Liên Hoa Bảo Giám

Chương 466 : Băng độc

Ngày đăng: 01:05 19/04/20




Trong khi Tuyết Cơ nói chuyện, một cổ lãnh khí mang theo mùi khó thở đã khuyếch tán ra, lấy tân quán làm hạch tâm, một mùi khó thở nhàn nhạt theo gió đêm chậm rãi phát tán ra khắp Đấu Thần đảo…



Đỗ Trần cậy có liên hoa nội kình hộ thân, không sợ vong linh cùng bệnh độc mấy loại tà ác, nhẹ nhàng hít một hơi:

- Là độc tố băng tuyết hệ, cũng không mạnh, để bảo mấy tế tự chuẩn bị ít dược phẩm hỏa hệ là có thể… 



Tuyết Cơ vội lắc đầu cắn ngang:

- Để sau này giải thích với chàng, nhanh, chàng cùng thiếp liên thủ tạo một cơn cuồng phong đem cỗ khí tức này xuy tán, chậm chút nữa là không cứu được! 



Đỗ Trần chưa bao giờ thấy vị hôn thê lo lắng như vậy, gật đầu nói: 

- Cuồng phong à? Không cần liên thủ! Nói xong, hắn lấy ra ẩn hình Phong Nguyên trong quẻ thứ 5, cuồng phong đầy trời đột nhiên xuất hiện, điên cuồng quét qua Đấu Thần đảo, đem cổ khí tức khó thở đánh tan thành mây khói!



Nhưng tại ngọn nguồn của vụ nổ, vẫn có rất nhiều người vô tình hít phải khí độc. Sau khi Đỗ Trần suy tán khí độc không lâu, những tiếng "Đông đông" vang lên không ngừng, bắt đầu có người ngã quỵ xuống hôn mê. Đỗ Trần đang ở trên không cũng nghe được mấy tiếng hài đồng khóc lóc:

- Gia gia… người đứng lên a… người đừng chết a! 



Đưa mắt nhìn quanh, lấy tân quán đã sụp làm trung tâm, trong phụ cận bốn năm khối nhà mọi người đều ngã xuống. Tân quán là nơi trung tâm phồn hoa nhất thành, nên trong nháy mắt cũng đến chừng vạn người ngã xuống! Đây là uy lực của tuyệt chiêu liều mạng của thập cấp đấu thần, hơn nữa là nó đã được Đỗ Trần cùng Tuyết Cơ hai người thập nhất cấp cao thủ làm suy giảm.



Đỗ Trần cau mày, hung hăng khịt mũi, chuyện gì đã xảy ra thế này? Rõ ràng chính mình đã làm độc khí tán đi, sao lại có nhiều người ngã xuống như vậy?



Tuyết Cơ dậm dậm chân:

- Ai, vẫn còn chậm! Nếu sớm biết có băng độc xuất hiện, thiếp chàng hai người liên thủ kịp thời là có thể cứu được bọn họ. 



Vẻ mặt nàng buồn bã cùng hối hận thương tiếc nhìn đám bình dân vừa ngã xuống, vội quay đầu nói: 

- Ngàn vạn lần không được dùng liên hoa thánh quang đấy, làm theo phương pháp thiếp nói, nhanh lên! 



Đỗ Trần lại sửng sốt.:

- Vì sao không được dùng thánh quang để cứu những người này?
Đỗ Trần âm thầm đánh lưỡi, người nào muốn tu luyện bí pháp này a? Quả thực là điên rồi!



Tuyết Cơ lại nói:

- Nhưng truyền nhân đời sau của Phong tuyết Kinh Ức ngại tính nguy hiểm của tông bí pháp này quá lớn, mới cải tạo một chút, biến nó thành bí pháp ác độc chuyên hấp thu sinh mệnh lực của người khác để tăng cường công lực của mình… 



- Vụ nổ băng độc mới vừa rồi chính là một ứng dụng của Phong tuyết Kinh Ức. Người bị hại tiếng là trúng độc, nhưng kỳ thực là bị băng tuyết làm hại khiến sinh mệnh lực nhanh chóng biến mất. Nói cách khác, bọn họ cho dù cuối cùng bị hại chết bởi băng độc, đó cũng là bởi vì sinh mệnh lực bị hao hết, thọ chung mà chết. Cho nên liên hoa của huynh không có tác dụng gì, ngược lại còn có thể kích thích thân thể người bị hại, kích phát năng lượng bọn họ, khiến cho bọn họ chết nhanh hơn! 



Đỗ Trần bất đắc dĩ gật đầu, cũng hiểu được cách Ziege cùng Tuyết Cơ vừa rồi mới là chính xác nhất - bây giờ tạm thời không có cách nào khôi phục tính mạng cho người bị hại, nhưng có thể đem bọn họ đi đóng băng, ngăng cản sinh mệnh lực tiếp tục tiêu tán.



- Ai, thật ra Phong tuyết Kinh Ức cũng không khó phá giải… 

Tuyết Cơ thở dài, Nếu có thể phát hiện trước, chỉ cần một cao thủ phong hệ cấp bậc tương ứng, hoặc là quân trận tinh duệ mấy ngàn người, đều có thể đem độc khí tiêu tán thành vô hình, đáng tiếc… chúng ta phát hiện quá muộn một chút! 



Tuyết Cơ tự trách nói:

- Bình dân bị vây trong bạo nổ hạch tâm vẫn đã hít vào một chút độc khí. Chỉ có thể đóng băng bọn họ, rồi nghĩ biện pháp cấp cứu! Nhưng Phong tuyết Kinh Ức công kích sinh mệnh lực, cho dù Thần Hoàng bệ hạ cũng không có cách nào nghịch thiên cải mệnh, đem người thọ chung biến thành người sống được a! 



Đỗ Trần an ủi nói:

- Chuyện này cũng khó mà trách được ai. Chúng ta cuối cùng có thể kịp thời áp chế được vụ nổ, đem độc khí hạn chế tại mấy khu hạch tâm cũng là khá rồi… nàng làm sao vậy? 



Tuyết Cơ đột nhiên che miệng "Ai da" một tiếng:

- Còn nhớ được quái nhân hôm trước chúng ta nhìn thấy trước cửa lão sư không? Lúc ấy thiếp còn không nhận ra, giờ nghĩ lại người đó chính là Phong tuyết Kinh Ức tu luyện giả. Nhưng bởi hắn không có cách nào khống chế điều khiển hai loại lực lượng băng sương cùng sinh mệnh bình hành, cho nên toàn thân hàn khí bức người, lúc nào cũng tản ra băng tuyết! 



Đỗ Trần thần sắc nhất động:

- Nói như vậy, kẻ hạ thủ chính là…

Liên Hoa Bảo Giám