Liên Hoa Bảo Giám

Chương 477 : Tù binh chiến tranh

Ngày đăng: 01:05 19/04/20




Dưới đại kỳ trong doanh, Đỗ Đức lạnh lùng nhìn quân địch bị vây dưới Tuyết Sơn, mắt không chút biểu tình.



Đỗ Trần lại mở rộng thần niệm tra xét địa phương có thể xuất hiện viện binh của quân địch, còn Francesca lại đang khổ sở suy nghĩ, nếu mình ở vị trí Kinh Ức Cốc, nên đối chiến với Đỗ Đức như thế nào.



Đột nhiên, trên vách núi dưới mộ Thần Hoàng quang mang trắng bạc lóe lên, hơn trăm đạo quang mang của chiến tranh thánh khí bắn ra, đánh thẳng vào quân doanh của Đỗ Trần.



Hơn trăm đạo chiến tranh thánh khí! Ngay cả Đỗ Trần cũng cảm nhận được áp lực tử vong, nhưng lúc này Đỗ Đức lạnh lùng cười, nhả ra hai chữ: 

- Hỏa Lân! 



Quân chủ lực trong quân doanh sớm đã đợi mệnh lệnh, chợt quân trận bày ra, không trung của toàn quân doanh xuất hiện tầng tầng vảy giáp giống như hỏa diễm, chỉ trong chốc lát, liền làm quang mang của hơn trăm chiến tránh thánh khí biến mất vô hình...



Còn Đỗ Đức sớm đã vung trường kích lên: 

- Hang ổ của Kinh Ức Cốc ngay ở sau vách núi, Phong Tập trận, giết! 



Ngay lúc này, Ted sau khi dùng chiến tranh thánh khí mở đường, đang soái lĩnh một đội kỵ binh, từ đường ngầm rộng lớn ngày ấy Ziege nhập cốc giết ra, vừa đưa mắt nhìn, doanh trại quân địch được hỏa lân bao trùm, mà một đội chiến sĩ thú tộc trên người phát tán mũi đao sắc bén, đang cuốn tới như cuồng phong bạo vũ!



Hừ, quả nhiên hết thảy đều bị địch nhân nắm trong tay, nhưng dưới tuyệt cảnh, có thể dùng quân tâm cổ vũ!



- Các huynh đệ, huynh đệ của các ngươi ngay ở bên ngoài, cha mẹ của các ngươi đang đợi đón huynh đệ về nhà, giết cho ta! 

Ted quát to một tiếng, trường mâu trong tay đưa ra, giết tới đầu tiên! Một dòng chảy mạnh mẽ từ vách núi cheo leo quỷ bí giết ra, trực diện ngạnh tiếp đại quân thú tộc, lao vào một chỗ, đao phong tới người, mỗi nhát đao, đều có một người gục xuống, mỗi tiếng thét, đều có người máu phun năm bước.



Hai nhánh quân triển khai trận chiến sáp lá cà ở dưới vách núi.



Ted người mang trọng giáp, mặt trùm quân khôi, Đỗ Trần không hề nhận ra hắn, chỉ thấy hắn hiệu lệnh quân địch, mỉm cười: 

- Đỗ Đức, chủ soái quân định xuất hiện rồi, cần phái Andy tới giết hắn không? 



Đỗ Đức nhìn vào quân trận của Ted đột nhiên "Ồ" lên một tiếng: 

- Nghĩa phụ, nếu là tướng lĩnh bình thường, Andy có thể giết, nhưng quân trận của người này... Người xem! Kỵ binh giết ra, nhưng chiến tranh thánh khí vừa rồi ở đâu? Tên tướng này cũng có vài phần bản lĩnh, hắn dùng chính mình làm mồi dẫn dụ cao thủ phe ta tới giết hắn. Chỉ cần Andy vừa đi, hơn một trăm chiến tranh thánh khí sau lần đầu chưa từng khai pháo đủ bắn chết Andy, khi thần thú mạnh nhất của phe ta bị trọng thương, sĩ khí nhất định tổn hại rất lớn, mục đích của hắn cũng đạt được... 



Đỗ Trần hơi chút gật đầu, trên mặt quân sự, nhãn lực của Đỗ Đức hơn xa mình, mặc hắn thả sức mà làm - Đỗ Đức, Andy giờ phút này nghe con chỉ huy! 



- Việc chiến trận ta không can thiệp, nhưng hết sức giảm bớt thương vong.



Đỗ Đức nện ngực "rầm" một cái: 

- Nghĩa phụ yên tâm! Truyền lệnh cho Adams. Đã xác định vị trí của Kinh Ức Cốc, quân địch bị vây ở Tuyết Sơn giao lại cho Ariza giết chết. Adams dùng Tiềm Sơn trận tới vòng qua quân địch, đánh thẳng dưới thành Kinh Ức Cốc, sau khi nhập cốc, bằng vào hiểu biết của hắn với địa hình tự chọn địa điểm, dùng Thuẫn Mộc Luân trụ vững vị trí, chờ đại quân ta tới phối hợp! 



Ted đang ở giữa chiến trường đối quyết cùng quân địch vẫn mặt nhìn sáu đường, vẫn luôn để ý tới quân đang bị vây hãm, nhưng hắn chợt phát hiện, bội đội vây khốn quân mình ít đi một chút. Không lâu sau đó, băng tuyết dưới chân mình khuấy động vài lần, làn sóng khuấy động kia... lao thẳng tới vách núi sau lưng mà đi.



Ted trong lòng nháy lên một cái: "Chẳng lẽ đây chính là bí trận của Thần Thánh liên minh mà Bowness đã từng đề cập tới - Tiềm Sơn?" 



"Đợi đã, vừa rồi hỏa lân bao trùm bảo vệ quân doanh của địch! Chiến sĩ thú tộc trước mắt lại thân mang băng nhận, giết tới làm mình từng bước bại lui, nếu vừa rồi dưới chân đích thị là quân địch dùng Tiềm Sơn trận, tiềm nhậm trong cốc lại lấy Thuẫn Mộc trận giữ vững vị trí... băng rơi vào núi lửa, đây chẳng phải chính là Thiên Nguyên sát trận mạnh nhất mà Bowness nhắc đến ngoài tam đại bí trận sao?" 



"Nếu là Thiên Nguyên sát trận, mộc thủy hỏa thổ bốn đại nguyên tố đã xuất hiện, như vậy đối thủ chẳng phải còn có một kích mạnh nhất cuối cùng - Thiết Bích Lôi Đình sao?"



Cau mày nhìn quân chính mình soái lĩnh, Ted cắn răng phẫn hận: "Nếu đây là gia binh của gia tộc Brockman ta, cho dù đối thủ có Thiết Bích Lôi Đình, ta cũng dám dùng Thất Tinh Diệu Trận đánh mạnh vào trung quân của đối phương, nhưng... nhưng những quân này căn bản vốn là thuộc về Thomas, nào biết Thất Tinh Diệu Trận? Bỏ đi, gặp phải truyền nhân của Thiên Nguyên Sát Trận, đánh tiếp cũng chỉ là đi bán mạng, vẫn nên bảo tồn thực lực dựa vào tường thành phòng ngự mới là quan trọng."


Đỗ Đức lại lắc đầu, không ai có thể nhìn thấy biểu tình của hắn dưới mặt nạ sắt!



Lúc này Bairu cười nói: 

- Ta có một kiến nghị! Chỉ là kiến nghị! Đỗ Đức tướng quân, cửa thành nam bỏ trống có thể là kế dụ địch, nhưng Thomas ở ngay trước mắt, vả lại thân bị trọng thương, cơ mưu của Kinh Ức Cốc lại lợi hại, cũng sẽ không để nhị đương gia của chính mình dụ địch chứ? 



Đỗ Đức lần thứ ba lắc đầu.



Francesca đi theo quân trầm tư chốc lát, cười nói: 

- Đỗ Đức tướng quân, đây hẳn là kế dụ địch kép, kế không thành còn chấp nhận được, nhưng chủ soái bị thương một chiêu này thực sự ngoài ý liệu mọi người, ắt là Kinh Ức Cốc sợ ta không tin kế không thành, cố ý xuất động Thomas! Dù sao Kinh Ức Cốc ngay ở trước mắt, quân ta tạm thời lui binh, vây thành phá cửa tấn công! 



Đỗ Đức cuối cùng cũng gật đầu: 

- Lui binh cắm trại! 



Ted đang trốn ở cửa chậm rãi thở một hơi, Thomas suy kiệt giơ ngón cái lên: 

- Kỳ mưu của tam đương gia, hôm nay Kinh Ức Cốc tạm thời tránh thoát, tất cả nhờ Tam đương gia! 



Bên ngoài, đại quân chậm rãi lùi về cắm trại đồn trú, nhưng Đỗ Đức lại không cử động, cao ngạo đứng trước thành Kinh Ức, đột nhiên cười to, bình sinh đấy là lần đầu tiên Đỗ Trần nghe thấy Đỗ Đức cười thoải mái vui vẻ như thế!



- Vị tướng kia vừa rồi cùng ta giao thủ, có ngươi ở đây, cuộc chiến Kinh Ức Cốc này mới có chút ý tứ, cảnh sắc trong Kinh Ức Cốc không tệ! 



Đỗ Đức thúc ngựa về quân doanh!



Trong cửa thành, Ted đột nhiên cả kinh: 

- Đỗ Đức đã nhìn thấy mưu tính của ta, biết thành nam quả nhiên là một tòa thành không… 



Thomas ngạc nhiên nói: 

- Nhìn thấu rồi, hắn vì sao còn phải lui binh, mà không phải là giết vào? 



- Cảnh sắc của Kinh Ức Cốc không tệ... 



Ted cười khổ: 

- Ta hiểu được rồi, khi chúng ta mở cửa thành nam, Đỗ Đức chính mắt nhìn thấy con đường phức tạp trong cốc, hắn lo lắng không phải là có phục binh, mà là sợ phát sinh ra một loại chiến trong chiến tranh, loại chiến đấu này làm tổn thất lớn nhất chính là - hạng chiến! Cho nên mới lui binh đóng trại, tìm cách tránh hạng chiến! Ắt là Francis thương xót binh sĩ, Đỗ Đức bất đắc dĩ mới phải lui binh! (Hạng chiến : chiến tranh trong thành phố )



Nô quân thú tộc của thành Duerkesi rất nhanh đóng quân trong Kinh Ức Cốc, Đỗ Đức không giải thích nguyên nhân lui binh với bất kỳ ai, mà nhanh chóng kiểm tra được mất.



Đỗ Trần nhìn một trường vui mừng đại thắng như hành vân lưu thủy, mỉm cười đi nghênh tiếp lão bà và hải từ. Nhưng khi hắn trở lại, Adams xách một người nhanh chóng chạy tới: 

- Ân công, vừa rồi khi ta tập kích cửa thành, bắt được không ít binh dân và chiến phu không kịp vào thành, bất quá trong đó lão đầu này luôn miệng nói là bằng hữu của ngài, muốn nói với ngài mấy câu! 



Nói rồi, hắn đem tù binh ném tới trước mặt Đỗ Trần, Đỗ Trần cúi đầu vừa mình, cả kinh nói: 

- Lão Womar? Ái chà, ngài sao tới Kinh Ức Cốc, còn làm tù binh của ta? 



Tù binh bị bắt chính là lão nhân giữ mộ Womar, lão đầu cười cười: 

- Lão đầu là một tù binh, không tiện nói gì, chỉ muốn nói tình hình quân địch trong Kinh Ức Cốc, đổi lại một mạng già của mình…

Liên Hoa Bảo Giám