Liên Hoa Bảo Giám

Chương 320 : Một trong bốn mảnh địa đồ

Ngày đăng: 01:04 19/04/20




Dịch Cốt có chút gian nan nói ra đáp án hắn thẩm vấn có được.



- Di vật của Sharon cũng là...

Đỗ Trần không thể tin liếc mắt nhìn Dịch Cốt, lại nhìn Porter một chút: 

- Một miếng da.



- Ân, là một miếng lớn bằng bàn tay trẻ con, là da ở ngực trái!

Porter xác nhận Đỗ Trần không có nghe lầm: 

- Nguyên nhân chết của Sharon là bị trúng độc và bị đâm xuyên qua họng, quan nghiệm thi nói ngực trái hắn huyết nhục mơ hồ, vậy thiếu một miếng da thú nhỏ rất là bình thường, tiên sinh Brook, chẳng lẽ miếng da thú này có bí mật gì?



Đỗ Trần cảm thấy nực cười, vì một miếng da thú nhỏ mà hưng sư động chúng, đổi lại bốn nhân mạng cùng một thân đệ đệ của gia chủ gia tộc St. Barton, vụ mua bán này có đúng là lỗ vốn không?



- Ta nghĩ trước hết, thú nhân sao lại biết Sharon thiếu đi một miếng da?



Dịch Cốt nói: 

- Thú nhân có tập tục bí mật thiên táng thành viên hoàng thất, chính là để kền kền ăn thi thể! Trừ điều này ra, bọn họ còn có một tập tục khác, là thích xăm mình.



Theo Hawkin nói, mới đầu quan viên nhặt xác của thú tộc cũng không có để ý một miếng da nhỏ. Nhưng tình cờ, trên miếng da của Sharon có hình xăm, mà hình xăm của thú tộc chỉ dùng mực xăm đặc biệt chế thành, kền kền không dám ăn. Tám ngày sau, thú tộc tìm mảnh da có xăm hình còn lại của Sharon cho thú hoàng, thú hoàng liếc mắt liền nhìn ra hình xăm trên da của Sharon thiếu một miếng.



Đỗ Trần phản bác: 

- Bất quá là thiếu một miếng da mà thôi, vậy miếng da đó có thể là khi Sharon bị giết thì cũng bị xé nát, cũng có thể đã thối rữa, lại phải nỗ lực lớn như vậy...



Đột nhiên hắn bừng tỉnh:

- Chẳng lẽ trọng điểm là miếng hình xăm đó.



Dịch Cốt gật gật đầu: 

- Đúng vậy, miếng hình xăm đó có vấn đề! Theo Hawkin nói, hình xăm trên thân bất quá rất bình thường, nhưng thực tế nó lại là bộ phận của một bản đồ.



- Bản đồ xăm lên người, hắn nói, bản đồ nọ tổng cộng có bốn phần, thú hoàng, Sharon, còn có gia chủ gia tộc St. Barton cùng người thừa kế. Mà trên người bốn người này có bốn bộ phận, đồng thời bản đồ này chỉ hướng nào, cũng chỉ có bốn người này biết.



Đỗ Trần sờ cái mũi, tổng kết: 

- Nói như vậy chuyện này ta đã hiểu, có người lợi dụng đại ca ta giết chết Sharon, cướp đi một phần bốn bản đồ trên người hắn.



Nhìn qua, sự thật là thế này.


Vào cửa, sắc mặt Đỗ Trần lập tức trầm xuống, Angius quay lưng về phía mình, hừ một tiếng! Lại lớn tiếng nói: 

- Lĩnh chủ New Zealand Francis, phụng mệnh vào báo cáo.



Angius đối với tiếng hừ lạnh của Đỗ Trần không chút động đậy, nhìn bản đồ hồi lâu, lạnh nhạt nói: 

- Vào quân doanh, hình dáng phải có chút quân nhân! Francis lĩnh chủ, đây là lần cuối ta gọi người là lĩnh chủ! Từ giờ trở đi, ngươi biên nhập đệ nhị lộ quân binh đoàn bốn sư đoàn dã chiến, thống lĩnh binh lực hai liên đội, tạo thành sư đoàn dã chiến đệ nhị lữ đoàn! Mà quân hàm của ngươi là nhất đẳng binh đô, hiểu không.



Ngay cả tướng quân đều không phải sao? Đỗ Trần ngáp một cái, lại chắp tay: 

- Tuân mệnh, nguyên soái đại nhân.



- Sau khi phát ra lệnh động viên chiến tranh, quân đội của các lĩnh chủ phải trong vòng một tháng tới thành Turku, Francis binh đô, nếu quân đội của ngươi dám can đảm cản trợ chiến cơ, cẩn thận quân pháp.



- Hiểu rõ, nguyên soái đại nhân còn gì phân phó?



- Công ước của thánh giáo cùng các nước, là không được tham dự chiến tranh, ngươi là Đỗ Trần thần giáo thuộc thánh giáo nếu không muốn bị thiên hạ các nước chỉ trích, thì không nên nói tới Đỗ Trần thần kia trong quân doanh. Nơi này chỉ có quân nhân.

Angius xoay người: 

- Hiểu không?



Đỗ Trần phì cười: 

- Nguyên soái, một binh lính nhỏ bé cũng có quyền lợi tín ngưỡng thần, Brook giáo chủ thừa hành thần giáo, giáo nghĩa, với thân phận tư nhân tới cứu trợ thương binh, tuyệt sẽ không ra chiến trường tham chiến! Chuyện này thánh giáo đã phát thông cáo, ngài không cần lo lắng các nước chỉ trích! Mặt khác, xin ngài tôn trọng Đỗ Trần thần một chút! Nếu không ta có quyền hướng tông giáo thẩm phán sở tố cáo ngươi! Không tin vào quang huy của Đỗ Trần thần, ngươi rất nhanh sẽ biết.



Angius cười độc ác: 

- Có bản lãnh ngươi đi tố cáo ta xem.



Đỗ Trần nhún vai tại chỗ: 

- Có trăm vạn đại quân a! Khách khách, nguyên soái đại nhân cũng quả nhiên cứng rắn.



- Francis, chú ý quân dung quân kỷ của ngươi, bây giờ ngươi là quân nhân.

Angius vỗ bàn "Rầm".



- Biết rồi, ta trở về, nguyên soái đại nhân, ngài cũng biết, quân ta là tạp bài quân.

Đỗ Trần âm dương quái khí thêm một câu, lại nói: 

- Vậy ta... a, đệ nhị lữ đoàn trước mắt có nhiệm vụ gì? Xin nguyên soái hạ lệnh.

Liên Hoa Bảo Giám