Liên Hoa Bảo Giám

Chương 56 : Bảo bối trên mông đít

Ngày đăng: 01:01 19/04/20






"Xú tiểu tử, ngươi muốn ta tức chết có phải không?" - Roland tức giận quát đến văng hết cả rượu trong miệng, nhất thời trước mặt chỉ thấy toàn là rượu.



"Chết tiệt! Vị bằng hữu kia của ta một đời hào kiệt như thế nào lại sinh ra hậu duệ ngu xuẩn như vậy?"



Kỳ thật Roland hôm nay lúc ở bến tàu chỉ là bắt chước cuộc sống của các thủy thủ để tiêu khiển, tự nhiên trên thuyền bê xuống một tên tráng hán say song. Với nhãn lực của hắn tự nhiên liếc mắt là nhìn ra ngay tráng hán say sóng đích thị là chủng tộc đặc thù, cho nên hắn mới mang Ariza trở về cẩn thận xác nhận. Nhưng không tưởng được, tiểu tử này đúng là đứa nhỏ ngu ngốc.



Đỗ Trần vừa cẩn thận ngẫm lại sự tình, hiểu được ý đồ của Roland. Dù sao chính mình và Ariza cũng giống nhau, căn bản không có gì đáng giá để hắn phải tìm cách mưu hại.



Nghĩ vậy, Đỗ Trần cười nói: 

"Roland tiên sinh, ngài không cần vội, nô lệ không thể tu luyện đấu khí là do thánh giáo pháp điển, chúng ta đều không thể vi phạm. Bất quá, ta là chủ nhân của Ariza có thể cho hắn tấm thân tự do, làm cho hắn chuyển thành đấu sĩ tùy tùng của ta. Kỳ thật, Ariza trước kia cũng đều làm vậy."



Roland nhìn nhìn Đỗ Trần, quát: 

"Thế thì còn chờ cái gì nữa? Nhanh lên một chút!"



"Tốt, ta trả lại tự do cho hắn." - Đỗ Trần dựa theo nghi lễ quý tộc hai tay đặt lên đầu vai Ariza, không quan tâm tới thần thái hoảng hốt của Ariza đang ngồi bệt xuống đất khóc lớn.



"Thiếu gia không cần ta rồi, thiếu gia không cần ta rồi!"



Roland và Đỗ Trần lúc này có đôi chút tương phản, Roland thì buồn bực còn Đỗ Trần cười thầm.



Ariza mặc dù ngốc nhưng cũng có cảm tình, hai người từ nhỏ lớn lên cùng một chỗ, ở cũng ở chung, thân tình suốt mười năm tuyệt không phải Roland nói mấy câu có thể thay thế được.



Bất quá, một vị Thủy Tinh Cấp đấu thần chủ động chiếu cố Ariza, chính mình cũng không có lý do cự tuyệt a.



"Ariza, thiếu gia không phải không muốn ngươi, chỉ là muốn ngươi đi theo vị tiên sinh này học tập." - Đỗ Trần trỏ ngón tay sang hướng Roland rồi nói với Ariza.


"Ba!" Đỗ Trần vỗ một cái lên đầu mình.

"Chết tiệt, đáng lẽ phải nhớ ra sớm hơn mới đúng!"



Triệu hoán một đóa hoa sen ra, dùng nội kính bắt nó thành hình thái lớn nhất. Kim quang từ liên bồng và liên diệp tổ hợp lại cùng một chỗ nhìn qua giống như là một cái bồn nước nhỏ.



Đỗ Trần xuất ra một quả đồng tệ (túi tiền) đặt ở trên liên bồng, sau đó tâm niệm chuyển động.



Thúc địa, Đóa hoa sen nọ đã về lại trên mông Đỗ Trần, hắn quay đầu nhìn lại.



Ha ha! Cái hình xăm liên hoa này lại có một quả đồng tệ bên trong, hơn nữa thể tích của đồng tệ cũng tương ứng rút nhỏ.



"Bồ Đề sư phụ à, ta đúng là phải ca ngợi ngài!" - Đỗ Trần mừng rỡ, cái pháp bảo này quả nhiên hữu dụng.



Tiếp theo, lần lượt từ Dương Giác chiến chùy, Vân Vụ Tỏa Liên, còn có xâu vòng đeo cổ cùng với một ít vật phẩm tùy thân toàn bộ đều bị Đỗ Trần mang hết lên mông.



Bất quá, liên hoa pháp bảo rời khỏi thân thể thể tích tịnh không lớn, Đỗ Trần tạm thời cũng chỉ có thể phóng ra kích thước này.



Nhìn lại trên mông Đỗ Trần lúc này, tại đóa hoa sen thứ nhất trong ba đóa trên quẻ Càn có hai cái kim chúc cầu, một cái vòng đeo cổ, còn có một bao chứa dụng cụ mở đồ, các thứ này tự động tương ứng thu nhỏ thể tích cùng với hoa sen trọng điệp ở cùng một chỗ. Nhìn qua có hơi cổ quái.



"Mẹ nó, từ nay về sau có địa phương dấu đồ rồi!" - Đỗ Trần hắc hắc cười gian.



Đỗ Trần tin tưởng rằng nếu liên hoa nội kính không ngừng tăng cường thì thể tích pháp bảo sẽ càng lúc càng lớn, vậy nó cũng chứa được càng ngày càng nhiều. Nói không chừng còn có thể mang mấy người đang người sống đặt trên mông.



Hắn đang hưng phấn thí nghiệm thì bên ngoài vang lên tiếng đập cửa, là Tuyết Bỉ Nhân Harry.

"Chủ nhân tôn quý, có mấy vị khách nhân muốn gặp ngài."

Liên Hoa Bảo Giám