Liên Hoa Bảo Giám

Chương 357 : Tế điện thần lực truyền thừa

Ngày đăng: 01:04 19/04/20




Đầu óc Dịch Cốt quả nhiên linh hoạt không ít, hiểu ý ám chỉ, lạnh nhạt nói: 

- Ta còn chuyện quan trọng khác, ngươi nói ra cho ta, ta tự mình tính toán! Cái gì mà năm khóa tập trung, đường thần tận... Cái này có ý gì!

Con mắt dài âm lãnh nhìn chằm chằm vào Susanna, mang đến cho Susanna một cỗ áp lực tử vong khắc cốt ghi tâm!



Nhưng cũng làm nàng tin tưởng, chỉ có... thức lực cỡ này mới có đủ lấy được thứ kia!



Đỗ Trần nói: 

- Trước kia Brook không rõ chuyện Vân Tiêu Kinh, ta không nhắc tới với hắn, lần này nếu ngươi muốn dựa vào hắn, vậy nói rõ cho hắn đi!



Dịch Cốt cũng rất biết phối hợp hơi nhíu mày, lạnh nhạt lướt qua Đỗ Trần, tựa hồ muốn nói, chủ tử, người không thành thật, bí mật thế này sao không nói cho ta?



Đỗ Trần gật đầu hối lỗi, lại âm lãnh nhìn Susanna, tựa hồ đang oán giận, hồ ly phóng đãng nhà ngươi, nhắc đến chuyện Vân Tiêu Kinh trước mặt Brook làm gì, ta vẫn gạt hắn!



Một chuỗi hành động liên tiếp này làm triệt tiêu nghi ngờ vừa nổi lên của Susanna, Francis mặc dù biết bí mật kia, nhưng ngay cả cánh tay thân tín của mình cũng dối gạt. Đây mới là Thập Tam gia xảo trá mà độc ác trong ấn tượng của mình!



Susanna chuyển đổi tượng cần nỗ lực thành Dịch Cốt:

- Miện hạ tôn quý, ngày trước tổ tiên của gia tộc St. Barton là Lynch Barton từng lưu lại cho hậu nhân một câu nói... Ông nói, Thần Hoàng lưu lại ở Vân Tiêu Kinh một bí mật về điểm cuối cùng của con đường đấu thần, mà muốn khám phá được bí mật này, phải thu thập được năm chiếc chìa khóa! Đây là truyền thuyết của Vân Tiêu Kinh!



Dịch Cốt hừ nói: 

- Thần hoàng bản thân cũng chẳng đạt tới điểm cuối cùng của con đường đấu thần, thứ hắn lưu lại có thể có bao nhiêu tác dụng chứ!



Susanna cười duyên:

- Nhưng dù sao Thần Hoàng cũng người đầu tiên tiếp cận gần nhất tới điểm cuối cùng của con đường đấu thần từ trước tới nay! Vậy bí mật ông lưu lại cũng đáng tin nhất! Miện hạ, ngài nói đúng không?

Một ánh mắt mê hoặc làm người ta mê hồn.



Nhưng Dịch Cốt chẳng khách khí!

- Có được Thú Hoàng Tỷ có được Đại thảo nguyên là ý gì?
Cùng lúc đó, ở bên trong cái "Nhà máy" đầu tiên cải tạo vong linh, Brockman xoa lên tai một cái, ngừng công tác trên tay hỏi: 

- Hohmann, con có chỗ nào không khỏe à?



Hohmann dùng sức lắc lắc thân thể:

- Ba ba, Hohmann cảm thấy đau đầu, rất đau rất đau.



Brockman lập tức đưa nó từ trên tai xuống, biến thành một khối cầu thịt tai to bế trên tay:

- Chuyện này là sao? Trước tới giờ con đâu có sinh bệnh!

Hắn kiểm tra một phen, nhưng lại không phát hiện tiểu gia hỏa có chút gì lạ thường.



- Ba ba, Hohmann không có việc gì, ngủ một giấc là được rồi!

Tiểu gia hỏa cố mỉm cười, an ủi ngược lại Brockman.



Brockman cảm thấy đau lòng bội phần, nhìn gần đó - trên đỉnh đầu binh sĩ Ma tộc đang chuyển nhóm thi thể đầu tiên tới, số lượng ước chừng bảy tám trăm người, mà trên mặt đất trong cũng đã có mấy ngàn vong linh đang chuẩn bị dâng lên cái miệng rộng đối với huynh đệ mới đến. Phillip ở cùng Bowness sâu trong căn cứ, hắn nhíu mày lại, gọi tới một vong linh trợ thủ phân phó: 

- Ngươi ở chỗ này trông coi, tiểu thiếu gia thân thể không khỏe, ta mang nó đi nghỉ ngơi!



Brockman tung người bay đi, vong linh trợ thủ âm trầm xoay người: 

- Động tác nhanh lên một chút, lập tức cải tạo nhóm binh sĩ này!



Nói rồi, hắn kéo lê thân thể huyết nhục mơ hồ đi tới một cỗ thi thể mới tới, gầm gừ ép sát mặt đánh giá mục tiêu, cười nanh ác: 

- Một tên hùng tộc to lớn, ta rất thích!

Cắn một cái, vong linh có thần trí cao đủ trở thành trợ thủ của Brockman thậm chí đang suy nghĩ, đợi tên hùng tộc to lớn lên đứng lên, hắn sẽ trở thành thân binh của mình!



- Grào!

Liên Hoa Bảo Giám