:03 19/04/20




Bên ngoài, ngũ ca vừa dứt lời, Liên Hoa trong tay Đỗ Trần đột nhiên rung lên, Liên Hoa nội kình cùng nguyên thần lực lượng vô mệnh tự động, nhanh chóng quán chú vào văn thân, toàn lực áp chế lực lượng cuồng bạo nọ.



Đỗ Trần chấn động, lập tức điều động toàn bộ lực lượng áp chế, miệng hỏi ngũ ca: 

- Tới cùng là làm sao vậy? Ngũ ca, khối ngọc thạch có vấn đề gì?



Ngũ ca thật lâu không nói, tựa hồ đang bận làm gì đó.



Chấn động trên cánh tay Đỗ Trần lập tức đình chỉ, hắn truyền đến thanh âm phẫn hận: 

- Francis, ngươi sao lại làm loạn lên vậy? Đáng chết, ngươi có đúng là muốn chơi đùa với sinh tử của chúng ta...



Vẫn lớn tiếng mắng chửi, ngũ ca tức giận dần bình tĩnh lại, phẫn nộ nói: 

- Ta nào biết ngọc thạch này là thứ đồ vật gì? Ta chỉ biết, nó khi tới thân thể lão đại, hạt cây kia bắt đầu hấp thu lực lượng của nó, sau đó xảy ra nổ lớn! uy lực không thua gì thánh khí thủ hộ trên đấu thần đảo - lôi hỏa chích viêm pháo.



- Uy lực nổ có thể so với lôi hỏa chích viêm pháo sao?

Đỗ Trần cả kinh, mồ hôi lạnh trên người hắn toát ra như tắm, tên lôi hỏa chích viêm pháo sớm đã như sấm bên tai, chỉ một thánh khí pháo này có thể trở thành "Diêu lam của thiên hạ đấu thần", thủ hộ thánh khí của đấu thần đảo, vậy đủ nói lên uy lực của nó.



- Hoàn hảo lão đại áp chế lần nổ mạnh này của nó, nếu không hậu quả không thể tưởng tượng nổi.

Đỗ Trần lau mồ hôi lạnh.



- Áp chế cái rắm! Ta vừa rồi lợi dụng thân thể của lão đại làm thời gian bên trong đình trệ, làm dừng vụ nổ lại. Lực lượng nổ mạnh áp súc một chút, chỉ cần ngươi dám mang cái lực lượng mà ta đã áp chế thành hình cầu ra.... di? Được rồi, nơi này cách ổ cảng New Zealand của ngươi xa lắm không?



Đỗ Trần sửng sốt, tư duy của ngũ ca chuyển đổi thật sự quá nhanh. Hắn nói: 

- Ta vừa rồi bay rất nhanh, bây giờ đã có thể thấy thành tường của New Zealand.



- A, nếu ngươi không muốn New Zealand nữa, vậy xuất ra khỏa cầu lực lượng, như vậy, vụ nổ mất đi khống chế, có thể hủy diệt nửa cái ổ của ngươi, người chết không dưới vài vạn.



Tựa hồ thấy vẻ mặt kinh nghi của Đỗ Trần, ngũ ca lại nói: 

- Ngươi còn không tin, ta bao lâu trước đã nói cho ngươi, lực lượng tà ác của hạt cây đã vượt ra cảm giác cực hạn của ta, trong thiên hạ chỉ có nhờ vào thân thể lão đại cùng thần thánh lực lượng mới có thể áp chế nó, bây giờ thì tốt rồi. Ngươi ném nó cho nổ mạnh, không kém đỉnh cấp đấu thần liều chết tung ra một kích tự bạo a, ta tính ra uy lực vụ nổ như vậy còn là nhẹ.



Điều này, điều này... Đỗ Trần cười khổ, không cần phải nói, bên trong đóa Liên Hoa thứ nhất có một vũ khí nhỏ hình tròn?



- Ta đang chứa thứ này sao?

Đỗ Trần nhíu mày hỏi.



- Đại bộ phận đều bị hủy, bất quá động tác của ta rất nhanh, bảo vệ cho ngươi một bộ phận, chờ chút, ta bắt bọn nó chuyển tất cho ngươi. Ngươi ngàn vạn lần đừng động tới lão đại, nếu không muốn động đến quả cầu năng lượng trong thân thể lão đại... hắc hắc.



Không bao lâu, hơn mười kiện vật phẩm bị chuyển qua giữa Liên Hoa của Đỗ Trần, mà Đồ Lạp Mỗ chi tinh cũng ra ngoài, ngũ ca giải thích: 

- Ngọc thạch này bây giờ là cái xác chết không hồn. Lực lượng của nó đều giống hạt cây, bị áp súc trong quả cầu năng lượng bên trong.



Đỗ Trần lòng còn sợ hãi cầm lấy ngọc thạch nhìn chút, cũng không có phát hiện nó có gì khác trước, căn bản là giống nhau như đúc:
Đỗ Trần phi thân tới bên Porter, gật đầu với hắn, lúc này không phải lúc hỏi bí pháp của "Porter sao lại cường đại như vậy", hắn quát lớn: 

- Binh lính của ta, sau lưng các ngươi là đồng bào cùng gia viên của các ngươi! Phía trước là Ngư nhân, nên làm thế nào, các ngươi trong lòng hẳn rất rõ ràng - không chống được Ngư nhân, đồng bào các ngươi sẽ biến thành thực vật cho dã thú.



Nói xong, Đỗ Trần ôm eo Porter sắc mặt đã tái nhợt, thấp giọng nói: 

- Đừng cố quá.



Porter có chút lắc đầu, dựa vào người Đỗ Trần, cắn môi thấp giọng nói: 

- Francis, ta quyết không cho phép thành thị được ta thủ hộ bị hủy trong tay hải tộc.

Hắn căm tức giật thụ cầm trong tay Đỗ Trần.



Hai người nhìn nhau, Đỗ Trần nhìn chằm chằm vào ánh mắt kiên định của hắn chốc lát, lại nhìn chiến trường thảm chiến cùng thành thị hỗn loạn, gật gật đầu.



- Giao ra thánh vật! Nhân loại đáng chết, giao ra thánh vật.

Trong lúc này, giữa loạn trận của Ngư nhân vang lên tiếng kêu liên miên, Porter sửng sốt, tiếng đàn không ngừng, trầm ngâm nói: 

- Có Ngư nhân nói tiếng người? Hơn nữa thanh âm hỗn loạn cũng nhiều, chẳng lẽ lần công thành này của Ngư nhân cũng có nhiều Ngư nhân tứ, ngũ cấp sao? Francis, cần cẩn thận...



Hắn nghi hoặc nhíu mày: 

- Thánh vật? Thánh vật của Ngư nhân là thứ gì? Chẳng lẽ hành động dị thường của Ngư nhân là do cái này? Francis, ngươi suy nghĩ gì vậy?

Hắn cảm giác được, cánh tay đang ôm lưng hắn có chút cứng ngắc.



Đỗ Trần nhìn chằm chằm Ngư nhân, quang mang trong mắt chợt lóe lên, lúc không đành lòng, lúc tàn nhẫn, lúc chần chờ...



Mấy ngày gần đây Đỗ Trần đã hiểu ra nhiều, thánh vật của Ngư nhân, rất có thể là khối ngọc thạch màu trắng trong tay hắn.



Ý nghĩ mấy ngày trước lại hiện ra trong đầu Đỗ Trần, bất quá, giờ phút này, ý nghĩ này đã không phải là tưởng, mà là một việc chỉ cần hắn làm, thì có thể đạt thành sự thật! Nhưng... mấy vạn, thậm chí mười mấy vạn, hơn mười vạn tính mạng a.



Porter đột nhiên phát hiện, đôi mắt màu lam của Đỗ Trần có chút đỏ lên, tay cũng bắt đầu run rẩy: 

- Ngươi phát hiện cái gì sao? Francis, nói mau, trên chiến trường chần chờ một chút, binh lính của ngươi, con dân của ngươi sẽ thêm một phần nguy hiểm.



Đỗ Trần hé miệng mỉm cười, nhìn chằm chằm Porter hỏi: 

- Từng có người nói với ta một câu nói, đáng chết liền giết, có đôi khi, một thanh đồ đao so với trăm ngàn mưu kế còn công hiệu hơn! Ngươi nói sao?



Porter nhìn chiến trường một chút, lại nhìn Đỗ Trần một chút, tựa hồ cảm giác được cái gì, chăm chú nói: 

- Ta cũng nói cho ngươi một câu, trên chiến trường, chỉ có người mạnh mới có tư cách nói chuyện, hơn nữa bất luận hắn đã làm gì, chỉ cần hắn là cường giả, điều hắn nói chính là chân lý! Francis, nam nhân vô uy bất lập.



- Nam nhân vô uy bất lập.

Đỗ Trần trong mắt hiện ra tinh mang, ngữ khí âm sâm, lạnh lùng nhìn Ngư nhân vây thành: 

Porter, lệnh quân đội thay đổi chiến lược, phòng ngự các tai nạn đột ngột sẽ phát sinh trên đại dương là chính, Ngư nhân, không cần quan tâm.

Liên Hoa Bảo Giám