Liệp Ái Đích Nam Nhân

Chương 1 :

Ngày đăng: 01:12 22/04/20


“A, ngươi nói cái gì?” Áp lấy điện thoại, Khúc Tường không khách khí quát, lập tức “cáp thu” một tiếng, nước mũi đều dính lên cả điện thoại.



( Ta nói, bạn gái ta hạ tối hậu thư, nếu ta lại bận việc không để ý tới nàng, nàng sẽ lập tức chia tay ta. Cho nên, ngươi, làm ơn, thỉnh ngươi giúp ta thay ca, ta sẽ cảm tạ ngươi cả đời.) Lí Nghĩa Tín tạm dừng  trong chốc lát, rồi nói tiếp: ( chúng ta là bạn tốt, lại là bằng hữu tốt nhất, như vậy lúc ta ở tình huống nguy cấp, ngươi nhất định sẽ giúp ta, đúng hay không? Khúc Tường, ngươi ngẫm lại xem, lúc nhỏ ngươi không có tiền mua kem, là ai chia cho ngươi một phần?)



“Ta bị cảm, đau đầu muốn chết, ngươi cũng không phải không biết ta cảm mạo thì sẽ đau đầu, hơn nữa ta cũng không muốn giúp ngươi thay ca, mỗi lần giúp ngươi không có lấy một lần có chuyện tốt, ngươi cũng chỉ tìm những việc không ra sao giao cho ta!” Khúc Tường rống lớn hơn nữa: “Hơn nữa ngươi đừng cho nói đến chuyện trước đây, khi đó là kem rơi xuống đất, ngươi mới cho ta ăn, không nhớ rõ sao?”



Ở đầu bên kia của điện thoại là bạn của Khúc Tường – Lí Nghĩa Tín, hắn xấu hổ cười nói: ( đừng như vậy mà, Khúc Tường, đừng ghi hận như vậy, ta biết ngươi là đại nhân đại lượng, lòng tốt đầy bụng, làm ơn, ta biết ngươi thực thiếu tiền, cho nên mới đặc biệt nhờ ngươi thay ca, ngươi nghèo như vậy, chẳng lẽ không nghĩ kiếm tiền sao?)



“Tuy rằng ta nghèo, nhưng cũng không có nghèo đến loại tình trạng này, hơn nữa muốn ta giúp người khác thay ca ta rất thích, cũng chỉ có giúp ngươi —— không bàn nữa, tất cả công việc của ngươi đều kỳ kỳ quái quái, lần trước ta giúp ngươi thay ca, dĩ nhiên là đi chăm sóc năm con thánh bách khuyển, vừa to vừa đáng sợ, nhỏ nước dãi đầy người ta, còn đè ta trên mặt đất, chết cũng không cho ta đứng lên, thiếu chút nữa ta gãy luôn xương sườn, cộng thêm nội tạng vỡ tan.”



Lí Nghĩa Tín bất đắc dĩ nói: (“Đó là bởi vì ngươi có duyên với cẩu, cho nên chúng nó thích ngươi, không muốn cho ngươi rời đi, ta nào có biện pháp, ai bảo ngươi có bộ dạng nhã nhặn lại hiếu thảo, chẳng những mọi người thích ngươi, liền ngay cả cẩu cũng thần phục dưới mị lực trời sinh của ngươi.)



“Ngươi còn nói, còn có một lần giúp ngươi thay ca, là giúp đám thằn lằn biến sắc tắm rửa! Hỗn đản, ngươi tìm cái loại công việc gì vậy?” Hắn càng nói càng giận, rống lớn hơn nữa: “Còn có một lần, đến vườn bác thú tư nhân cho động vật hung mãnh ăn, hại ta thiếu chút nữa bị hủy dung; đúng rồi, còn có một lần......”



Lí Nghĩa Tín á khẩu không trả lời được, đành phải cắt ngang: ( hảo, đừng nhắc lại chuyện cũ nữa, ta thật sự là tìm không được người giúp ta thay ca, Khúc Tường, chỉ cần ngươi nguyện ý, ta có thể trả gấp ba tiền công; công việc này thật sự nhẹ nhàng, bọn họ sẽ đưa đồng phục cho ngươi, ngươi chỉ cần bưng rượu cùng đồ uống, còn có một ít bánh đưa cho khách nhân ở đó là được, lương của công việc này là 800 đồng.)



Nghe được 800 đồng, lỗ tai của Khúc Tường linh mẫn giống như chó săn, dựng thẳng lên, nếu là lương cao như vậy, mình có thể mua quyển sách nổi tiếng mới xuất bản ở Mỹ. Khúc Tường có chút run rẩy hỏi: “Ngươi nói tiền công bao nhiêu?”



( 800 đồng, hơn nữa đó là lương gốc!)



“Ngươi đồng ý  trả ta gấp ba, nói cách khác là 2400 đồng, đúng hay không?”



Thanh âm Lí Nghĩa Tín theo điện thoại truyền đến: ( đúng rồi, ta chỉ nhắc nhở ngươi khi làm việc, không nên nhìn bất cứ kẻ nào, cũng đứng trả lời câu hỏi của bất cứ ai, nếu có người muốn tìm ngươi nói chuyện, ngươi ngàn vạn lần không được nói chuyện, ta cam đoan ngươi sẽ kiếm được tiền rất nhanh, hơn nữa với diện mạo của ngươi, bọn họ nhất định sẽ cho ngươi thay ca.)



Khúc Tường lại “cáp thu”  một tiếng, phun lên cả điện thoại, cậu cầm lấy khăn chà lau điện thoại, lời khuyên kỳ quái vừa rồi của Lí Nghĩa tín, một câu cậu cũng chưa nghe được, chờ cậu lau xong điện thoại, mới lại cầm lấy điện thoại tựa vào bên tai, chỉ nghe Lí Nghĩa Tín hỏi: ( lời vừa rồi ta nói, ngươi đều nghe rõ rồi phải không?)




“Ông chủ?” Âu Bách Xương có điểm khó hiểu lập lại một lần.



Khúc Tường dựa vào hắn càng gần, cơ hồ phải dán trên người hắn, vẻ mặt lấy lòng nói: “Âu tiên sinh, ngươi có bằng lòng không?”



“Ta không có ý kiến!” Hắn lầm bầm lầu bầu: “Dù sao ngươi cũng đáng yêu.” Hắn đem ly rượu mới uống một ngụm trong tay đưa cho Khúc Tường, Âu Bách Xương nghĩ cậu sẽ nhận lấy, cho nên thả lỏng  lực cầm cái ly, Khúc Tường không biết hắn có ý tứ gì, ly rượu cứ như vậy đổ lên quần Âu Bách Xương, tuy rằng Khúc Tường phản ứng linh mẫn tiếp được  cái chén, nhưng quần Âu Bách Xương cũng bị ướt một mảng lớn, Khúc Tường không nghĩ tới lại xảy ra  nhiều phiền toái nhiều như vậy, tựa hồ gặp được nam nhân anh tuấn này, mọi việc của cậu đều không thuận lợi, cậu vội vàng lấy khăn chà lau cho hắn.



Nhưng là càng lau, trên mặt cậu càng hồng, bởi vì chỗ ướt trên quần, vừa vặn ở gần đũng quần, thực xấu hổ, mà người được lau phải không được tự nhiên mới đúng, cậu ngẩng đầu lênnhìn Âu Bách Xương một cái. Bộ dáng của Âu Bách Xương hoàn toàn thản nhiên, ngược lại hắn còn cười khiến Khúc Tường thập phần không thoải mái, thanh âm trầm thấp của hắn trở nên có chút khinh miệt.”Đủ rồi, không cần lau, ta biết ý tứ của ngươi, lần đầu tiên ta gặp người tích cực như ngươi, thật sự là làm cho ta mở rộng nhãn giới.”



Khúc Tường không hiểu ý tứ của Âu Khúc Xương, nhưng cậu nghe lời dừng động tác lại, bởi vì sợ hắn sinh khí, cậu vội vàng nói: “Âu tiên sinh, ta thật sự không cố ý, cho nên ——”



Âu Bách Xương không để cậu nói tiếp, hắn nói với Khúc Tường: “Đi thôi!” Hắn có ý ám chỉ: “Đi lau vết bẩn trên quần.”



“Ách!” Khúc Tường nhất thời hoảng hốt, lại sợ hắn giận, cho nên không dám cự tuyệt, đành phải gật đầu đáp ứng.



Âu Bách Xương không nói gì thêm, hắn cầm một chai champagne.”Đi thôi, trên lầu có phòng.”



Phòng rất lớn, thiết bị đầy đủ, phi thường xa hoa, nhưng cũng làm cho Khúc Tường cảm thấy có điểm là lạ, nhưng cậu không hiểu là kì lại thế nào, nhiều lắm chỉ có thể nói giường trong phòng này đặc biệt lớn, gương trong phòng đặc biệt nhiều. Đóng cửa phòng, Âu Bách Xương hỏi: “Muốn đi tắm trước không?”



“Tắm rửa?” Khúc Tường không thể hiểu vì sao lại hỏi như vậy, cậu ngơ ngác nói thẳng: “Tắm rửa? Chỉ cần tẩy quần mà thôi, ta vừa rồi làm dơ quần ngươi, không có làm dơ thân thể của ngươi.”



Đầu tiên Âu Bách Xương ngẩn ra, lập tức hắn phì cười, “Không tồi, ngươi rất có hài hước, ta thích, ngươi nhất định là trăm phương nghìn kế đi hỏi thăm ta thích loại người gì. Bất quá, ta hy vọng khuôn mặt này của ngươi không phải vì  đón ý ta mà giả tạo.”



Khúc Tường hoàn toàn không hiểu hắn đang nói cái gì. Âu Bách Xương đưa một ly rượu cho hắn, ý bảo hắn uống. Khúc Tường nhớ rõ cậu mới uống thuốc cảm, không thể uống rượu có chứa con, nếu không sẽ có tác dụng phụ, nhưng ánh mắt Âu Bách Xương cứ nhìn cậu, làm cậu  không thể hô hấp. Vì trốn tránh ánh mắt này, cậu cúi đầu nuốt nước miếng một cái, đón lấy ly rượu. Champagne hẳn là hàm lượng cồn không cao, cho nên cậu đành phải ngoan ngoãn uống hết.