Liệp Diễm Giang Hồ Mộng

Chương 105 : Duyên Túy trường dạ

Ngày đăng: 12:26 18/04/20


Đại Ny nhìn Tứ Cẩu, nam nhân này cao to khoẻ mạnh, tướng mạo cũng rất anh tuấn. Kỳ thật 5 nam nhân này đều là nhân trung chi long, mỗi người đều có những điểm đặc biệt riêng nhưng nam nhân này thật sự tuấn mỹ hoàn toàn không co vẻ vô lại như Hoàng Hy Bình. Kẻ cứ phớt lờ sự phản đối của nữ nhân mà cứ ôm riết lấy người ta không chịu buông. Đáng tiếc hắn không phải là hạnh vận nhân cho nên nàng không để ý nhiều đến hắn.

Đại Ny nói với Tứ Cẩu: "Phu quân, có thể nói tên của chàng cho Đại Ny biết được không?"

Tứ Cẩu choàng tỉnh khỏi giấc mộng, nói: "Tứ Cẩu"

Đại Ny nhíu mày nói: "Tử Cẩu?"

Hoa Tiểu Ba chen vào nói: "Cũng gần giống thế"

Đại Ny ngạc nhiên hỏi: "Các người là?"

Độc Cô Minh, Hoa Tiểu Ba & Triệu Tử Uy ba người tranh nhau giới thiệu về bản thân mình.

Đại Ny cười nói: "Nguyên lai các vị đều là huynh đẹ của phu quân thiếp, vả lại ai ai cũng là anh hung. Đại Ny thật là cao hứng vì phu quân của mình có được những huynh đệ như thế này."

Tứ Cẩu vẫn có chút không tin những chuyện này là thật, nói: "Nàng thật muốn làm nữ nhân của ta à?"

Đại Ny cười nói: "Không chỉ thiếp là nữ nhân của chàng mà 11 người bọn họ cũng là nữ nhân của chàng."

Hoa Tiểu Ba cười lớn: "Oa! Sư phụ, người phát tài rồi, ngay cả tỷ phu cũng không có được diễm phúc như người."

Tứ Cẩu lúng túng nói: "Không dám, không dám."

Đại Ny nhu tình như thủy nói: "Phu quân, chàng bây giờ đưa thiếp về nhà nhé? Đêm đã khuya lắm rồi."

Tứ Cẩu nói: "Nhưng mà còn đám thủ hạ & lũ đầu trọc của nàng?"

Đại Ny giải thích: "Bọn họ thu xếp xong mọi việc ở đây sẽ quay trở lại Thiên Trúc báo tin vui cho nhà thiếp. Nhiệm vụ của họ là bảo vệ thiếp, nay thiếp đã có phu quân bảo vệ, nhiệm vụ của họ coi như đã hoàn thành, Sau này phu quân phải bảo hộ cho bọn thiếp nha!"

Tứ Cẩu nghe những lời nũng nịu này của nàng, toàn thân gần như mềm nhũn, bất giác vênh váo nói: "Đương nhiên là như vậy rồi, ai dám đụng đến nữ nhân của Tứ Cẩu ta!"

Đại Ny nói: "Thiếp thấy phu quân cầm đao, biết nagy chàng là một nhân vật tài ba."

Tứ Cẩu xấu hổ nhìn Hy Bình, nói: "Ta bình thường không hay dùng đao vì đao này lực sát thương quá lớn, ta sợ giết nhiều người sẽ gặp báo ứng"

Đại Ny nói: "Vậy phu quân ngoại trừ đao pháp ra còn bíet công phu gì?"

Tứ Cẩu khoác lác nói: "Ta mười tám môn võ nghệ môn nào cũng cao cường"

Đại Ny hỏi : "Còn dùng đao thì sao?"

Tứ Cẩu do dự một hồi, hơi đỏ mặt nói: "Đương nhiên là thiên hạ vô địch!"

Bốn nam nhân khác suýt nữa thì bật cười nhưng nén lại kịp. Phải để cho huynh đệ chút thể diện chứ!

Đại Ny nói: "Phu quân, Đại Ny rất nôn nónh muốn thành nữ nhân chân chính của chàng"

Hoa Tiểu Ba thò đầu ra nói: "Đã là như vậy, tax in thay sư phó dẫn đường. Các vị mỹ nữ, xin hãy theo."
Hy Bình dùng một tay đắp chăn cho nàng, giọng nói ôn nhu như dỗ dành hài tử: "Như thế mới ngoan chứ!"

La Mĩ Mĩ thôi không ngọ nguậy, nói: "Cho ta về phòng ngủ?"

Hy Bình hỏi lại: "Nàng có thể đi lại à?"

La Mĩ Mĩ yên lặng.

Hy Bình trầm tư một lúc, nói: "Nàng không thích ngủ cùng ta à?"

La Mĩ Mĩ nói: "Ngươi biết rồi còn hỏi"

Hy Bình nói: "Vậy thì đổi cho Tước nhi nằm cạnh ta đi."

Hắn vừa định ngồi dậy thì cảm thấy cánh tay bị La Mĩ Mĩ nắm lấy, hơn nữa mặt nàng cũng đồng thời vùi vào cổ hắn.

Hắn hình như hiểu ra điều gì đó, nói: "Thôi được, nàng không thích thì cũng chỉ chịu một đêm nay thôi, từ ngày mai nàng sẽ được khôi phục lại tự do."

Tiểu Tước thâm tình nói: "Đại sắc ma, Tiểu Tước muốn vĩnh viễn được ở bên chàng!"

Hy Bình nghiêng mặt sang hôn nàng, nói: "Chăc chắn!"

Tiểu Tước lại nói: "Thiếp muốn gối lên cánh tay cường tráng của chàng để ngủ"

Hy Bình đưa cánh tay đang đặt trên lưng Mĩ Mĩ ra cho nàng gối, cánh tay khác cũng rời khỏi lưng La Mĩ Mĩ luồn dưới cổ Bạch Tư nhẹ ôm lấy nàng nói: "Nàng cũng gối lên tay ta mà ngủ, đừng phản đối."

Bạch Tư không kháng nghị, nàng lấy ống tay áo quệt qua khóe mắt đang ươn ướt, sau đó dung tay phải vấn tóc.

Hy Bình nói: "Trong ba người nàng, bất kể là nguyện ý hay không nguyện ý thì đêm nay đều là nữ nhân của ta, còn ngày mai có muốn làm nữ nhân của ta hay không thì các nàng tự quyết định. Mĩ Mĩ, đừng có dùng răng cắn tay ta, ta muốn ngủ! "

La Mĩ Mĩ biện bạch: "Người ta có làm gì đâu."

Hy Bình cười rồi nhắm hai mắt lại chuẩn bị ngủ.

Cho dù 3 nữ nhân này trong lúc hắn ngủ, có làm gì trên người hắn, hắn cũng không cảm thấy chán ghét.

Mà có lẽ chỉ thấy vui thích.

Có những lúc ngoài miệng nói không thích thì trong lòng lại thích muốn chết. Miệng nói hận thì trong lòng lại tình sâu như biển.

Hắn thật sự đã ngủ.

Một giấc ngủ rất ngon.