Liên Thành Quyết

Chương 30 : Huyết đao tăng gặp bước đường cùng

Ngày đăng: 14:17 18/04/20


Lúc này chàng nổi lòng nghĩa hiệp bao nhiêu mối úy kỵ đều tiêu tan hết chàng khẽ đáp:



– Được rồi! Tiểu tử hạ sát lão gia, dù Huyết Đao hòa thượng có phiền trách cũng chẳng cần.



Thủy Đại mừng thầm trong bụng, lão vốn là người túc trí đa mưu tuy bị trọng thương tâm thần vẫn tỉnh táo, lão khẽ nói:



– Để Thủy mỗ lớn tiếng thóa mạ tiểu sư phụ rồi tiểu sư phụ cầm côn đập chết Thủy mỗ là lão hòa thượng kia không phiền trách tiểu sư phụ nữa.



Lão không chờ Địch Vân trả lời đã lớn tiếng quát mắng:



– Tên tiểu dâm tăng kia! Ngươi mà không quay đầu lại vẫn học thói lão ác tăng thì nhất định mai đây chẳng được chết yên lành, nếu ngươi còn chút thiên lương chưa mất hết thì mau mau rời khỏi Huyết Đao Môn là hơn! Tiểu ác tăng!



Quân khốn kiếp! Quân chó đẻ! Biết điều thì mau mau sửa đổi lỗi lầm.



Địch Vân nghe trong lời thóa mạ có ngụ ý khuyên răn, trong lòng ngấm ngầm cảm kích.



Tay chàng cầm một khúc cây lớn múa lên mấy cái vẫn không dáng xuống.



Thủy Đại trong lòng nóng nẩy càng chửi bới tệ hại hơn, lão ghé mắt ngó qua bên kia thấy Hoa Thiết Cán hai gối nhũn ra quì xuống đất tuyết đang dập đầu lạy Huyết Đao Tăng.



Huyết Đao Tăng cười khanh khách, vươn tay ra điểm vào huyệt linh đài sau lưng Hoa Thiết Cán.



Lão vận hết tàn lực ra ngón tay điểm xong không còn chút hơi sức nào nữa.



Thủy Đại thấy Hoa Thiết Cán quì xuống trong lòng se lại, vì lão chết đi Hoa Thiết Cán cũng hàng phục thì chẳng còn ai bảo vệ Thủy Sanh, bất giác lão than thầm:



– Tội nghiệp cho Sanh nhi! Sao còn chưa giết ta?



Địch Vân cũng nhìn thấy Hoa Thiết Cán quì xuống rồi và chắc là Huyết Đao Tăng sắp trở lại, chàng liền nghiến răng vung côn đập trúng đầu Thủy Đại làm cho vỡ tan nát, Hỡi ơi! Một đời đại hiệp bị thảm tử trong trường hợp này, ai nghe nói mà không cảm khái muôn vàn?



Thủy Sanh vừa khóc vừa la:



– Gia gia! Gia gia!



Nàng la được hai tiếng rồi ngất xỉu không biết gì nữa.



Huyết Đao Tăng đã nghe rõ thanh âm Thủy Đại mắng chửi thậm tệ liền cho là Địch Vân không nén nổi cơn tức giận nên chàng ra tay đánh chết lão.



Hiện giờ Hoa Thiết Cán đã bị ác tăng kiềm chế thì Thủy Đại sống hay chết cũng không quan hệ gì đến đại cuộc.



Huyết Đao Tăng vô cùng đắc ý bất giác nổi lên tràng cười rộ, nhưng lão nghe tiếng cười của mình có điều khác lạ nó chỉ còn là mấy tiếng ấm ớ kêu ằng ặc chứ chẳng phải tiếng cười vui thú.



Hai chân lão mỗi lúc một mềm nhũn, lão chệnh choạng đi được mấy bước rồi ngồi phệt xuống đất tuyết.



Hoa Thiết Cán thấy tình trạng này trong lòn hối hận vô cùng, lão lẩm bẩm:



– Thủy huynh đệ đã nói đúng sự thực, tên ác tăng kia quả nhiên hao tán hết chân khí, ta mà biết sớm thì chỉ ra tay một cái là kết quả xong đời lão, sao ta lại sợ lão đến thế? Việc gì mà phải dập đầu xin thua?



Lão nghĩ tới mình đã nổi danh đại hiệp mấy chục năm trời ở đất Trung Nguyên mà còn đi quì gối khẩn cầu kẻ thù phạm tội vạn ác, cái nhục này khiến cho mình thực không còn đất để dung thân.



Nhưng Hoa Thiết Cán bị điểm huyệt Linh Đài, phải sau mười hai giờ mới tự giải khai được, lão biết Huyết Đao Tăng phải giữ không lộ vẻ chân khí hao tán hết mới mong sống sót. Bây giờ lão chắc không tha mạng cho mình nữa, vì sau khi huyệt đạo giải khai, có ý nào lão lại không động thủ giết mình?



Quả nhiên Huyết Đao Tăng lớn tiếng:



– Đồ tôn! Ngươi mau lại giết lão này đi, lão là người gia ác đến cùng cực, không thể để lão sống được.



Hoa Thiết Cán la lên:



– Lão đã hứa lời tha mạng cho ta, sao lại không giữ tín nghĩa?



Lão cũng biết lúc này có biện bạch cũng không ích gì, nhưng đại nạn lâm đầu còn nước còn tát, may ra cứu vãn được chăng?



Huyết Đao tăng cười lạt đáp:



– Những vị cao tăng ở Huyết Đao Môn chúng ta coi hai chữ tín nghĩa bằng cục phân chó. Lão dập đầu van xin ta tha chết là lão mắc bẫy ta đó, ha ha! ha ha!



Rồi lão giục Địch Vân:
Địch Vân ngần ngừ, chàng biết rõ Hoa Thiết Cán nói có lý, nhưng bảo chàng hạ sát Huyết Đao Tăng thì bất luận trường hợp nào chàng cũng không nỡ hạ thủ.



Chàng nghe Hoa Thiết Cán không ngớt thúc giục đâm ra nóng nảy lớn tiếng quát:



– Lão đừng nói nhiều nữa nếu còn mồm năm miệng mười thì ta giết lão trước.



Hoa Thiết Cán thấy tình thế bất diệu, không dám nói nữa, chỉ mong Thủy Sanh tỉnh lại cho mau.



Sau một lúc, lão lớn tiếng la:



– Thủy Sanh! Thủy Sanh! Gia gia ngươi sống lại kìa! Gia gia ngươi sống lại kìa!



Câu này quả nhiên phát sinh hiệu lực Thủy Sanh trong lúc mê man nghe người hô hoán "Gia gia ngươi sống lại" nàng mừng quá tỉnh lại ngay, lớn tiếng gọi:



– Gia gia! Gia gia!



Hoa Thiết Cán hỏi:



– Thủy điệt nữ! Ngươi bị hắn điểm huyệt đạo nào? Lão ác tăng này mất hết khí lực, dù có điểm trúng cũng không đáng ngại, ta dạy ngươi cách hút chân khí xông vào huyệt đạo để giải khai.



Thủy Sanh đáp:



– Chỗ xương sườn dưới nách bên trái của điệt nữ đột nhiên tê chồn rồi không nhúc nhích được nữa.



Hoa Thiết Cán nói:



– Đó là huyệt Đại Bao vụ này dễ lắm. Ngươi hít một hơi chân khí giữ lại ở huyệt đan điền rồi từ từ đưa vào huyệt Đại Bao để xung kích, giải khai được huyệt đạo là lập tức trả được mối thù giết cha.



Thủy Sanh gật đầu đáp:



– Hay lắm!



Tuy nàng tức giận Hoa Thiết Cán đến cực điểm nhưng nghĩ đến dù sao lão vẫn là bạn chứ không phải thù, mà điều lão chỉ điểm lại có lợi cho nàng, nàng liền nghe lời hít chân khí vào để tụ Ở huyệt Đan Điền.



Huyết Đao Tăng hé mắt chú ý nhìn cử động của Thủy Sanh, thấy nàng nghe theo lời chỉ điểm của Hoa Thiết Cán, bất giác ngấm ngầm kêu khổ, miệng lẩm bẩm:



– Con nhỏ này đã gật đầu được thì chẳng cần giữ chân khí ở huyệt Đan Điền để xung kích huyệt đạo. E rằng chỉ trong khoảng thời gian cháy tàn nén hương thị hành động trở lại được.



Hắn liền bảo nguyên thủ nhất, gác ra ngoài chuyện Thủy Sanh có hành động được hay không, ráng làm cho một tia chân khí trong bụng dần dần mạnh lên.



Cách đạo dẫn chân khí xung kích huyệt đạo cực kỳ vi diệu, cả Hoa Thiết Cán cũng không làm được. Thủy Sanh nghe lão chỉ điểm mấy câu dễ gì phát sinh hiệu lực? Nhưng huyệt đạo nàng bị phong tỏa do huyết mạch lưu chuyển tự nhiên dần dần giải khai, chứ không phải do nàng huy động chân khí xung kích.



Chỉ trong khoảnh khắc, Thủy Sanh đã cử động được xương sống.



Hoa Thiết Cán cả mừng nói:



– Thủy điệt nữ! Tốt rồi đó! Ngươi tiếp tục xung kích huyệt đạo theo phương pháp giây lát nữa là đứng dậy được ngay.



Thủy Sanh lại gật đầu.



Nàng cảm thấy chân tay dần dần hết tê chồn, thở phào một cái, chống tay xuống ngồi nhỏm dậy.



Hoa Thiết Cán reo lên:



– Tuyệt diệu! Thủy điệt nữ! Nhất thiết mọi cử động của ngươi nên theo lời ta dặn bảo chớ để lầm lẫn thứ tự. Những mấu chốt bên trong cực kỳ khẩn yếu, ngươi không làm đúng thì khó lòng trả được mối đại thù.



Lão dừng lại một chút rồi tiếp:



– Bước đầu ngươi hãy lượm thanh loan đao ở dưới đất lên.



Địch Vân ngó thấy hành động của nàng, biết ngay bước thứ hai là vung huyết đao chặt đầu Huyết Đao Tăng, nhưng chàng thấy Huyết Đao Tăng cặp mắt nửa nhắm nửa mở, tựa hồ chẳng để ý gì đến mối nguy nan sắp xẩy đến cho mình.



Lúc này Huyết Đao Tăng cảm thấy khí lực ở chân tay ngấm ngầm nẩy nở.



Chỉ cần trong nửa giờ nữa, dù chưa đủ kình lực nhưng cũng có thể cử động theo ý muốn.