Liên Hoa Bảo Giám

Chương 413 : Cô bé ngày nào

Ngày đăng: 01:05 19/04/20






- Anne tỷ tỷ!

Tiều Bối Bối lập tức nhảy tới, thân thiết nhào vào lòng Anne cười hì hì. 



- Tiểu Bối Bối xinh đẹp hơn nha, a a, để tỷ tỷ thơm thơm!

Anne cúi người bế lấy tiểu gia hỏa kia khẽ hôn một cái, lại vuốt cái trán của cô bé: 

- Bảo bối vẫn đáng yêu như vậy, nhưng mà sao không hề lớn lên? Có phải là gần đây ba ba của ngươi không cho ngươi mua thật nhiều kẹo ngọt hay không vậy nha?



Tiểu Bối Bối vỗ hai cái má nhỏ béo mập, uỷ khuất nói: 

- Đúng a, Bối Bối ăn vặt không no, tự nhiên không lớn lên rồi!



Cô bé chớp chớp mắt nhìn Anne, ba ba đáng thương!



"Quỷ nha đầu, có phải là muốn kêu tỷ tỷ mua cho ngươi đồ ăn vặt không?" Anne liếc mắt là nhìn thấu tâm tư của tiểu nha đầu, một tay ôm tiểu hài tử, một tay khác đưa về phía thuyền lớn tử kim sắc ở trong gió biển sau lưng phất khẽ một cái, thản nhiên nói: 

- Lấy chiếc hộp màu lam trong thư phòng của ta.



- Như người mong muốn, Anne tiểu thư!



Mấy bóng người theo phân phó của Anne từ mạn thuyền đứng lên, lăng không chậm bước, từ từ rơi xuống trên boong Beierkesi. Lễ phục tuyền một màu đen, bao tay màu trắng, trang phục chỉnh tề bước tới, một người đầu lĩnh tay bê một chiếc hộp nhỏ màu lam, eo lưng thẳng tắp, quỳ gối trước mặt Anne, hai tay sau khi mở hộp nâng cao qua đầu.



Tiểu Bối Bối vui vẻ ra mặt:

- Thật nhiều bánh ngọt, cảm ơn tỷ tỷ, Bối Bối có thể lớn lên rồi!



Anne khẽ mỉm cười, nụ cười của tiểu thư quý tộc nội liễm mà ưu nhã vạn phần mê người.



Đỗ Trần trong lòng quái dị tuyệt luân, ở trong trí nhớ của hắn, Anne là một tiểu ny tử vô cùng nghe lời, động một chút là đỏ mặt. Thực tế, trừ đi sự cao ngạo của gia tộc nàng làm người ta chán ghét, Đỗ Trần đối với tiểu nha đầu này thậm chí chẳng có một ấn tượng khó chịu nào.



Nhưng Anne hôm nay, một bộ váy dài tím sẫm, mái tóc dài màu vàng quấn sau gáy, bện tóc theo gió biển khẽ rung động, khí chất thành thục cao quý ưu nhã tuyệt không phải người bình thường có thể học được. Giống như... Đỗ Trần tự đánh giá hồi lâu, trong lòng chợi toát ra một câu - đây mới là thần duệ Tucker, thần tứ công chúa, có tư thái quý tộc ngàn năm.



Mỉm cười. Đỗ Trần tiến lên làm lễ gặp mặt: 

- Nhiều năm không gặp, Anne tiểu thư thay đổi rất nhiều!



Anne bảo tiểu Bối Bối lấy linh thực chia cho đệ đệ, quay đầu khẽ nhún người cười nói: 

- Bạn học cũ từ khi nào như người ngoài thế? Năm đó ta và ngươi khi mới gặp nhau, ta mới chỉ là một hài tử 15 tuổi, hôm nay… chúng ta đều không còn là hài tử nữa.

Một tiếng thở dài nhỏ không thể tìm ra nguồn gốc.



Nghe tiếng than khẽ của trong lời có ý này, Đỗ Trần lơ đãng cười, trả lời: 
- Đến cả đây, vừa rồi Anne nói cho ta biết, Hải Hoàng bây giờ đã soái lĩnh đại quân đích thân tọa trấn đảo Borg, hơn nữa còn có một địa phương gọi là trái tim rất nguy hiểm, chúng ta thương lượng một chút!



Mấy người tụ lại cùng một chỗ, bí mật thương nghị một trận, Đỗ Trần bắt đầu chia nhiệm vụ:

- Porter và Lancine giả mạo thủy thủ, tạm thời không cần lên đảo, tinh thần lực của mấy lão rùa đen bên cạnh Hải Hoàng rất lợi hại, chúng ta không thể mạo hiểm! Dịch Cốt, Andy, các ngươi theo ta đổi thành trang phục thánh giáo, sau khi gặp được Hải Hoàng đóng miệng mở miệng đều phải đeo danh nghĩa giáo hoàng, coi chừng một chút. Bối Bối, Alex...



Tiểu Bối Bối cười ngọt: 

- Ba ba, Bối Bối phải chú ý lão ô quy kia, chống lại tinh thần lực của hắn.



Alex che trán khép hờ hai mắt, nhếch môi cười lạnh: "

- Cao thủ, không cần phải dặn dò.



Ánh mắt của Đỗ Trần rơi vào trên người Goethe, tiểu vương tử nói: 

- Sư phụ ngài yên tâm, sớm muộn ta cũng sẽ giết Hải Hoàng, nhưng không phải bây giờ!



Đỗ Trần mỉm cười gật đầu, nhưng lúc này Snoopy ở trên người Andy nhảy ra:

- Hắc, gia ta làm cái gì?



Đỗ Trần tát hắn một cái:

- Thành thành thật thật ở trên người Andy, giả mạo bọ chét cho ta. Hải tộc có rất nhiều chủng tộc trường thọ, nói không chừng mấy lão rùa đen kia đã gặp Wolfe, biết ngươi là cái thứ gì!



- Bọ chét? Người để gia gia ta làm bọ chét? Hắc, ta là thỏ, ta không sợ các ngươi, tới…



- Câm miệng, Hải Hoàng đến rồi.

Đỗ Trần quay ngoắt đầu lại nhìn chăm chú vào giữa không trung trên đảo Borg. Snoopy ngậm miệng lại, từ thân thể tới linh hồn, triệt triệt để để biến thành một con bọ chét nằm trên tai Andy, tiểu gia hỏa này tính khí rất xung động, nhưng lại còn hiểu thời cơ, đây cũng là nguyên nhân Đỗ Trần vẫn dung tha cho tính cách thối của nó.



Phía ngoài khơi xa truyền đến từng trận cười: 

- Ta đang nghĩ là ai, nguyên lai là Francis! Ha ha, đảo Borg này của ta không cho phép nhân loại ngoài nô lệ lên đảo, nhưng người từng đánh bại ta là ngoại lệ!



Tiếng cười vẫn hào sảng như cũ, nhưng tiếp đó âm thanh của Hải Hoàng biến lạnh: 

- Francis, ngươi tới tìm ta nói chuyện cũ, hay là tới làm chó săn cho giáo hoàng?



----------



Chú thích: Thật ra tên chương là "Khi mới gặp nhau..."

Liên Hoa Bảo Giám