Liên Hoa Bảo Giám

Chương 380 : Đường ra, chỉ dẫn thú JuJu

Ngày đăng: 01:04 19/04/20




Không được, đây không phải là chuyện chiến tranh hai phía, mà là thực vật cả phạt tội chi thành nghịch chuyển, tuyệt không phải một người có thể ngăn cản.



Đỗ Trần cắn răng, phi thân hạ xuống tổ chức quân đội cạnh Czech: 

- Việc không thể chậm trễ, lão thái thái đã được ta cứu, lập tức tổ chức mọi người lui vào trong địa bảo tị nạn, đồng thời tận lực mang theo nhiều thi thể thú JuJu, sau khi giải phẫu thì tàng trữ làm thực phẩm, hiểu chứ?



Czech đã luống cuống, rối loạn, một chủ ý cũng không có, chỉ biết cố gắng chống cự thú JuJu. Đúng như lão thái thái cảm thán - nhân vật có thánh khí của gia tộc đều bị giết, còn lại đều không có chí khí! Giờ phút này, hắn nghe được đề nghị của Đỗ Trần tựa hồ bắt được một cây cỏ cứu mạng, lập tức hô lớn với người khác: 

- Còn lo lắng cái gì? Không nghe được tiên sinh Á Lực nói sao? Mau mau dựa theo ngài nói mà làm.

Một câu nói đã giao quyền chỉ huy quân đội trong gia tộc cho Đỗ Trần.



Lão ngũ của gia tộc Brockman cùng trung niên nhân không nói nhảm, bọn họ đã có thói quen phục tùng mệnh lệnh thủ lĩnh, lập tức dưới sự chỉ huy của Đỗ Trần tạo thành biên chế, nhưng những người trẻ tuổi sắc mặt lại không phục.



Trong lòng bọn họ thầm nghĩ, ngươi Á Lực rất cường đại, nhưng ngươi là cái thá gì, đương nhiên dám lệnh gia tộc Brockman chúng ta? Hừ! Chúng ta dựa vào cái gì nghe ngươi? Chẳng lẽ sau này gia tộc Brockman đều phải nghe theo ngươi sao? Gia tộc Brockman trong tay ngươi, chúng ta còn có thể sống tốt sao?



Chúng ta hẳn là người có quyền lợi thừa kế gia tộc? Ngươi, cút sang một bên.



Bọn người trẻ tuổi đương nhiên không có đáp lời Đỗ Trần! Chẳng lẽ ngươi một khách khanh, còn dám giết thiếu gia tiểu thư chúng ta sao?



Đỗ Trần ra sức mở ra một đường máu, quát với những người trẻ tuổi: 

- Không nghe mệnh lệnh của ta sao?



Một nữ tử âm dương quái khí đáp lại: 

- Nghe được, bất quá không có thời gian, ta bận giết thú JuJu, ai nha, biểu muội tới giúp ta.



- Tốt, biểu tỷ giúp ngươi, tam đệ, lục đệ, đều tới giúp ta.

Nữ tử kia cũng âm dương quái khí đáp lại. Hơn nữa nàng còn không có gặp phải nguy hiểm, cũng hiệu triệu huynh đệ tỷ muội hợp thành một đội, hoàn toàn không phối hợp với nhóm lớn do Đỗ Trần chỉ huy, thậm chí ngay cả Czech kêu gọi đều không để ý.



Trong đó một người còn lạnh lùng trừng mắt với Đỗ Trần.




Thú JuJu nọ cẩn thận cảm giác một chút, cuống quít gật đầu: 

- Đúng vậy, tựa như, tựa như có...hắc dát dát, ta mau đến xem.

Hắn bỏ chạy, tiếp đó tất cả thú JuJu đều bắt đầu chạy.



Thủ lĩnh chạy nhanh nhất, chạy như điên, hưng phấn, tựa như quên mất Đỗ Trần.



Đỗ Trần nhìn theo hướng thú JuJu chạy, đó là một hướng - thiên tỉnh trung ương! Không dám chậm trễ, hắn ẩn thân trong Liên Hoa, như hạt cát đi theo sau đầu lĩnh thú JuJu.



Thú JuJu thành quần kết đội chạy trên hoang nguyên, tựa hồ chẳng biết mỏi mệt, không biết đói khát, hơn nữa càng chạy số lượng càng nhiều, bởi vì chẳng những là thú JuJu từ cơ địa Kursk, tựa hồ tất cả JuJu thú biến dị tại phạt tội chi thành đều đang chạy tới thiên tỉnh.



Chạy nửa ngày, đến tột cùng có bao nhiêu thú JuJu hội tụ trong đội ngũ tại căn cứ Kursk, ngay cả Đỗ Trần cũng tính không ra, hắn chỉ thấy, trên núi khắp nơi đều là thú JuJu...



Ngẫu nhiên trải qua mấy địa bảo có người ở, thú JuJu không chút lưu tình, đuôi to vung lên nện xuống, ngang nhiên đạp bằng! Mà đại quy mô thú JuJu di động không có khả năng không bị cư dân phạt tội chi thành phát hiện, lúc ban đầu còn có rất nhiều thế lực thám tử đi theo, chuẩn bị tìm tòi đến tột cùng, nhưng theo số lượng thú JuJu tăng lên dày đặc, thảm tử cũng không còn chỗ ẩn thân, rơi xuống đất bị thú JuJu hắc dát dát mất.



Chỉ có một mình Đỗ Trần, ẩn thân trong Liên Hoa nhìn bọn JuJu đi tới.



Trong lúc này vòi rồng nương theo giếng phun biến mất, toàn cảnh thiên tỉnh hiện ra trước mắt Đỗ Trần.



Thú JuJu đi tới cách thiên tỉnh ngàn thước, đã chậm lại tốc độ, tựa hồ tế bái cái gì phía trước.



Nhưng trước mắt rõ ràng là một cái tiếng sâu bình thường - mặc dù đường kính lớn chừng bốn năm mươi thước! Nhưng bên trong ngoại trừ nước giếng còn thì chẳng có gì nữa! Đỗ Trần hồ đồ mất rồi: 

- Mẹ nó, thú JuJu này muốn làm gì?



- Bọn họ bị lão nương của ta kích thích tiến hóa, thân thể có khí tức của lão nương ta, vì vậy... coi lão mẫu của ta là lão mẫu của bọn chúng.

Bên tai đột nhiên vang lên thanh âm một người.

Liên Hoa Bảo Giám