Liên Hoa Bảo Giám

Chương 263 : Cầm long (hạ)

Ngày đăng: 01:03 19/04/20






- Tuân mệnh.



- Vâng! Tam gia.



Thủ hạ bắt đầu hành động, nhưng Andy lại nóng nảy, thấy Baru kiểm tra bao, hét lớn: 

- Hắc! Đây là thực vật cùng đồ ngủ chủ nhân chuẩn bị cho ta, ngươi cẩn thận một chút, bị hủy một kiện, ngươi không bồi thường nổi đó.



Baru cung kính cười nói: 

- Xin thiếu gia hiểu cho, thân phận của tam gia khiến chúng ta buộc phải làm vậy, ngài yên tâm, ta sẽ rất cẩn thận.



- Ca ba!

Baru làm gẫy mấy bạch ngọc trụ, tiện tay làm gẫy, chỉ vì trên mấy bạch ngọc trụ còn có mấy khỏa tinh hạch dị thú, có thể sinh ra ba động, có thể dựa vào dị thú tinh hạch mà truy tung! Giá trị mỗi viên dị thú tinh hạch ít nhất cũng ba trăm kim tệ.



- Giường ngủ của ta.

Andy kêu thảm! Tiếp đó, hắn che cái mũi, khó chịu nói: 

- Baru, người mang theo trên người nhiều Hải Lam thảo, đáng chết, đại nhân Harry sẽ không dùng khứu giác truy tung chúng ta...



Có lẽ, Constantine quá sức cẩn thận, nhưng, đối với một kẻ đã bị truy sát mười năm mà nói, đây là không quá, một chút đều không quá.



Lúc nào cũng phải cẩn thận cẩn thận, bọn người Constantine mang theo Andy đi bảy tám ngày, bọn họ chẳng những rời xa lãnh địa của Đỗ Trần, thậm chí đã không còn trên lãnh thổ Lanning, dần dần, Constantine đã tin, Francis đích thật là một nhân loại thật tình lo lắng cho Andy.



Andy vẫn ngoan ngoãn đi theo Constantine, nhìn qua là bởi vì rời xa chủ nhân mà tâm tình hơi kém, nhưng trong lòng hắn biết rõ, cái đêm "Cáo biệt" Bối Bối tiểu thư, tình hình phát sinh trong mật thất của thành chủ phủ... ngón tay thon dài của Porter xẹt qua bản đồ đại lục Beins, bình tĩnh nói: 

- Andy, chuyện này giao cho ngươi! Constantine có thể trốn thoát long tộc truy sát mười năm, sự cẩn thận nhất định viễn siêu thường nhân! Ta cần ngươi đi theo bọn chúng một đoạn đường dài, sau đó tìm cơ hội hành động, để cho trận chiến không nảy sinh trên lãnh thổ Lanning.



- A, Porter tổng quản, điều này có thể mệt chết không?



- Dám chắc sẽ mệt nhọc đôi chút, nhưng, chờ khi ngươi thành công rồi, chủ nhân của ngươi sẽ cho ngươi rất nhiều thịnh yến đáp tạ ngươi.



Porter cười nói: 

Dukikat thành phía bắc là nội địa của Lanning, người nhiều, thế lực phức tạp! Vậy, hắn sẽ đi về hoang địa phía tây, sẽ đi theo hải lộ về đông nam.



Ngày mai, Harry sẽ chuẩn bị cho người rất nhiều thức ăn tinh mỹ, cũng đủ cho ngươi ăn nửa tháng! Ngươi kìm lại thực lượng, ăn từ từ, không nên một lần ăn hết! Nhất định phải cho Constantine một ảo giác - thực vật này, cũng đủ cho ngươi ăn một thời gian rất lâu.



Nếu Constantine đi theo hoang lộ này, ngươi ngay ngày thứ hai sau khi tiến vào hoang địa đột nhiên buông thực lượng ra, ăn hết tất cả thực vật ngươi nguyện ý ăn! Nếu Constantine không cho phép, ngươi khóc "gọi" phụ thân. ta đói!... chờ khi ngươi ăn xong rồi, lại quá nửa giờ, lại kêu bọn họ đòi thực vật! Kế tiếp...



... những ngày này, Constantine bọn người này từng người sẽ vào trong núi, khắp nơi chỉ toàn núi hoang cây cỏ, xem trên bản đồ, phụ cận phương viên trăm dặm ngay cả một thông trang thưa người còn không có.



Nơi này là, đại hoang địa.



Ở chỗ này, Andy sẽ nằm xuống kêu rên, kêu rên cuống quít: 

- Không đi nữa, đói chết mất, Andy sắp chết đói rồi.



Baru mấy huynh đệ hai mắt nhìn nhau, sắc mặt có chút khác thường.



Đáng chết, ngay nửa giờ trước, bụng Andy thiếu gia đột nhiên phát uy, thực lượng vượt quá thường nhân, ăn hết tất cả thực vật Francis tặng.



Nhưng vừa qua nửa giờ, hắn lại đói bụng...



- Thiếu gia, ngài cố gắng, ta...

Adams vốn muốn đi tìm thực vật, Baru lắc đầu với hắn, thấp giọng nói: 

- Trong đại hoang mấy trăm dặm này nơi nào có thực vật hợp khẩu vị Andy thiếu gia chứ? Ai, ta tưởng rằng thực vật này đủ chống đỡ cho Andy thiếu gia qua khỏi phiến hoang địa này.



- Ta mặc kệ, ta muốn ăn! Ta không muốn hắc diện bao.

Andy như một tiểu hài tử làm nũng, lăn ra đất giãy đành đạch.



Nhưng trong đầu hắn còn liều mạng nhớ lại phân phó của Porter.



- ... kế tiếp, ngươi đi khẩn cầu Constantine, để cho thủ hạ dưới tay hắn đi tìm thực vật, hơn nữa với tư thái rất hiếu thuận nói với Constantine - ngươi muốn tự thân làm thịt cho hắn ăn để kính phụ thân.



Porter có chút bóp trán, như đang suy nghĩ gì đó, lập tức, khóe miệng hắn xẹt qua một nụ cười thích thú.



- Trong lúc thủ hạ đi tìm thực vật là dễ nhất, nhất định phải giao nhiệm vụ đơn giản nhất, nhanh nhất có thể trở về... thân đệ đệ của Brockman, Adams! Chờ khi Adams trở về, ngươi lại đuổi hắn đi, sau đó làm thịt cho Constantine...




- Adams có thể có chuyện.



Baru đã sớm nghe Andy rống to, trở nên điên cuồng, quát to: 

- Bày trận!



- Ta, ta có chuyện?

Adams như mộng: 

- Thiếu gia Andy, tới cùng xảy ra chuyện gì?



- Ngươi mau thúc thủ chịu trói, nói rõ cho ta.

Không có Constantine, Andy tự nhiên là chủ tử của mọi người, hắn lớn tiếng ra lệnh, đừng nói, quý tộc tuyết lang mất cha bạo nộ, thiếu gia muốn bắt phản đồ thì rất linh hoạt.



- Đáng chết, ta cái gì cũng không có làm?



Adams bất đắc dĩ, cắn chặt răng, bản năng muốn sống khiến hắn xoay người bỏ chạy! Baru lưu lại hai người bảo vệ Andy, lập tức dẫn người đuổi theo, mà Andy quát mắng thúc dục, nằm một chỗ, sợ hãi nói: 

- Các ngươi, các ngươi mau mang ta về nhà! Nơi này không an toàn, mau mang ta trở lại bên người chủ nhân! Đây là lệnh, mệnh lệnh của thiếu gia Andy! Phụ thân không có, các ngươi phải nghe ta.



Hắn run run một hồi, lại nhớ tới phân phó của Porter, vội vàng bổ sung: 

- Có nghe hay không, Adams có chuyện, chúng ta không thể dựa theo kế hoạch cũ hồi Kinh Ức cốc, tìm đại đương gia hỗ trợ cứu phụ thân ta.



... Nhiều ngày trước trong thành chủ phủ, Porter thu hồi bản đồ trên tường, cười với Andy nói: 

- Như vậy, ngưới mới có thể về, hiểu chưa?



Andy sắc mặt trắng bệch: 

- Thật phức tạp, ta ngẫm lại a... ngươi để cho ta gần nhất, giao nhiệm vụ đơn giản nhất cho Adams trong nhóm bọn hắn, là vì hãm hại hắn? Để cho bọn họ nội bộ loạn, sau đó ta lấy cớ trở lại.



- Đúng vậy, cho nên chờ khi chủ nhân ngươi đi gặp Constantine, sẽ biểu hiện ra, hắn là người Constantine hoàn toàn tín nhiệm, là thật tâm lo lắng cho ngươi... Francis, ngươi không nên nhìn ta như vậy, ta biết, ngươi vốn là một người tốt như vậy, a!



Porter vuốt ve nhung mao trên đầu Andy: 

- Bất quá, ta còn có một ý tứ - để cho chiến đấu phát sinh ngoài Lanning, ngày sau cũng là vì ý ngày, ngươi có thể nghĩ ra chứ?



Andy suy nghĩ một chút, trước mắt sáng ngời: 

- Như vậy, Kinh Ức cốc đại đương gia tuyệt đối sẽ không hoài nghi chủ nhân, hắn sẽ... theo đầu mối Adams điều tra! Hắn có thể hoài nghi Adams đảo chính, hoặc là có người giả mạo Adams - thì đó là đại ca giống hắn như đúc, Brockman... trời a, Brockman đáng thương! Hắc hắc, dù sao chủ nhân không có chuyện gì a.



- Andy, kỳ thật ngươi chính ra rất thông minh.

Porter nở nụ cuời.



Đỗ Trần nhún vai: 

- Mọi người bắt đầu hành động! Porter, hoàn hảo ngươi là nội vụ tổng quản của ta.



- Lợi dụng lòng ái tử của một người "Phụ thân" mà thôi!

Hắn đưa mắt nhìn Đỗ Trần rời đi, Porter mỉm cười nhún vai.



Không bao lâu, Đỗ Trần trở lại, thích ý ngồi xuống ghế, nhìn Porter cười nói: 

- Toàn bộ đều bắt đầu rồi, ai, lần này không cần ta ra tay sao?



Hắn sờ sờ cái mũi: 

- Thật có chút nhàn nhã a.



- Nhàn nhã?

Porter lấy thụ cầm từ trên tường xuống: 

- Nếu ngươi không có việc để làm, vậy có hứng thú nghe ta gảy một khúc đàn?



Đỗ Trần cười ranh mãnh: 

- Nghe cầm, có thể khiến một trong vạn lưu ngũ tuyệt phong, thần thánh cự long đứng đầu sanh cầm trở về, cuộc sống thật là thoải mái! A, nếu người chơi cầm là một mỹ nữ thì càng tốt.



- Mỹ nhân!

Porter liếc mắt nhìn Đỗ Trần, trong lòng lại nổi lên một cảm giác buồn cười.



Francis, như ngươi mong muốn... Trong mật thất dưới thành chủ phủ thành Duerkesy, vang lên tiếng đàn du dương

Liên Hoa Bảo Giám