Liên Hoa Bảo Giám

Chương 326 : Tương lai thành Duerkesi

Ngày đăng: 01:04 19/04/20




- Ầm!!!

Cùng với tiếng vang, một bức kỳ cảnh thú nhân mặc giáp băng xuất hiện! Nước ở nhiệt độ thấp trong nháy mắt kết băng, khốn trụ đại bộ phận thú nhân, kể cả Hoàng Kim Bỉ Mông chiến trận trong đó. May mắn có thú nhân trước khi đóng băng chạy thoát ra, nhưng biến đổi lớn liên tục xảy ra khiến tâm lý đã hoảng loạn, rốt cục không gọi là binh lính nữa...



Bọn họ bị đả kích đến mức biến thành nhưng con trùng đáng thương mê hồ, sợ hãi, kinh loạn.



Nhưng lão thiên tựa hồ còn không chịu buông tha cho bọn họ, dưới sự yểm hộ của Dịch Cốt, một kiện hỏa diễm pháo cũng từ trên trời khai pháo, nhất thời trên mặt băng tuyết bao phủ, trên trời hỏa quang sáng lạng.



Hamer, tuyệt vọng! Hắn biết rõ, ngoại trừ những cao thủ, binh lính của mình đều đã bị đông cứng trong băng, chỉ có thể mặc cho ngọn lửa đốt cháy.



Nhưng hết thảy còn chưa có chấm dứt! Ngọn lửa từ trên trời giáng xuống, yểm hộ cho binh lính Lanning cước đạp băng diện mà tới, binh lính không vội vàng chặt bỏ đầu thú nhân lập quân công, mà là đặt mục tiêu ở các chiến tranh thánh khí, đoạt thánh khí, lập tức phối hợp thuộc tính sử dụng, sau đó chuyển hướng pháo oanh kích thú nhân! Mà hắc vụ trên bầu trời đã chém chết hơn ba mươi sáu thất cấp đấu thần - Hamer bản thân cũng bất quá là thất cấp mà thôi.



Binh bại như núi đổ, Hamer đau khổ nhìn một tiểu đội quân nhân Lanning, theo một chiến trận kỳ diệu đánh tới phía mình, chậm rãi đặt bội kiếm lên cổ, dụng ánh mắt chế trụ các thân binh đang định ngăn trở, cười khổ nói: 

- Mười tám năm trước ta thua trong tay Angius, hôm nay, ta lại bại trong tay hắn, hơn nữa tổn thất Hoàng Kim Bỉ Mông chiến trận cùng mười vạn đại quân, ta, không có mặt mũi đi gặp bệ hạ... Angius, ngươi thắng.



Cổ tay phát lực, một đạo huyết quang bắn ra từ cổ họng, có thể thấy trong nháy mắt khi cổ họng sắp bị cắt đứt, một thiết quyền đánh rơi kiếm của hắn, trên bao tay có dấu hiệu nói cho Hamer biết, đây là khải giáp của quân nhân Lanning.



Hamer ngã quỵ trên mặt đất, mắt nhìn thân binh của mình đều đã ngã quỵ, nghẹn ngào nói: 

- Muốn bắt giữ ta sao? Nằm mơ...



Một thân ảnh cao lớn cùng thanh âm lạnh như băng đi tới trước mặt Hamer: 

- Trước khi ngươi chết phải biết một việc... viện quân của Angius còn chưa tới, đánh bại mười vạn đại quân của ngươi, là ba ngàn thành phòng quân Duerkesi.



Hamer trợn tròn hai mắt: 

- Ba ngàn... không tới ba phần.



- Đông!!!

Đầu lâu hắn rơi xuống đất, từ lúc mà ngọn lửa đánh nát đống băng, một đội hắc giáp võ sĩ dụng thánh khí oanh sát thú nhân đã bị đông cứng, hắc giáp thiết diện, một thân ảnh cầm trường kích quét ngang... một màn cảnh sắc lại xẹt qua trước mắt, cuối cùng, một đôi huyết sắc song đồng khiến lòng người rét lạnh.



- Đại nhân không nên giết ta.

Thiếu tướng tham mưu thú nhân có một nửa thân thể nằm trong băng, nửa bước khó đi. Hamer đã chết, hắn cuống quít hét lớn với binh lính Lanning: 

- Hamer đã chết, ta là quân sự trưởng quan cao nhất ở đây... đừng giết ta, đừng, ngài thấy đó, thú nhân thật sự rất nhiều, bây giờ có nhiều kẻ còn chưa chết, đang hoảng sợ chạy loạn! Ngài không giết ta, ta lệnh bọn họ đầu hàng.


Đỗ Trần nhíu mày nói: 

- Ý tứ của ngươi là, ta với căn cơ của thành Duerkesi, xây dựng một thế lực khổng lồ?



Porter gật gật đầu: 

- Thế giới này nhược nhục cường thực, khi thành Duerkesi của ngươi chính thức trù phú khiến mọi người nhìn vào đỏ mắt, mà không phải dạng hiện tại, nơi nơi đều điêu linh tàn tạ... nếu ngươi không có đủ thế lực bảo vệ nó, ngươi sẽ gặp phải đại phiền toái! Đánh một trận vừa rồi, Đỗ Đức cướp được cho ngươi trang bị cùng chiến tranh thánh khí đủ để trang bị cho mười vạn đại quân, hơn nữa nói cho tam đại lục - thành phòng quân Duerkesi đến tột cùng cường hãn tới bước nào.



Thở dài, Porter nhẹ nhàng cắn ô mai: 

- Một trận đánh này, thành phòng quân Duerkesi bắt đầu uy hiếp tam đại lục, sau này ai muốn động tới lãnh địa của ngươi, trước hết phải nghĩ tới kết cục của mười vạn thú nhân! Nếu ta nói cho ngươi trước, ngươi sẽ lui binh.. ta không biết lúc nào mới có cơ hội tốt như thế!



Đích xác, chỉ sợ mình biết có ích lợi lớn thế, cũng sẽ không dụng sinh mạng con dân đi đánh bạc... có lẽ Đỗ Đức nói đúng, mình không thích hợp cầm quân. 

Đỗ Trần gõ trán Porter, cười a a: 

- Xú tiểu tử, ngươi nói có chút đạo lý! Bất quá... ngươi hiểu ý ta chứ?



Porter vẻ mặt khốn khổ, tiếp tục ăn ô mai: 

- Hiểu rồi, ta lần này dù sao cũng phạm lỗi.



- Hơn nữa ta càng phạm vào quy chế quân đội thành phòng quân thành Duerkesi, không thể không xử phạt... được rồi, ngươi định thu thập ta thế nào?



Đỗ Trần ngắm liếc lò lửa trong trướng bồng: 

- Theo quân quy, Đỗ Đức công cao quá tội, ngươi biết mà không báo, quân công không bằng Đỗ Đức, nhưng cũng lập đại công... ngươi làm hỏa đầu quân cho ta.



Porter trừng hai mắt, hạ quân khôi xuống để xuống.



- Ai nha!

Một tiếng, vội vàng hô lớn với Đỗ Trần đang muốn ra khỏi trướng: 

- Đại ngu ngốc, cũng quả nhiên bị ngươi đánh thành choáng váng! Ngàn vạn lần đừng quên, viện quân của Angius nhanh chóng tới! Lần này công lao quá lớn, nhân chứng nhiều lắm, hắn không có khả năng cướp công của ngươi, bất quá cẩn thận hắn cướp chiến lợi phẩm của ngươi.



Nhiệt độ trong trướng đột nhiên hạ xuống, Porter sợ run người, Đỗ Trần lạnh nhạt nói: 

- Hắn không tới tìm ta, ta cũng phải đi tìm hắn... nếu Angius muốn giết ta, ta cũng không khách khí nữa.

Liên Hoa Bảo Giám