[Dịch] Liên Hoa Bảo Giám
Chương 57 : Con mắt màu Thiên Lam (thượng)
Ngày đăng: 02:20 17/09/19
oOo
Tên Harry khốn kiếp, sao trong cái lúc quan trọng thế này lại đi quấy rầy chủ nhân của hắn chứ?
Bảo bối của Đỗ Trần đều giấu ở hết trên mông rồi nên hắn nhanh chóng mặc quần áo ra mở cửa.
Nhìn trên bản đồ thì Đấu Thần đảo hình trăng khuyết, trung tâm đảo là một tòa núi cao, từ đỉnh núi có hai suối nước nóng hướng về hai bên hai con sông, rồi từ đó chảy ra biển. Tại con sông phía nam là hai ngạn phụ cận có một tòa kiến trúc thủy tinh, nơi này chính là nơi thụ học của thủy hệ đệ tử - Thượng Thủy Các.
Nơi Đỗ Trần đang ở lúc này là một tiểu viện chạy dọc bên sườn núi. Vùng phụ cận đều có kiến trúc hình thức giống nhau, duy chỉ có tiểu viện hợp thành kí túc xá của đệ tử Thượng Thủy Các là cao nhất, diện thủy bối sơn, phong cảnh mê người.
Mấy vị khách nhân muốn gặp Đỗ Trần ở ngay sát vách tiểu viện của hắn, cũng chính là bạn học của Đỗ Trần.
“Hắc, xin chào, ta là Jason - hậu duệ của Rudolph đấu thần đến từ Nhã Cầm đại lục của Minaer đế quốc.” - Một người khá mập mạp tuổi không lớn, thể trọng cũng không nhỏ gật đầu nói.
Giỏi cho tên mập ngươi. Đỗ Trần âm thầm giật mình, tên Jason phải nặng bằng hai người như Đỗ Trần, trên đầu hắn có một cái quấn tóc màu vàng, còn ngũ quan trên mặt bị thịt của hắn che gần hết nên rất nhỏ. Thân hình phì nộn nên không thể mặc phục sức của quý tộc chỉ có thể khoác một tấm trường bào màu vàng, cũng do là cái bụng của hắn. Giả sử như Jason có cúi đầu chắc cũng không nhìn thấy chân của mình.
“Xin chào, ta là Francis - hậu duệ đấu thần Shigeru đến từ Iaeste đại lục của Lanning đế quốc.”
Nhắc tới quốc tịch, Đỗ Trần đột nhiên ý thức được ngôn ngữ tên Jason này vừa nói chính là đại lục thông dụng ngữ của Iaeste, mà hắn lại đến từ Nhã Cầm đại lục.
Cái tên mập mạp này cũng là chuyên gia ngôn ngữ đấy chứ.
Jason chỉ vào mấy người khác cười vui nói:
“Mấy vị này đều là bạn học của chúng ta, tất cả đều ở gần đây.” - Hắn cố ý liếc liếc mắt vào vùng phụ cận độc lập trong tiểu viện. Không còn nghi ngờ gì nữa, có thể ở lại ở chỗ này cho dù không phải hậu duệ đấu thần thì cũng là vương công quý tộc đệ tử.
Sau khi mọi người đã giới thiệu xong, Jason mạnh giọng nói:
"Tất cả mọi người đều là bạn học cả, ngày sau nhớ quan tâm đến nhau. Như vậy đi, hôm nay ta chủ động mời mọi người đi ăn với ta."
Bạn học mới mời khách ăn cơm, Đỗ Trần tự nhiên không thể cự tuyệt. Hắn phân phó mọi việc cho Harry sau đó đi theo Jason cùng các bạn học khác tới vùng cảng phụ cận.
Kiến trúc dân sinh trên Đấu Thần đảo phần lớn đều tập trung tại bờ cảng này, trong đó lớn nhất theo Jason chính là Aomusi tửu điếm, biển hiệu trước cổng điếm được nạm vàng. Jason có vài phần đắc ý khi chỉ vào biển hiệu trên cửa rồi cười nói:
“Tửu điếm này là sản nghiệp của gia tộc ta, mọi người không nên khách khí cứ thoải mái nha."
Hắn dẫn các vị bạn học đi lên một gian lầu các trên cao, đúng là Lâm hải vọng phong, tửu thái phong thịnh. Trong lúc nhất thời không khí rất vui vẻ, bất quá Đỗ Trần phát hiện ra một vấn đề, chính là mấy vị bạn học của hắn đến từ Bắc Nam Hải cũng có chút bất đồng về mặt ngôn ngữ, cho nên trong lúc chúc rượu chỉ có thể gật đầu, rốt cuộc không nói được cái gì cả.
May thay Jason tinh thông nhiều loại ngôn ngữ, hắn ở giữa phiên dịch tiếp đón không có thiếu một người bạn học nào.
“Tên mập này đúng là có tài giao tiếp!” Đỗ Trần thầm đánh giá. Lúc này trong khi Jason giơ chén rượu lên với hắn, hai người cũng hàn huyên vài câu.
Tên mập này uyển chuyển cười:
"Francis huynh đệ, ta vừa rồi trong khi nghe báo cáo có nghe tân học sinh sẽ có một tháng để tăng cường huấn luyện. Trong một tháng này học viện hội sẽ căn cứ vào biểu hiện của các đệ tử để tuyển bạt một ít đệ tử vào đội ưu tú. Ha, chúng ta cùng nhau cố gắng tranh thủ để tiến vào đệ tử ưu tú hội!"
Tên mập này, Đỗ Trần giật mình hiểu được lý do hắn mời khách, không khỏi buồn cười.
"Jason thân ái, tin tức của ngươi quả thật linh thông, không biết tiêu chuẩn tuyển bạt thế nào nhỉ?"
“Ta có gặp qua mấy vị học trưởng, nghe nói là do chúng đệ tử tiến cử sau đó sẽ do sư phụ nhận định.” - Jason nói xong cười cười nhìn Đỗ Trần.
Đỗ Trần kiếp trước lang thang trên đường phố nhiều năm nên cũng rất biết cách 'Làm Người'.
Hắn cười nói:
“Ai da, ta đây chắc là không được rồi. Như Jason ngươi tinh thông nhiều ngôn ngữ, chẹp, bạn học chúng ta lại đến từ tam đại lục có thể ngồi cùng một chỗ thế này cũng là nhờ có ngươi, nếu như ngươi không được đề bạt thì huynh đệ ta sẽ là người thứ nhất không đồng ý!"
Tiểu tử này nói rất hay! Bữa ăn này không có phí phạm. Jason càng thêm vui vẻ, hắn cùng Đỗ Trần nói với nhau vài câu sau đó cũng dùng cách đó để nói chuyện với một số bạn học khác, ý tứ cũng có phần tương tự.
Đỗ Trần nhẹ nhàng đặt chén rượu xuống trong lòng hiện tại tính toán. Đại ca cũng từng nói – nơi nào có người thì nơi đó có chính trị. Tóm lại, con mẹ nó, đúng là danh ngôn chí lí, xem ra đấu thần học viện cũng không phải 'thuần khiết' ha.
Không lâu sau khi tửu yến của Jason bắt đầu, một người phục vụ tiến tại gần thì thầm bên tai Jason vài câu, con mắt tên mập này trở nên sáng ngời lập tức đứng lên phân phó nói:
"Xếp gọn tửu yến này lại, kê thêm một bàn nữa!"
Nói xong hắn liên tục sử dụng nhiều ngôn ngữ để nói với các bạn học.
"Mọi người, ta hôm nay có mời tới một vị khách đặc biệt chính là giáo thụ Demis của Thượng Thủy Các chúng ta. Bây giờ ngài đã tới, chúng ta hãy cùng hoan nghênh ngài!"
Jason là người vỗ tay trước, Đỗ Trần và chúng đệ tử cũng làm theo. Một người khá trẻ khoảng hơn hai mươi tuổi đi đến, hắn mặc một bộ đồ màu nhũ trắng, quần dài bó sát người cùng với đôi giày, trên người còn mặc một chiếc áo ngắn quý tộc màu đỏ và một cây trâm màu lam cài trên đầu. Trong mắt Đỗ Trần thì cái loại này... nhìn qua thực sự rất nữ tính.
Lúc hắn mở miệng Đỗ Trần mới biết được chính mình nhận hắn là nữ tính thật sự là quá nhẹ. Tên Demis giáo thụ này đích thị là GAY!
“Ai da, chư vị bạn học thực khách khí quá. Ngồi, ngồi đi!” - Ngôn ngữ Demis giáo thụ nói chính là ngôn ngữ thông dụng của đại lục Iaeste, Đỗ Trần nghe là hiểu được liền. Còn những người khác phải nhờ Jason phiên dịch.
Demis liếc mắt qua rượu và thức ăn trên bàn, 'cười duyên' nói:
"Ta nói Jason nè, ngươi quá khách khí đi, cứ tưởng ngươi mời ta đến để nói chuyện về cường hóa huấn luyện sao tự nhiên lại bày đặt tửu yến thế này? Lần sau là ta không cho đâu đấy!"
Hắn hướng sang Đỗ Trần cười cười.
"Ngươi chính là Francis hả? Mấy ngày nay tên ngươi là được nhắc đến nhiều nhất ở học viện đấy."
“Đúng vậy thưa giáo thụ, ta mấy ngày nay đích xác là có rất nhiều sự tình khiến cho học viện phải chú ý.”
Demis đột nhiên đi tới cạnh cửa, cười nói:
"Chư vị, ta hôm nay không phải tới một mình mà còn có một vị bạn học bên ngoài nữa, ta phải đi gặp nàng trước, các ngươi nhớ hít thở thật sâu đấy!"
Jason ngạc nhiên nói:
"Còn có một vị bạn học nữa sao? Giáo thụ Demis thân ái, sao bọn ta phải hít thở sâu?"
Demis tự mình nhắm con mắt lại rất say mê, hai tay thực hiện một động tác mà bất kỳ nam nhân nào nhìn thấy đều phải nổi ác tâm – hắn vuốt ve khuôn mặt của mình. than vãn:
“Bởi vì nàng thật quá đẹp, ta sợ trái tim các ngươi không chịu được!"
Đến khi Jason phiên dịch hết những lời này thì con mắt của các nam học viên lập tức sáng lên.
Đỗ Trần đột nhiên nhớ tới một câu nói của kiếp trước. “Trong đại học, còn gì ngoài cuộc sống bừa bãi và tán gái không ?”
“Học viên Anne, mời đến đây!”
Theo sau lời Demis tiếp đón, một cô gái mặc quần dài màu trắng đi đến. Đỗ Trần tò mò nhìn thoáng qua, quả thật trong mắt người thường thì nha đầu kia quả là tuyệt sắc, bất quá hắn có thấy qua đôi mắt xinh đẹp kia thực sự rất giống ai đó.
Anne nhìn khắp tướng mạo mọi người bên trong... nhất thời nhìn vào Đỗ Trần, ánh mắt hai người lơ đãng dính vào cùng một chỗ.
“Con mắt màu lam không phải rất quen thuộc sao!”
oOo