Liên Hoa Bảo Giám

Chương 347 : Làm người tốt thật sự rất khó a

Ngày đăng: 01:04 19/04/20




Lucy đứng dậy nghiêm mặt nói: 

- Nếu ngươi có việc công, vậy tỷ muội chúng ta tránh trước, Francis, Ma tộc từ tro tàn khôi phục là đại họa rất có khả năng uy hiếp loài người, ngươi phải sớm quyết định đi!



Đỗ Trần xua xua tay: 

- Cái nặng cái nhẹ ta tự nhiên hiểu rõ, hai vị tiểu thư, thân phận của Sonata này hai nàng có biết không?



Lily sảng khoái gật đầu:

- Đương nhiên biết, sư huynh tốt nghiệp sinh khóa 75 mà! Bây giờ Ricardo các hạ còn khen hắn không dứt miệng nữa!



Đỗ Trần cười thần bí:

- Nhưng ta tự tai nghe được Sonata chính miệng thừa nhận, hắn gọi là số 4 của kế hoạch "Đại nhân vật", là gián điệp của Ma tộc!



- Choang! 

Lily đập vỡ chén rượu trên bàn, thần sắc tức giận: 

- Đáng chết, hắn là gián điệp của Ma tộc? Francis, vì sao còn không sớm đi vạch trần hắn?



Mặt Lucy như tro tàn: 

- Muội muội, hẳn là tới hôm nay Francis mới nghĩ rõ ràng hết thảy, nếu chúng ta không vì hắn phiên dịch phong thư này, hắn cũng không biết thân phận chân chính của Sonata là Ma tộc!



Nàng lo lắng vặn vẹo tay:

- Francis, sự tình phi thường nghiêm trọng rồi! Tên gián điệp Sonata hiện tại là phò mã cao quý của Mc Allen, là quân đoàn trưởng trấn giữ mười vạn đại quân, thần tử hầu tước. Từ trên người hắn có thể tưởng tượng được, Ma tộc vì phản công loài người chúng ta đã mưu tính rất lâu, lấy được thành tựu lớn rồi!



Lily vỗ mạnh trán, vội nói: 

- Đúng à! Số 4 đã đủ làm một phò mã của một cường quốc của đại lục, vậy nhất định còn có, số 1, số 2, số 3! Lão thiên ơi, ba người này trong nhân loại nói không chừng đã làm được địa vị hiển hách gì rồi, những người này nếu giúp Ma tộc...

Nàng không dám nói tiếp nữa.
- Bảo bối, ba ba đã lệnh cho Đỗ Đức mang nhưng thi thể này chuẩn bị trả lại cho thú nhân rồi, nhưng ba ba muốn con xem, ba ba vốn tính một đồng cắc cũng không cần, nhưng người ta tới tận cửa muốn được xẻo thịt! Con nói xem.. lừa của hắn cái gì thì tốt?



Tiểu Bối Bối nghiêng đầu, nắm lấy bím tóc, cười hì hì nhìn Sonata, thấy thế Sonata hận không thể hôn cô bé một cái, nhưng tiểu gia hỏa này lại nói trong đấu hồn:

- Ba ba, người đừng nên tàn nhẫn quá nha!



Đỗ Trần cảm khái vạn phần: 

- Đúng vậy, nếu đã động tay chân vào thi thể còn trả lại cho thú nhân, vậy cũng không phải là phong cách làm việc của Francis ta. Bảo bối à! Hiểu không, ba ba nếu không tàn nhẫn gõ bọn chúng một chút, bọn chúng đều không tin tưởng ba ba a!



Tiểu Bối Bối gật đầu thừa nhận: 

- Đúng nha, chẳng trách ba ba nói, bây giờ làm việc tốt thật là khó khăn!



Sonata nhìn Đỗ Trần mong đợi.



Đỗ Trần cố ý "ngẫm nghĩ" thật lâu, sau đó chậm rãi nhìn kỹ Sonata, rót rượu, uống cạn, chép miệng, nhẫm nháp từng chút... làm trọn vẹn động tác ưu nhã của quý tộc rồi mới nói: 

- Nếu là ngươi khác tới, ta không nói tiếp nữa! Nhưng ngươi dù sao cũng là sư huynh của ta, ta ngươi đều là từ học viện mà ra, tuy nói hôm nay ai vì chủ nấy, nhưng không thể không niệm tình sư huynh đệ! Sư huynh, một câu thôi, ngươi đi nói cho gia tộc St. Barton, ta muốn thứ "gia tộc St. Darke không thể cho" là của ta!



Sonata nhất thời thần sắc biến đổi, nhưng cực kỳ nhanh chóng che giấu đi. Francis, ngươi dám mở to hàm sư tử, so với sư tộc chân chính ta còn sư tử hơn!



Nhưng số 4 của Ma tộc mặc dù hiểu được "Gia tộc St. Darke không thể cho" là gì, nhưng giờ phút này thân phận của Sonata - là phò mã của Mc Allen lại không nên hiểu nhưng lời này ý là gì, hắn cố ý ra vẻ hồ đồ: 

- Câu cuối cùng của sư đệ là sao, sư huynh cũng không hiểu rõ lắm!



Ngươi cứ giả bộ hồ đồ đi, đã từ tiểu Bối Bối biết được tinh thần của Sonata vừa rồi dị động, Đỗ Trần cười nói: 

- Nếu sư huynh không hiểu, vậy những lời này cứ chuyển cho gia tộc St. Barton, bọn họ sẽ hiểu!

Liên Hoa Bảo Giám