Liên Hoa Bảo Giám

Chương 273 : Tiểu lễ vật, Đỗ Trần thần đưa lên

Ngày đăng: 01:03 19/04/20






Giáo hoàng sắc mặt bình tĩnh, nụ cười hòa ái như trước đọng trên mép, nhưng trong lòng hắn có chút ngạc nhiên, thậm chí, có một tia mừng rỡ.



Francis tham tài, hắn đương nhiên sẽ là một người tham tài, thật sự là một người thiện lương a.



Nhưng ngươi hạ khẩu vô bằng nói mấy câu đã muốn mang di một khoản lớn tài phú từ nơi ta sao?



Giá trị của ngươi bây giờ trong lòng ta, chỉ là một trăm vạn kim tệ, nếu muốn nhiều hơn, vậy triển hiện ra giá trị lớn hơn nữa đi.



Vì vậy giáo hoàng cười nói: 

- Ta tiếp nhận sự ca ngợi của ngươi, sủng nhân của thần. Ta đại biểu cho chúng thần trên trời cho rằng, bình dân hai bên bờ sông New Zealand đã chịu nhiều khốn khổ, thánh giáo chẳng những muốn chúc phúc cho họ, hơn nữa, sẽ trợ giúp họ trọng kiến gia viên! Bất quá bây giờ nói chuyện này còn có chút quá sớm, chờ khi sự kiện long tộc lắng xuống, Bairu sẽ thương đàm với ngươi.



Hừm, lão tiểu tử này là một tên gian thương, còn phải đàm phán.



Đỗ Trần lại ca ngợi giáo hoàng, kết thúc một vòng giao phong - chiến quả, mình cùng Dịch Cốt gia nhập trận doanh của giáo hoàng, tham gia chiến dịch đối kháng với long tộc của hắn, từ đó đổi lại được một trăm vạn kim tệ trợ giúp cho bình dân trong lãnh địa.



Hai người nói chuyện tiếp.



Thomas đứng một bên lại thừa dịp ánh mắt giáo hoàng không để ý tới mình, gãi gãi đầu, trong lòng nói thầm: "Đáng chết, giáo hoàng lão đại cái gì đều tốt, nhưng lai thích nói nhảm! Francis cũng thật là, ngươi nói hai người kia ta ta ngài ngài một hồi, có tác dụng rắm thối a?"



Đỗ Trần một mặt ứng phó câu hỏi của giáo hoàng, một mặt nói thầm trong lòng: "Lão tiểu tử này là kẻ không thấy thỏ không thả chim ưng, nhưng bây giờ đã chịu chi cho mình một trăm vạn! Mẹ nó, lão tử chỉ đáng giá như vậy thôi sao? Hai bên bờ New Zealand nhiều núi ít đất, ba mươi vạn dân có tới mười vạn nông phu, lão tử đang chuẩn bị kiếm một khoản lớn kiến tạo lâm hải thê điền, giải quyết chén cơm cho dân chúng, khoản tiền ấy quyết không có đủ a...."



Lúc này giáo hoàng nói: 

- Sủng nhân của thần! Vị bằng hữu nọ của ngươi, chính là người đã trợ giúp Thomas cùng Bairu phá giải vong linh tự bạo sao, hiện ở đâu? Có tiện cùng ta gặp mặt một lần không? Ta đại biểu cho chúng thần trên trời cảm thấy cần phải tự mình cảm tạ hắn đã cứu hai vị nhân tài hiếm có của giáo đình.



Đỗ Trần khom người nói: 

- Bệ hạ, vị bằng hữu của ta biết được ta sắp bái phỏng ngài, đặc ý nhờ ta ân cần thăm hỏi ngài, mặt khác ngài có thể xưng hắn là Đỗ Trần.



A a, Francis lộ ra tên của vị bằng hữu thần bí kia rồi! Tốt lắm! Francis nếu nguyện ý dẫn kiến vị bằng hữu kia với giáo hoàng, vậy, giá trị của hắn tăng lên rồi.



Giáo hoàng nói: 

- Nguyên lai bằng hữu của ngươi tên là Đỗ Trần! Ta cũng đại biểu chúng thần trên trời ân cần thăm hỏi hắn, đồng thời, mang cho hắn một phần lễ vật nho nhỏ...



Ân, Francis thích số tròn, giáo hoàng bổ sung nói:

- Thiên hạ có năm loại nguyên tố cơ bản, chẳng biết hắn là đầu thần hệ nào?



"Ta cho ngươi thêm năm mươi vạn!"



Năm mươi vạn? Không... tính.



Đỗ Trần cười nói: 

- Bẩm cáo bệ hạ, vị bằng hữu của ta đã dung hợp nguyên tố thứ hai...



"Ta cần ngươi hai cái năm mươi vạn."



- A a, không thể tưởng được vị bằng hữu của ngươi là thập nhất cấp đấu thần, đồng cấp với các thần trên trời mà ta đại biểu. Ân, cũng chỉ có như vậy, hắn mới có thể nhấc tay phá giải Phillip tự bạo! Sau Vẫn Thần chiến, chúng thần điêu linh. Thần tung đều là khó gặp a!


- Ai!!!

Bairu bất đắc dĩ thở dài: 

- Vừa rồi, giáo hoàng bệ hạ cùng Francis làm một cuộc mua bán, một khoản mua bán rất rất lớn, một khoản có thể ảnh hưởng tới bố cục tương lai tam đại lục.



Thomas trừng lớn ngưu nhãn, nhìn chằm chằm Bairu.



Bairu lắc đầu giải thích: 

- Vừa rồi, Francis dụng thực lực của Brook làm vốn, lấy của giáo hoàng không ít chỗ tốt. Sau đó hắn đột nhiên tăng lên, chứng minh sau lưng mình có một cường giả có thể nhất chiêu kích tàn Constantine, bức giáo hoàng nỗ lực càng nhiều… quên đi! Trực tiếp nói cho ngươi kết quả là được.



- Ngươi phải nhớ kỹ! Francis cùng tùy tùng của hắn, cùng với vị Đỗ Trần thần kia, sẽ quy phục sự thống trị của giáo hoàng, ngày thường không tham bái, nhưng xuất sự sẽ tới viện trợ! Hắn, xem như thành một bộ phận của giáo đình, ngày sau sẽ bán mạng cho giáo hoàng.



Thomas sững sờ: 

- Francis thật sự làm được sao?



- Đúng vậy, nhưng giáo hoàng bệ hạ phải trả giá cũng không ít.

Bairu tính toán nói: 

- Bệ hạ cần lượng kim tệ vô hạn ủng hộ việc kiến thiết thành Duerkesi, hơn nữa, hắn sẽ thừa nhận địa vị chính thống của Đỗ Trần thần, mặc cho hắn truyền bá giáo nghĩa không nguy hại tới thánh giáo.



Thomas nghe cả nửa ngày, cuời nói: 

- Hắc, bệ hạ tiền còn nhiều mà, thừa nhận một tiểu giáo phái cũng dễ, xem ra, chúng ta lần này kiếm lớn rồi, chẳng những có được Constantine sống dở chết dở, còn được một vị thần cấp cao thủ ủng hộ! Francis chịu thiệt rồi.



- Francis thật là chịu thiệt! Nhưng, hắn có biện pháp gì sao?

Bairu cười nói: 

- Thứ hắn muốn trong mắt giáo hoàng bệ hạ không tính là cái gì, nhưng, thứ này - kim tệ vô hạn lượng, vị trí chính thống được thánh giáo thừa nhận, đối với hắn bây giờ mà nói, cũng là cao không thể hơn được! Muốn, phải nỗ lực thật lớn.



Lạnh lùng cười, Bairu dụng một câu nói tổng kết: 

- Đây là quyền lợi, bệ hạ có quyền, có thể làm ra những hành động có hại cho sinh ý của Francis.



Bairu bổ sung: 

- Mặt khác, ta vừa rồi nghe ra một điều kiện tiên quyết trong vụ mua bán, là Francis phải để cho bệ hạ thấy Đỗ Trần thần kia, xác thực mà nói, là thấy thực lực của Đỗ Trần thần.



Thomas gật đầu: 

- Đúng vậy, không thể để cho Francis là cái thùng rỗng, lão đại là không thấy thỏ không thả chim ưng!



...Trong Thiên Mục thần điện.



Đỗ Trần lại cười trộm, giáo hoàng lão tiểu tử ngươi không thấy thỏ không thả chim ưng có phải không? Nhưng lão tử ta cũng không phải là cái thùng rỗng. Đỗ Trần thần? Rắm thối, tìm một cơ hội cho nguơi gặp Đỗ Tư là được... để cho thánh giáo xuất ra thủ đoạn lừa gạt bọn ngu dân cung phụng, đi giúp bình dân Duerkesi thành, chờ khi trọng kiến xong, bảo giám hẳn sẽ phán định đây là một việc thiện lớn lao! Mặt khác, Constantine mang đến, giáo hoàng một khi dụng Constantine bình tức tràng tranh đấu này, công đức cũng tính cho ta.



Nhưng, giáo hoàng làm sao dùng Constantine bình tức tràng tranh đấu này, cũng đáng giá chú ý a.



Đỗ Trần đang thích thú mơ tưởng, lại có chút cảm thấy kỳ quái - sư phụ Ziege sao còn chưa tới a?



Bên ngoài đột nhiên truyền đến tiếng gọi ầm ỹ: 

- Bẩm báo bệ hạ, long thần tự mình dẫn người tới trước cửa khiêu khích, hôm nay bị viện trưởng Ziege ngăn trở ở Nguyệt hồ, xin ngài lập tức phải người tăng viện.

Liên Hoa Bảo Giám