Liệp Ái Đích Nam Nhân
Chương 5 :
Ngày đăng: 01:12 22/04/20
Khúc Tường đã không thể suy nghĩ, trong đầu trừ bỏ dục vọng, cơ hồ không còn thứ khác, cậu thở dốc thật sự lợi hại, đối phương cũng như cậu, hai người không ngừng kích thích nhau, cùng nhau cuồng loạn.
Âu Bách Xương lại tiến nhập, Khúc Tường đem mặt vùi vào gối, thân thể cậu cảm nhận được sức nặng của đối cùng cưỡng chế áp bách, bị đối phương áp chế, mặt cậu đã thấm đẫm mồ hôi.
Âu Bách Xương không ngừng loạn động, tiến sâu vào cơ thể cậu, Khúc Tường khóc đi ra, cảm giác hắn tràn ngập trong cơ thể giống hệt như đêm hôm đó, cậu rõ ràng là bị bắt buộc, nhưng khoái cảm so với đêm hôm đó còn mãnh liệt hơn, giống như trên người hắn dính đầy tinh dầu, mà Âu Bách Xương tựa như chất xúc tác làm bùng lên ngọn lửa.
Rõ ràng cậu không quen biết người này, cũng thực sự sợ hắn, thậm chí hy vọng hắn không bao giờ … xuất hiện trước mặt mình nữa, nhưng hạ thân bị hắn đụng chạm, cũng không có rượu xúc tác, lại sinh ra khoái cảm, làm cho thân thể cậu thừa nhận sự động chạm của người này.
“Ngô ——” Cậu cơ hồ không thở nổi, từ lúc chào đời tới nay, đây là lần đầu tiên cảm nhận rõ ràng sự hoan lạc này, cậu giống như bị điên rồi, tựa hồ rất thích cùng nam nhân này, cho đến khi không chịu đựng nổi mà ngất đi.
Sau đó, Khúc Tường dường như bị giam trong phòng này. cậu chỉ biết nam nhân kia là Âu Bách Xương, còn lại cậu hoàn toàn không biết gì cả, nếu cậu hỏi, Âu Bách Xương sẽ mỉm cười với cậu, cậu nhìn ra được nụ cười kia tuy rằng hòa hoãn, nhưng thập phần lạnh như băng, cho nên cậu cũng không dám hỏi đến quan hệ của mình và Âu Bách Xương.
Mà cũng chỉ có một mình cậu ở phòng này, Âu Bách Xương yêu cầu mỗi khi về nhà hắn đều phải nhìn thấy cậu, nghĩa là cùng cậu trên giường.
Khúc Tường không dám cự tuyệt, bởi vì cậu sợ hắn sẽ làm hại mình, trên thực tế cậu cũng vô pháp cự tuyệt, chỉ cần nam nhân này chạm đến cậu, toàn thân cậu liền nóng lên, nam nhân này tựa hồ đối với thân thể cậu thực vừa lòng, mà thêm vào người này chưa bao giờ tổn hại cậu.
Đợi sau khi thân thể tốt hơn, cậu rất muốn về nhà, nhưng mỗi lần ra khỏi phòng, người hầu của Âu Bách Xương sẽ trông chừng cậu, cho nên cậu rất nhanh trở lại phòng, bởi vì bọn họ nhìn cậu bằng ánh mắt rất quái dị, quái dị đến mức cậu cảm thấy được trên đầu mình có một cái sừng dài, cho nên ngay cả phòng này cậu cũng không dám bước ra, chỉ hy vọng một tháng nhanh chóng qua đi.
Tuần này Âu Bách Xương không có trở về, có lẽ rốt cục hắn cũng buông tha cho cậu, cậu ra khỏi phòng, lại không có người trông chừng, cậu quyết định lẻn về nhà.
Nhìn đến nhà trọ của mình, Khúc Tường chợt hoài niệm, rõ ràng không sai biệt lắm so vời mười ngày trước, cậu cảm thấy được bao nhiêu quen thuộc, buổi tối ngủ trên chiếc giường nhỏ của chính mình cảm thấy thực sự ấm áp, nhưng ngẫu nhiên lại thấy trống rỗng, bởi vì thực ra mà nói sau khi làm xong chuyện đó, Âu Bách Xương sẽ ôm cậu ngủ, làm cho cậu cảm thấy được hắn không chán ghét chính mình.
Đến nửa đêm, chợt nghe ngoài của truyền đến tiếng bang bang, Khúc Tường sợ tới mức nhảy dựng lên, cậu nghĩ đó hẳn là bằng hữu, không thì vì sao nửa đêm lại tới gõ cửa, liền nghĩ ngay đến Lí Nghĩa Tín, cậu sợ hãi đến bên cửa hé ra một khe nhỏ để xem là ai. Kết quả là vừa hé ra một chút, người bên ngoài liền không kiên nhẫn đẩy cửa xông vào, nhìn đến người vừa xông vào, Khúc Tường cả kinh bất động.
“Vì sao ngươi trở về nơi này, một tháng còn chưa qua!” Nếu là Âu Bách Xương trước kia hét to sẽ làm Khúc Tường sợ hãi, nhưng là hiện tại Khúc Tường căn bản sẽ không sợ, cậu nghi hoặc hỏi: “Ngươi làm sao vậy? Như thế nào lại thành cái dạng này? Còn có giọng nói của ngươi sao lại biến thành như vậy?”
“Không ai nói cho ngươi ta gặp tai nạn xe cộ sao?” Hắn rống lớn hơn nữa, nhưng là thanh âm của hắn so với gầm rú giống nhau, chói tai rất khó nghe. một tay cùng một chân Âu Bách Xương phải bó bột lại thêm một cây nạng lớn, làm hắn không còn vẻ uy thế như trước kia, ngược lại làm cho người ta cảm thấy đáng thương.
“Rất nghiêm trọng a!”
“Đương nhiên nghiêm trọng, tay bị gãy, thiếu chút nữa là chấn động não, hơn nữa ——”
“Thanh âm của ngươi rất khó nghe!”
Ngữ khí của Âu Bách Xương chuyển lạnh như băng, ngươi diễn cái gì?: “Ngươi đã quên? Ta đây nhắc nhở ngươi, chính là ngươi lần đầu tiên trên giường của ta nhắc đến tiền, như vậy cùng nhau bàn giá, đương nhiên vừa bàn xong, ngươi liền đối với ta biểu hiện phi thường nhiệt tình, tự động cởi bỏ nút thắt chủ động hôn ta, tuy rằng ngươi không biết hôn làm cho người ta không kiên nhẫn, nhưng là sự nhiệt tình của ngươi bù đắp đi khuyết điểm kia.”
Trí nhớ cậu trở lại sáng sớm hôm đó, tay chân bị trói chặt, nam nhân này lại ở ngay trước mặt nhìn cậu như hổ rình mồi, làm cho cậu khiếp sợ, trong lòng hoảng loạn, cái gì cũng không có biện pháp tự hỏi, chỉ biết nam nhân này muốn thân thể cậu, cậu sợ chính mình bị tổn thương nên chấp thuận hắn.
Nhớ tới lần nói chuyện đó, cậu vẫn không khỏi khiếp sợ: “Là ngươi trói chặt ta, sẽ đối ta bất lợi, ta mới có thể...... Mới có thể......”
Âu Bách Xương không chỉ cười lạnh, nụ cười của hắn còn trở nên hèn mọn: “Loại biểu tình này của ngươi đủ chê cười? Muốn đem theo gì thì lập tức thu dọn, chúng ta đi.”
“Không đúng, ta không đi, ta hiện tại không có ở nhà ngươi, bị ngươi giam cầm, hiện tại là ngươi đi ra, bằng không ta liền báo cảnh sát.”
Khúc Tường làm chủ tình huống, cậu không hề yếu đuối, bởi vì cậu không hề bị khống chế, cậu lập tức cầm điện thoại di động.
Âu Bách Xương lần thứ hai nhíu mày: “Ngươi hẳn thích vui đùa? tiền cùng khế ước mua bán nhà ta đều cho ngươi, chính là ngươi đối với ta lừa nâng giá cả.”
Dường như hiện tại mới phát hiện trong tay mình nắm mấy thứ giấy tờ nguy hiểm, Khúc Tường đem chúng hướng ném tới chỗ Âu Bách Xương.
“Nếu ngươi tiến thêm một bước, ta sẽ cáo ngươi ở tại nhà ta một đêm, lại đem ta bắt cóc đến nhà ngươi, thậm chí còn gọi ngươi người hầu giám thị ta, không cho ta bước ra khỏi phòng một bước, đó là tội bắt cóc, ngươi có biết không?”
Bắt cóc? Thật buồn cười, Âu Bách Xương tức giận đến cười không nổi, hắn tiến lên trước một bước: “Ngươi diễn đủ hay chưa? Nếu là giá không đủ, chúng ta có thể bàn lại, nhưng là ngươi nghĩ muốn biểu diễn mấy động tác đẹp mắt, ta sẽ không nhượng bộ.”
Nhìn thấy hắn tiến lên trước, Khúc Tường cầm lấy điện thoại, ấn số, chân Âu Bách Xương hiện đang bị thương, không có cách nào đi đến trước mặt cậu ngăn lại cảnh buồn cười này, nhưng là tại chỗ hắn đứng, hắn dùng cây nạng hất đi điện thoại trên tay Khúc Tường.
“Ngươi rốt cuộc đang đùa cái gì? Khúc Tường?”
“Ta muốn Lão đại Xã hội đen nhà ngươi không bao giờ … đi hại người nữa.”
“Lão đại Xã hội đen?” Âu Bách Xương nếu không phải quá mức kinh ngạc, hắn nhất định sẽ cười ha hả, người này tuyệt không bình thường, trước có rất nhiều người dùng nhiều danh từ để hình dung hắn, nhưng tuyệt đối không có danh Lão đại Xã hội đen này, đây là lần đầu tiên hắn nghe thấy.
Nhưng biểu tình kia của Khúc Tường là thật, cậu lấy ánh mắt cảnh giác cùng sợ hãi nhìn hắn, làm hắn muốn cười cũng không thể, vì sao cậu lại như thế, hắn nhìn ra được biểu tình này của Khúc Tường là phi thường chân thật, thậm chí trong mắt cậu còn ẩn chứa sợ hãi, tuyệt đối không phải giả vờ.
Cuối cùng, hắn đi đến một kết luận, nếu không phải Khúc Tường có bệnh, thì bọn họ nhất định đã hiểu sai vấn đề.