Liên Hoa Bảo Giám

Chương 491 : Quẻ thứ sáu đột nhiên nở

Ngày đăng: 01:05 19/04/20




Cùng lúc đó, trên mặt đất, quân dưới quyền của Ariza đã tiêu diệt được quân đoạn hậu do Tứ đương gia soái lĩnh, lập tức lui binh ra Tuyết Sơn trống trải ngoài Kinh Ức Cốc. Adams cơ hồ cùng thời gian ra lệnh cho quân chủ lực nhổ trại lên đường, lùi khỏi Kinh Ức Cốc bốn mùa như xuân.



Đỗ Đức hắc giáp thiết diệt, đứng trên đỉnh cao nhất ở Tuyết Sơn, trường kích dựng đứng bên người, gió lạnh buốt da thổi qua làm áo bào của hắn ù ù hưởng ứng:

- Thánh khí doanh, lấy Chris Andy làm dẫn đường, một dải Trát La Sơn mộ Thần Hoàng… khai pháo! 



Đỗ thành vốn có gần một trăm chiến tranh thánh khí, còn có hơn một trăm chiến tranh thánh khí bắt được của Kinh Ức Cốc, cùng với rất nhiều vũ khí giáo đình bí mật trợ giúp... những thứ này tập trung lại một chỗ tạo thành một nhánh quân oanh tạc tầm xa có quy mô lớn nhất sau trận chiến Vẫn Thần, theo một tiếng ra lệnh của Đỗ Đức, đủ bốn năm trăm đạo quang mang chiến khí bắn lên trời, dưới sự dẫn nổ đấu khí của Andy, dần dần vách núi Tuyết Sơn trước mặt hình thành một quang cầu năng lượng thật lớn.



- Ta, Chris Andy, sủng nhi của Nguyệt chi nữ thân có một cái mộng tưởng, đó chính là... đốt cháy Kinh Ức Cốc, Thâm Uyên Thực Giáp thuật! 



Phía sau lưng Andy đột nhiên sinh ra một đôi Thâm Uyên song dực, dùng sức vỗ lên, Tuyết Lang đẩy thẳng quang cầu giáng xuống cửa lớn dưới vách núi của Kinh Ức Cốc!



Không có cảnh tượng kinh thiên động địa, không có tiếng nổ đinh tai nhức óc, chỉ có quang cầu năng lượng kia lặng lặng nuốt lấy Tuyết Sơn, phảng phất như trên khuôn mặt tuyệt thế mỹ nữ vọt ra một dòng acid lớn, nhanh chóng gặm mòn tất cả, bất quá Trát La Sơn không biết rên rỉ mà thôi...



Trong khoảnh khắc, cả nửa ngọn Tuyết Sơn bị nuốt không còn bóng dáng tăm hơi, Kinh Ức Cốc vẫn bị hắc vụ bao phủ bại lộ trong gió tuyết vô tận!



- Băng tuyết thánh khí chuẩn bị, lượt thứ nhất... khai pháo! 

Âm thanh Đỗ Đức giống như thiết huyết truyền ra, Andy cũng gầm lớn một tiếng, dẫn dắt gió tuyết:

- Hàn Long Cụ Phong trận! 



Băng tuyết đầy trời tràn vào Kinh Ức Cốc!



Khi Bairu bị Ariza mạnh mẽ kéo ra còn có vài phần không tình nguyện, nhưng vừa thấy tính hình trước mắt, tức thời kinh hỉ sắc mặt đỏ bừng, giơ tay hô to giống như thằng điên.

- Giáo hoàng bệ hạ vạn tuế! Thành công rồi, ha ha, Francis, chẳng trách ngươi không vội không hoảng. Nguyên lai còn có một chiêu này! Ha ha. Thomas, chúng ta hoàn toàn tiêu diệt Kinh Ức Cốc rồi, chúng ta, chúng ta là đại nghị trưởng, đại nguyên soái rồi! 



Thomas trừng mắt nhìn Bairu. Tên ngố này đối với thanh danh địa vị không có hứng thú gì, nhưng dù sao gom một đống thánh khí pháo hướng vào cửa động điên cuồng oanh tạc, chơi cũng thật cao hứng.



Bairu tâm tình kích động không tìm được người hưởng ứng, hắn hậm hực dậm chân, cười ngượng chạy tới bên người Đỗ Đức:

- Thần uy của tướng quân, hiện nay Kinh Ức Cốc đã bị băng phong ngàn dặm, vậy còn đợi cái gì? Giết vào đi. Giết sạch người Kinh Ức Cốc đi! 



Đỗ Đức lạnh lùng nhìn hắn một cái,

- Chiến thắng nắm trong tay. Còn cần để binh sĩ mạo hiểm sao? Thánh khí doanh, tất cả chiến tranh thánh khí nhắm chuẩn Kinh Ức Cốc, oanh tạc bao chùm đủ ba tiếng cho ta! 



Bairy trong lòng run lẩy bẩy, đây mới gọi à ngoan độc a! Bao trùm đủ ba giờ... Phỏng chừng đến lúc đó Kinh Ức Cốc ngay cả một cọng cỏ. Một khối thành hoàn chỉnh cũng chẳng còn nữa! Bất quá Bairu thích thế này! Nhìn trái nhìn phải, hắn lại ngạc nhiên nói:

- Đỗ công đâu? Vừa rồi hắc vụ vừa nổi lên hắn làm sao không thấy bóng dáng nữa? 



Đỗ Đức lạnh nhạt nói:

- Còn không phải là vì nguyên tắc của giáo hoàng bệ hạ không lưu lại người sống? Kinh Ức Cốc còn có mấy mật đạo chưa bị phát hiện, nghĩa phụ đang tuần tra Tuyết Sơn, chuyên tâm tìm kiếm giết chết cao thủ Kinh Ức Cốc chạy thoát từ trong mật đạo! 



Bairu mặt mày hớn hởn, liên tục gật đầu,

- Đỗ công suy nghĩ chu đáo, chu đáo! 



Phải chú ý là - hắn một giáo phụ của giáo đình, chẳng ngờ lại chẳng chút để ý tới mộ Thần Hoàng bị bắn thành mảnh vụn, thậm chí căn bẳn bỏ qua điểm này...



Kỳ thực lúc này Đỗ Trần còn đang ở trong Sinh Mệnh mê cung, nheo mắt cười nhìn đại cục ở Kinh Ức Cốc.



Tuyệt đại đa số người Kinh Ức hiển nhiên đều không nghĩ đến, Senne bất ngờ đem vị trí cốc chủ truyền lại cho Sát, bọn họ mê mang, nghi hoặc, khó hiểu, nhưng lại không có bao nhiêu không cam lòng, không phục! Bởi vì người Kinh Ức cùng chuyển qua suy nghĩ, cũng đúng, chúng ta làm sao lại bỏ qua loại khả năng này chứ? Sát là đệ tử thân truyền duy nhất của Cốc chủ Senna, vậy cốc chủ qua đời, đem vị trí truyền lại cho đồ đệ cũng không phải không có khả năng!


Lẩm nhẩm lẩm nhẩm, lão Bowen chìm vào một loại trạng thái quỷ bí, trên khuôn mặt già thình lình nổi lên một tầng thánh quang khiết bạch, đột nhiên, hai mắt hắn trợn tròn, phụt phun ra một búng máu!



- Lão đổ quỷ, xảy ra đại sự rồi! 



Demis quyến rũ nhìn lão Bowen một cái,

- Ý? Lão thần côn, ngươi tính được cái gì rồi? Không ngờ mệt tới miệng phun ra máu? 



- Ngươi *** bớt nói thừa đi! Nhanh chóng thu thập đồ đạc! 

Lão Bowen đứng dậy thu thập bao bố sau lưng, vội vàng nói:

- Vừa rồi bốc quẻ hỏi tình hình thân hữu của Francis, vốn muốn thông qua Harry, Dịch Cốt tình hình của những người này đoán tình hình của Francis, nhưng, nhưng chiêm tinh thật cho ta cùng một loại nhắc nhở - ngày suối nguồn sức mạnh màu đỏ bị hủy, là lúc thái dương màu tím bay lên! 



Demis cùng Bowen hợp tác mấy trăm năm, đối với chiêm tinh thuật hiểu như lòng bàn tay của hắn, dự đoán:

- Căn cứ vào kinh nghiệm quá khứ, màu đỏ là chỉ Hồng Huyết Nhân, cũng chính là nhân loại chúng ta! Suối nguồn sức mạnh của nhân loại là... Cái nôi của đấu thần thiên hạ, Đấu Thần đảo, nói cách khác là cha của đấu thần thiên hạ Ziege! Mà màu tím ứng với màu đỏ, khẳng định là Ma tộc! 



Lão Bowen dậm mạnh chân:

- Không sai! Ta không tính ra phạm vi bảo kê và quản gia của Francis, nhưng lại tính ra phạm vi của sư phụ hắn - Ziege sắp chết, Đấu Thần đảo cũng sắp bị hủy diệt, mà Ma tộc sau khi Đấu Thần đảo bị hủy diệt sẽ phản công tam đại lục! 



Demis nghiêm sắc mặt:

- Toàn thể Bi Ca Tử Sĩ nghe lệnh, lập tức tới Đấu Thần đảo? 

Hắn kinh ngạc nhìn thoáng qua Tuyết Cơ đi tới cửa động,

- Tuyết Cơ, muội không theo chúng ta đi tới Đấu Thần đảo sao? 



Tuyết Cơ lắc đầu,

- Ta mặc kệ Đấu Thần đảo như thế nào, chỉ muốn biết vị hôn phu của ta ra sao! 



-----------------



Đỗ Trần từ từ mở mắt ra, bốn phía là tinh không xa xăm, chính giữa là một đóa liên hoa kim sắc lấp lánh, mà trên liên hoa nằm một người bộ dạng giống hắn như đúc!



- Ta làm sao đi tới bên trong nguyên thần rồi? 

Đỗ Trần đối với loại tình hình này đã thích ứng rồi, không có chút kinh ngạc nào như lần thứ nhất, cười hỏi Đỗ Tư nằm trên liên hoa:

- Ngũ ca, lần này ta vì sao tới đây? Là Bồ Đào lưu lại tin tức cho ta? Hay là ăn no quá, tiến vào trạng thái tự bảo vệ? 



Ngũ ca nhếch mép:

- Cái sau! Có điều là ngươi suýt chết, ta cũng suýt chút nữa bị ngươi hại chết! 



Đỗ Trần sờ mũi, không biết vì sao không có cảm giác kinh hỉ thái quá, ngược lại rất bình thản:

- Ồ? Lần này ta rốt cuộc nở được mấy đóa hoa, không thể ngờ thiếu chút nữa chết? 



Đỗ Tư duỗi xòe tay ra, nghĩ ngợi, cảm giác không đủ, lại thò một... ngón cái!



- Sáu đóa? 



- Không, sau khi ngươi và Sát đạt thành hiệp nghị, quẻ thứ năm nở hết, việc thiện giải cứu mười vạn người vô tội của Kinh Ức Cốc bắt đầu tính toán lên thân thể của ngươi, nhưng chính lúc đó, không biết từ đâu tới nguồn công đức mấy trăm vạn người, trực tiếp làm cho quẻ thứ sáu của ngươi toàn bộ nở hết rồi!

Liên Hoa Bảo Giám