Liên Hoa Bảo Giám

Chương 450 : Đầu hoài tống bão

Ngày đăng: 01:05 19/04/20




Thật tâm mà nói, Đỗ Trần đối với hỏa hệ dị thú cũng không có hứng thú quá lớn, bởi vì, có thể đốt cháy Đỗ Tư hóa thành thể khí, gần mười ngày mới có thể khôi phục như cũ, lực lượng bậc này, Đỗ Trần không muốn trêu chọc. Nhưng gia tộc Tucker không thể dung cho loại uy hiếp này ở trong nhà mình, hôm nay tìm tới trước cửa Đỗ Trần, hắn cũng không thể không đi ứng phó một chút.



Đỗ Trần mang thỏ gia Snoopy từ trong Liên Hoa ra, đưa cho Liya: 

- Bây giờ Andy cùng Đỗ Tư đi với ta, Liya các ngươi ở lại chỗ này, cẩn thận chút, Margaret không biết lúc nào sẽ đột nhiên xuất hiện.



Liya nháy mắt: 

- Ta lúc nào khiến ngươi lo lắng? 



Đỗ Trần nở nụ cười, đánh thức Andy, rồi hướng ra bờ biển. Trên đường, những lời Đỗ Tư nói mấy ngày hôm trước còn vang vọng bên tai: "Francis, dưới huyệt động nọ là một tiếp điểm với Tánh Mạng thụ, ngày đó ta để cho Arthur chờ bên ngoài, tự mình đi xuống, không lâu sau đó, đại khái dưới đất khoảng 1000 mét phát hiện nhiệt lượng tính mạng thể, ngũ ca ta thấy thứ đó rõ ràng, rất dễ nhìn, viên cầu khổng lồ có tính mạng, đại khái cao mười thước, đường kính năm sáu thước, tánh mạng nhiệt lượng trên người cực kỳ khổng lồ... ta hoài nghi đó là một dị thú hình tròn hoặc là một quả trứng của dị thú."



"Nhưng mà đang lúc ngũ ca ta nghĩ tiếp tục đi xuống, quả trứng nọ đột nhiên bộc phát ra ngọn lửa, hỏa diễm mạnh mẽ khiến cả vách Tánh Mạng thụ cũng bị phá hủy. Nhưng ngũ ca ta là ai? Liên Hoa bung ra, nhờ Tánh Mạng mê cung phức tạp ngăn trở ngọn lửa, chạy thục mạng ra ngoài, chẳng những chạy ra ngoài, lại có thời gian thuận đường cứu Arthur." 



Lão gia tử được kể nên cũng biết tình huống sau khi tiến vào, mới có thể tổ chức đội thăm dò thứ tư, nhưng không tưởng, ngay khi thành viên của đội tiến vào mê cung, dị thú nọ lại bộc phát ra cường đại hỏa diễm, khiến bọn họ cháy sạch đến xương cũng không còn! Bất đắc dĩ, lão gia tử mới tìm tới Francis. 



Mắt thấy đã tới bờ biển, Đỗ Trần hỏi: 

- Ngũ ca, ngươi nói, vậy tốc độ lửa cháy nhanh, hay tốc độ Thanh Vân của ta nhanh hơn? 



Ngũ ca cười vô sỉ nói: 

- Sao? Ngươi muốn đi nhìn dị thú kia một lần sao? Nói như thế, nếu ngươi cách ngọn lửa ngoài năm mươi thước, tuyệt đối có thời gian chạy trốn. Nhưng nếu hắn phóng hỏa bên người ngươi... hắc hắc, ngươi chờ chết đi. 



Ngọn lửa đương nhiên nhanh tới bước này sao?



Đỗ Tư lại nói: 

- Nhưng Tánh Mạng Mê Cung lại giúp ngươi - ngọn lửa đốt cháy vách tính mạng cần một đoạn thời gian, thừa dịp này ngươi có thể tránh né. Nhưng nếu ngươi cùng dị thú nọ đối đầu tại đại bình nguyên, xin lỗi, ngươi chỉ có một đường chết. 



Cuối cùng, ngũ ca nghiêm mặt nói: 

- Ngũ ca đã từng thấy qua thực lực của Bowness, cho dù đã tề tụ năm đại nguyên tố… mạnh như thập tứ cấp đấu thần Bowness, một khi bị ngắm chuẩn, cũng đừng nghĩ tránh thoát ngọn lửa. 



Đỗ Trần trừng mắt, thật lâu sau không nói gì.



- Sao? Sợ rồi a? 




- Có thể xác định nó vì sao di động không? 



- Không rõ, ta không có phát hiện tình huống dị thường gì ở phụ cận, dị thú đó đột nhiên tự di động, tốc độ rất chậm, bất quá lại đang gia tốc. 



Đỗ Trần sờ mũi: 

- Từ phương thức chuyển động của dị thú cho thấy, nó đang tránh né cái gì đó, còn chuyển phương hướng, không ở một chỗ? 



- Chuyện này rất trọng yếu, nếu dị thú muốn đổi chỗ, vậy không phải là nó đang tránh né... Đáng chết, có thể khiến dị thú này sợ hãi chạy trốn, vậy đối phương có thực lực cỡ nào?



Đỗ Tư nhắm mắt "nhìn", dậm mạnh chân: 

- Đáng chết, tánh mạng khí tức của dị thú nọ ngày càng yếu, gần như biến mất, ngũ ca ta căn bản nhìn không thấy. 



Cường giả có thể giấu diếm sự điều tra của Đỗ Tư cũng không khiến Đỗ Trần ngạc nhiên, dù sao sở trường của Đỗ Tư không phải điều tra thăm dò.



Liên Hoa ẩn tàng khí tức, 19 ẩn hình, Thanh Vân bay nhanh, sợ cái gì? Đỗ Trần hừ một tiếng: 

- Chúng ta tiến nhanh hơn, tới nơi hắn biến mất. 



Lời còn chưa dứt, Liên Hoa đã như điện xạ phi hành trong Tánh Mạng mê cung, liên tục xuyên qua cửa động quỷ bí, nhanh chóng mở ra rồi hợp lại, ngay khi Đỗ Trần tiến vào trong một thông đạo trống trải, Andy đột nhiên ngửi ngửi, trong đấu hồn nói: 

- Mùi thật thơm,... Andy đói bụng. 



- Phốc.

Cơ hồ đồng thời, Liên Hoa của Đỗ Trần như chạm vào thứ gì, mềm mại, như là một tấm vải mềm, Liên Hoa rất dễ dàng xé rách tấm vải tiến vào trong, không biết là nơi nào... nhưng Đỗ Trần tập trung nhìn vào trong thông đạo trống rỗng, chẳng lẽ mình lao vào bức tường không khí?



Lúc này thì, thông đạo đột nhiên hiện ra hơn trăm bóng người, trong đó có một cái kiệu, giương mắt nhìn lên, bên trong có một nữ nhân vận trang phục võ tướng, hơn ba mươi tuổi...



Nữ nhân nọ trong mắt tinh quang chợt lóe: 

- Có người ẩn hình giống chúng ta, thánh nữ binh đoàn, phong tỏa tất cả cửa xuất nhập. 

Nói xong, nàng phất tay chộp tới rèm kiệu nơi bị rách.

Liên Hoa Bảo Giám