Liên Hoa Bảo Giám

Chương 64 : Thánh Khí Biến Hình

Ngày đăng: 01:02 19/04/20






Đỗ Trần ngồi ở trên mặt đất thuận miệng cười nói: 

"Trên đường bụng ta không thoải mái cho lắm nên nghỉ ngơi hơi mất thời gian."



"Thật sao?" 



Helen nhìn... từ trên xuống dưới Đỗ Trần, cười nói: 

"Vì sao trên đường ta lại không có gặp ngươi?"



"Ngươi không nghe rõ hả? Là bụng ta không thoải mái, đương nhiên phải đi tìm nơi bí mật rồi!" - Đỗ Trần nhìn ngược về phía nàng, trêu cười nói - "Hay là ta nói cho ngươi địa điểm của ta nghỉ ngơi nhé, để ngươi đi xem xét? "



"Hừ, không có hứng thú!" - Helen vén quần lên ngồi cạnh Đỗ Trần.



"Uy, sao ngươi lại ngồi ở chỗ này?" - Đỗ Trần chỉ về hàng ghế dài ở phía trước nói - "Nơi đó có ghế kìa, nhanh đi chiếm vị trí thôi, chúng ta ở tại quảng trường này ba ngày cơ đấy."



Helen không có đáp lời Đỗ Trần, cứ lẳng lặng ngồi đó.



"Hảo, nếu ngươi thích nơi này ta sẽ nhường nó cho ngươi!" - Đỗ Trần đứng lên, sửa sang lại trường bào một chút rồi đi về phía Steven.



Steven đang cùng người lùn Sem tụ lại một chỗ nhìn Đỗ Trần. Thấy hắn tới, Steven nháy nháy mắt cười nói: 

"Đệ đệ thân ái, nha đầu kia hình như rất có ý tứ đối với ngươi nha!"



"Nha đầu kia là có ý tứ với thuật mở khóa của ta ý!" Đỗ Trần trong lòng muốn trả lời Steven như vậy. 



Sau khi ngồi cạnh Steven, hắn thấp giọng nói: 

"Đừng động đến nàng. Chạy hết cả ngày rồi, giờ nhanh đến nơi nào ăn một chút gì được không? Ta sắp chịu không được rồi!"



Liên hoa nội kình mặc dù có thể cung cấp thể lực, nhưng Đỗ Trần vẫn chưa đạt đến cảnh giới không ăn được. Hắn bây giờ quả thực là rất đói rồi.



Sem nói: 

"Francis huynh đệ, ăn thế nào được, chung quanh chúng ta đều là sư phụ."
"Ha ha, nếu còn có người nhận ra ngươi là dương giác chiến chùy thì chắc lão tử phải dùng ngươi tự sát quá! Từ hôm nay trở đi ngươi là Bạo Phong chủy thủ, biến trở về ngay!"



Đỗ Trần thay đổi hình thái cấu trúc của thánh khí rồi nhét lại vào trong Liên Hoa, trong lòng mừng rỡ đi ra ngoài. Hắn không vội thử cải tạo Vân Vụ Tỏa Liên bởi vì nó khá phức tạp, tuyệt không phải trong một hai ngày là có thể thành công được.



"Sao lại lâu thế nhỉ?" - Vị sư phụ bên ngoài không chờ được hỏi.



"Hắc hắc, xin lỗi nha ta bị đau bụng. Ai, bằng không hôm qua thành tích của ta đâu có tệ như vậy!" - Đỗ Trần nụ cười rạng rỡ sáng lạn. Nhìn vào khí chất hòa thiện của hắn nhất thời khiến hảo cảm của vị sư phụ đó đối với hắn tăng lên nhiều.



"Uhm, từ nay về sau nhớ chú ý thêm, ngươi đến trường huấn luyện đi, giáo thụ Mina đang tìm ngươi!"



Giáo thụ Mina? Đỗ Trần sững sờ, vị mỹ nữ gián điệp này định làm gì mình đây? Không phải là có nhiệm vụ đó chứ?



Vị sư phụ kia và Đỗ Trần đi tới quảng trường, giáo thụ Mina đã đợi sẵn ở đó nhìn Đỗ Trần cười nói:

"Tiểu suất ca, ta lần này tìm ngươi là có việc quan trọng!"



Nàng nói như vậy để ám chỉ Đỗ Trần lần này không phải nhiệm vụ. Bất quá, người bên ngoài nghe qua thành ra có ý tứ khác - hôm nay giáo thụ Mina không có hứng thú câu dẫn tiểu Francis!



Đỗ Trần nhìn ánh mắt mập mờ của mọi người đúng là dở mếu dở cười.

"Vâng, giáo thụ, mời người nói tiếp!"



"Trong báo cáo lúc trước, thiên phú và thể trạng của ngươi đã làm cho các vị sư phụ của học viện rất khó hiểu. "Thiên Sứ Thủy Thân" mà ngay cả một chiêu thức cũng không biết..., trong lịch sử học viện chưa từng xuất hiện qua tình huống này nên cũng không biết phải phân ngươi vào lớp nào." - Mina khi nói đến chính sự thì thần tình rất nghiêm túc, đúng như thần thái của một giáo thụ.



"Bất quá lớp thấp nhất của học viện cũng là nhằm tạo ra một đấu sĩ, không phải là cái mà tiểu tử ngươi đã được giáo dục trước kia. Chúng ta sẽ phải thương lượng lại một chút. Tuy nhiên ngươi lại có tiềm lực Thiên Sứ Thủy Thân, vì vậy tu hành sơ cấp nhất định sẽ nhanh phi thường, cho nên trong một tháng cường hóa huấn luyện này sẽ có đạo sư chuyên môn để dạy cho ngươi một ít vấn đề cơ bản. Sau khi huấn luyện chấm dứt sẽ kiểm tra độ tiến bộ của ngươi để an bài các lớp tiếp theo."



Đỗ Trần gật đầu.

"Đa tạ các sư phụ đã quan tâm tới ta, không biết vị... giáo thụ nào sẽ dạy ta vậy?"



Mina vươn ngón tay ngọc ra vừa cười vừa chỉ vào cái mũi của mình.

Liên Hoa Bảo Giám