Liên Hoa Bảo Giám

Chương 406 : Bái kiến công chúa!

Ngày đăng: 01:05 19/04/20




Đỗ Trần nhún vai: 

- ổ khóa này không có vấn đề gì!



Dịch Cốt cười khổ: 

- Xem ra Đại Hạp cốc không có khả năng cho chúng ta manh mối gì rồi!



Nhưng Đỗ Trần lại cười thần bí:

- Không có manh mối, chính là manh mối lớn nhất!



Dịch Cốt không hiểu, vội hỏi tới, Đỗ Trần cười nói: 

- Đặt vào vị trí của mình mà suy nghĩ một chút, nếu ngươi muốn trộm thi thể của Auerbach, làm thế nào mới có thể không lưu lại một tia manh mối nào?



Dịch Cốt suy nghĩ một chút nói: 

Cái này không có khả năng, trừ phi ta dùng phương pháp bình thường mở ổ khóa thánh khí trong quan tài, nếu không ta tuyệt đối không có khả năng không lưu lại một tia manh mối nào!



- Vậy ngươi lật lại suy nghĩ một chút...



Đôi mắt dài hẹp của Dịch Cốt lóe lên tinh quang:

- Thiếu gia nói, tên trộm đã trộm thi thể kia dùng thủ pháp bình thường mở quan tài? Gia tộc St. Barton không có khả năng làm như vậy, như thế chính là...



Nắm tay Đỗ Trần lại vung lên: 

- Không sai, chỉ có dùng Phá Khí huyền mới có thể không lưu lại manh mối gì!



Thi thể của Auerbach là bị người ta dùng Phá Khí huyền trộm đi...



Đây đích xác là một manh mối phi thường hữu dụng.



Kỳ thực Đỗ Trần còn nghĩ tới một khả năng khác, đó chính là Auerbach tự mình từ trong quan tài chạy mất, nhưng Hồng Y lăng vệ đã chứng thực, một trăm hai mươi năm trước thi thể của Auerbach vẫn còn, bất quá lại tổn hại vô cùng, chỉ còn lại một đống thịt vụn, loại tình huống này đã làm sụp đổ giả thuyết thứ hai của Đỗ Trần.



Trở lại trướng bồng của mình, Đỗ Trần nắm tai Snoopy xốc lên:

- Thỏ kia, cho ta một danh sách những người năm đó đã học Phá Khí huyền!



- Hắc, ngươi muốn ta làm thì ta phải làm sao? Ta là thỏ, nhưng không sợ ngươi!

Snoopy phẫn nộ rống lên.



Alex lạnh lùng nhìn nó một cái, con thỏ nhỏ ngoan ngoãn ngậm bút lông bắt đầu viết.



Đỗ Trần và Dịch Cốt đứng ở một bên nhìn, trong trướng bồng yên yên tĩnh tĩnh, nhưng lúc này, màn trướng sau lưng bọn họ mơ hồ xuất hiện một chiếc bóng màu đỏ sậm.



Đỗ Trần chưa cảm thấy, nhưng cái bóng kia đột nhiên bộc phát, một vòng đao quang chém về phía hậu tâm của Đỗ Trần.



--------------------------



Giờ này phút này.



Dưới một bóng đêm u ám, hồ nước dưới ánh trăng gợn sóng lăn tăn dưới ánh trăng tản ra ánh sáng trong suốt, rất là mê người. Bên hồ một tiểu ốc thần bí tĩnh lặng màu trắng sữa, không có một chút tiếng động, chỉ tỏa ra chút ánh sáng của nến.



Hồ nước chậm rãi xoay tròn, huyễn hóa thành một dòng suối. Một thiếu nữ mái tóc đen dài áo trắng nổi lên mặt nước, mỹ nhân từ hồ sâu, sắc đẹp như hằng nga, dung nhan tuyệt mỹ làm người ta hít thở không thông. Nàng thở dài khó hiểu, thấp giọng nói: 

- Sư tôn, Tuyết Cơ trở về rồi!



- Cửu tiểu thư đã trở về! Trời ạ, thần của ta ngài xem, tiểu thư nàng còn sống! 

Bên hồ lập tức trở nên ồn ã, mấy trăm vị Thấm Thùy thần phó từ bên trong phi thân ra. Giống như bầy tiên nữ quấn quít bên người Tuyết Cơ. Nhưng lúc này một âm thanh nhàn nhạt vang lên: "Về rồi thì tốt, tới chỗ sư tôn, nói rõ xem ngươi đã gặp chuyện gì!"



Tuyết Cơ chân đạp mặt hồ đi tới một tòa núi nhỏ tản ra hương hoa bên hồ. Quỳ gối xuống, nàng chậm rãi nói: 

- Ngày ấy Tuyết Cơ bị người ta đả thương, lại được một người thần bí cứu, cùng theo hắn rơi vào nơi Ma tộc trục xuất tội nhân - Phạt Tội chi thành.
Rồi chủ động tụt lại phía sau, bế lấy hai tiểu gia hỏa.



Tiểu Bối Bối cười ngọt ngào, leo lên vai Porter.

- Tỷ tỷ, Bối Bối muốn gọi tỷ là má má đó! Đệ đệ cũng muốn!



Alex ở trong lòng Porter lãnh khốc gật gật đầu.



Mặt Porter đỏ lên một chút, khẩn trương nhìn Đỗ Trần buồn bực lẩm bẩm đi phía trước. Nhưng tiểu gia hỏa tiếp đó lại nói: 

- Yên tâm, Bối Bối dùng tinh thần lực nói với tỷ, ba ba không nghe được!



Porter hung hăng trừng mắt với hai tiểu gia hỏa kia một cái, đem âm thanh ép tới mức thấp nhất, thậm chí dùng tới bí pháp cầm âm bí truyền của Tuyết Ny:

- Xú nha đầu, ngươi muốn làm cái gì?



Từ lâu nay, quan hệ giữa Porter và hai hài tử này đã thân thiệt như một nhà, uy hiếp giống như trêu đùa như vậy, căn bản không dọa ngã được tiểu Bối Bối, cô bé cười nói: 

- Bối Bối lại muốn hỏi, tỷ tỷ muốn làm má má của Bối Bối và Alex hay không?



Porter sửng sốt hồi lâu, lúc này mọi người vừa vặn đi tới cửa vào căn cứ bí mật. Đỗ Trần và Dịch Cốt tiến vào trước, Porter và hai tiểu hài tử ở phía sau, thoải mãi bĩu môi nói: 

- Hừm! Lão gia của ngươi chạy không thoát khỏi lòng bàn tay của ta, hắn là người của ta rồi!

Tiểu Bối Bối vui vẻ cười nói: 

- Hì hì, Bối Bối ủng hộ tỷ... má má!

Đỗ Trần còn chưa biết cái gì, tiểu gia hỏa đã thay đổi cách xưng hô rồi.



Alex cũng chậm rãi giữ vai:

- Cao thủ, rốt cuộc cũng có má má rồi!



Porter vào đường hầm dưới đất, tiếp tục dùng cầm âm bí pháp nói: 

- Hai tiểu gia hỏa các ngươi từ từ hãy đem chuyện của ta nói cho Francis? Nói đi, ta phải dùng cái gì để bịt miệng các ngươi?



Tiểu Bối Bối lắc đầu nói: 

- Bối Bối không hiểu, má má tại sao không nói cho ba ba chứ?



Porter cười cay đắng, nhưng không nói gì thêm, làm một người trên lưng gánh hơn mười vạn nhân mạng, nàng dám nói sao?



Tiểu Bối Bối cảm giác được tinh thần dị động của Porter, vội vàng đổi giọng: 

- Nha, Bối Bối rất ngoan, Bối Bối không hỏi nữa, bất quá sau này...



Hai tiểu gia hỏa khiến Đỗ Trần sau này đau đầu không thôi đang lén lút thì thầm.



Chỉ có Alex sờ mũi, đại nhân nhỏ tựa như đang tự mình tính toán, tỷ tỷ vì sao không nhắc tới má má Tuyết Cơ? Đó mới là lão bà trong lòng cha thừa nhận, Alex có nên nhắc tới hay không đây? Bỏ đi, tỷ tỷ sẽ véo ta chết mất...



Ài, cao thủ. Luôn đau đầu vì nữ nhân!



Mấy người đi tới mật thất rộng rãi dưới đất, lão Bibby thủ lĩnh của người Orc tiến lên nghênh tiếp:

- Đại nhân, gia tộc Brockman an bài ở tầng sâu nhất, còn tên Pakacs kia ở chỗ ta, xin ngài theo ta!



Đỗ Trần hơi gật đầu, xoay người lại gọi Porter tới địa huyệt của lão Bibby, "Két" một tiếng đẩy của ra.



Pakacs đang nằm trên giường dưỡng thương, ngẩng đầu lên vừa thấy Porter, nhất thời trợn mắt há hốc mồm:

- Ca ngợi nữ thần! Lão thiên a, ngài, ngài...



Hắn bất kể thương thế, kích động nhảy xuống giường, rầm một tiếng quỳ ngay xuống:

- Lão nô Lancine bái kiến công...

Liên Hoa Bảo Giám