Liên Hoa Bảo Giám

Chương 453 : Bầu trời mới là cực hạn

Ngày đăng: 01:05 19/04/20




Margaret tham gia quân ngũ nhiều năm, kinh nghiệm chiến đấu phong phú cỡ nào! Andy cắn nuốt ánh trăng khiến nàng thật sự thoáng kinh ngạc chốc lát, bất quá lập tức hiểu được, một loại dị biến bất lợi với mình sắp xảy ra, lập tức phải tiêu diệt dị biến này khi nó mới manh nha.



Nghĩ tới đây, trường kiếm trong tay phải Margaret buông tha Thanh Vân cùng Đỗ Trần tuyệt đối không cách nào chạy thoát khỏi tù lung, chuyến hướng tấn công Andy.



Tựa hồ giữa không trung xuất hiện một dải sáng rực rỡ, Thương Khung nguyên soái lắc cổ tay dễ dàng đâm trường kiếm vào gáy Andy, nhưng không có chút rung động, không có cảnh tượng kêu rên cùng máu chảy lênh láng, kiếm của Margaret tựa hồ đâm vào cái bóng.



Lúc này thì, một Andy khác đã đứng sau lưng nàng, cúi đầu nhìn hai chân mình sững sờ: 

- Ta, ta lúc nào nhanh như vậy? 



Đang nói, Andy trước mặt đã trúng kiếm của Margaret biến mất - chẳng ngờ hắn nhanh tới mức lưu lại tàn ảnh.



Margaret lạnh lùng cười, xoay người lại ra tay đâm vào cổ họng Andy! Một chuyện ngoài ý muốn cũng tuyệt đối không cách nào nhiễu loạn Thương Khung nguyên soái với ý chí kiên định sau ngàn vạn lần đại chiến tích lũy lại.



Mà lúc này, Đỗ Trần so với Margaret càng thêm kinh ngạc, đứng trên Thanh Vân mở to hai mắt nhìn Andy, tuyết lang dùng tốc độ còn nhanh hơn Thanh Vân tránh thoát kiếm của Margaret, hình tượng cũng đang phát sinh biến hóa. Vốn tuyết lang đứng trên bốn chân, bộ lông màu tuyết trắng, bốn chân thon dài, thân thể tráng kiện, lang đầu uy vũ cao ngạo, giờ lại thêm sương mù kèm ánh trăng nhàn nhạt...



Hai tròng mắt vàng lợt lóe ra quang mang, đây không phải bộ dáng tổ hợp dị thú Pamir, càng không phải đầu tuyết lang thích ăn ngon.



Thanh Vân dưới chân Đỗ Trần bắt đầu động, dùng đấu hồn hét lớn: 

- Andy, đừng sửng sốt nữa. 



Andy bằng bản năng lại một lần nữa tránh thoát trường kiếm của Margaret, thân thể run lên, đúng vậy, bây giờ không phải nghiên cứu mình vì sao biến thành bộ dáng này: 

- Hiểu rồi, chủ nhân! 



Hai tròng mắt nhìn chằm chằm Margaret một lần nữa xuất kiếm đâm vào ngực mình, Andy hơi nghiêng thân về phía phải, mặt trước tránh kiếm phong, nhưng một đôi móng vuốt thật lớn, thon dài như tia chớp đánh ra, bắt dính trường kiếm của Margaret, mặc dù trên móng vuốt đã đầy máu tươi, nhưng Andy vận sức. 



- Rắc!!!

Thánh khí kiếm của Margaret bị hắn bóp nát thành linh kiện...
Lúc này Andy khiếp sợ hỏi: 

- Chủ nhân, Andy thập tam cấp, vậy thức ăn sau này... 



Đỗ Trần cười híp mắt vỗ vỗ tuyết lang:

- Còn phải nói điều này sao? 



Andy hạnh phúc cười hồn nhiên: 

- Bất quá chủ nhân, Đỗ Tư phân thân toái cốt... 



- Không cần lo cho hắn, sự tồn tại của tiểu tử kia là bất diệt, quá vài ngày hắn có thể tỉnh lại. 



- Nhưng, nhưng không có cảm giác định vị của Đỗ Tư, Andy cho dù có thể đào thông vách tường tính mạng, nhưng cũng không biết đào hướng nào mới đúng... Chủ nhân, Andy có thể nói, chúng ta đã lạc trong Tánh Mạng mê cung? 



Đỗ Trần sửng sốt, đích xác, bọn họ sau khi tiến vào dựa vào cảm giác của Đỗ Tư mà đi tới, đồng thời dụng Chỉ Gian Sa làm ký hiệu đường lui, nhưng vừa rồi loạn chiến một hồi, chẳng những Đỗ Tư banh xác pháo, ngay cả ký hiệu Chỉ Gian Sa cũng không thấy bóng dáng...



Đỗ Trần cười cười: 

- Không ngại! Đỗ Tư mất vài ngày là hồi phục như cũ, chúng ta cùng lắm chờ vài ngày! Thật sự không sao. Bên ngoài có Liya, huynh đệ của ta nếu thấy ta mãi không về, nhất định sẽ đi thành Duerkesi kêu tiểu Đỗ Đinh tới tìm ta. Dù sao chúng ta cũng không có việc gì. 



Ngón tay hắn chỉ một hướng tùy ý: 

- Bất quá chúng ta cũng không thể chờ tại chỗ, đi về phía này, ngươi cẩn thận chút, chậm rãi đi trước... 



Đang nói, Andy đột nhiên nhíu mày, mũi lại ngửi ngửi.



- Hắn sao lại ở trong Tánh Mạng mê cung? Chủ nhân, Andy ngửi tới mùi của lão bằng hữu của ngài, ngay cách đây không xa.

Liên Hoa Bảo Giám