Liệp Diễm Giang Hồ Mộng

Chương 168 : Đại địa đính hôn

Ngày đăng: 12:27 18/04/20


Hy Bình bước vào phòng của Tiểu Nguyệt. Đỗ Manh Manh cũng đang ở bên trong.

Tiểu Nguyệt nói:" Đại ca, huynh đến rồi"

Hy Bình đóng cửa lại, bước đến ngồi xuống bên giường, nhìn Tiểu Nguyệt đang ôm lấy tay phải, hỏi:" Nguyệt nhi, muội còn đau không?"

Nguyệt nhi cười đáp:" Sao không đau. Đại ca, muội biết huynh tuy hôm nay có thể tỉnh lại, trước đây huynh cũng vậy. Sở dĩ bảo nhị ca gọi huynh đến, là để huynh bồi tiếp Nguyệt nhi"

Hy Bình mỉm cười:" Hài tử ngốc, lúc nào đại ca cũng sẵn sàng bồi tiếp muội mà."

Tiểu Nguyệt hỏi:" Sư tỷ, sao không nói gì vậy ? "

Đỗ Manh Manh cười:" Muội đã nói hết rồi còn gì, tỷ còn gì phải nói nữa."

Tiểu Nguyệt đáp lại:" Cũng không có nịnh hót gì cả, chỉ là muốn gặp mặt đại ca mà thôi"

Đỗ Manh Manh đột nhiên nói:" Đại ca, hôn Manh Manh."

Hy Bình lóng ngóng, ôm nàng ta hôn một hồi, rồi mới buông ra. Nàng ta liền chuyển thân bước ra ngoài.

Tiểu Nguyệt nhìn sau lưng Đỗ Manh Manh, nói:" Đại ca, trong tâm của sư tỷ cũng có đại ca đấy. Điều này nhị ca cũng biết mà."

Hy Bình nói lại:" Mmm, cái vấn đề này cả hai huynh đều nhận thấy, Manh Manh là thê tử của Đại Hải. Tiểu Nguyệt muội nên cảm thấy vui, đại ca mặc dù rất xấu tính, nhưng dĩ nhiên không để vấn đề này làm tổn hại đến tình nghĩa huynh đệ đâu. Manh Manh muốn đại ca hôn cô ấy, đại ca có thể hứa với nàng ấy, còn đối với những việc khác thì đại ca không thể thực hiện. Nếu là Manh Manh, đại ca rồi cũng muốn thế, nhưng mà tại sao sau khi nàng ấy trở thành thê tử của Đại Hải lại muốn làm thế lần nửa vậy?"

Tiểu Nguyệt chuyển mình nằm xuống giường, rồi nói:" Đại ca, đại ca cũng nằm xuống đi! Nguyệt nhi muốn ngủ bên mình đại ca!"

Hy Bình làm theo lời nàng ta, nằm xuống bên cạnh nàng, ôm nàng vào lòng:" Nguyệt nhi, muốn đại ca bồi tiếp muội một lần phải không?"

Tiểu Nguyệt u u đáp:" Có thể theo bên cạnh đại ca bao lâu, Nguyệt nhi thật cảm thấy hạnh phúc. Tại tử viện này cũng thật không tiện, người khác có thể phát hiện. Nguyệt nhi không sợ gì, chỉ sợ đại ca bị người khác đàm tiếu mà thôi!"

Hy Bình cảm thán hỏi:" Tại sao lại nhất thiết lao vào cứu đại ca vậy?"

Tiểu Nguyết đáp:" Đại ca, không nhớ gì ư ? "

Hy Bình hồi tưởng:" Đại ca chỉ nhớ là muội bị nữ nhân đó đánh vào tay. Sau đó thì không còn nhớ gì cả. Nhưng đại ca lại cảm nhận được là lúc đó đại ca sẽ bị hạ thủ bởi rất nhiều người, phải không vậy?"

Tiểu Nguyệt giơ tả thủ lên, mân mê khuôn mặt tuấn mĩ của hắn nói:" Đại ca, muội bất quản người khác nói như thế nào, muội chỉ biết đại ca chỉ sau đó giết người bởi vì Nguyệt nhi."

" Bởi vì muội là muội muội mà ta thương yêu mà, làm thế nào đại ca lại để cho người khác đả thương muội được? Ngũ Cơ đã chết thật sự làm đại ca đau thương. Đại ca sẽ không cho phép bất cứ ai làm tổn thương muội, cũng như để những người ta yêu thương rời bỏ ta."

Tiểu Nguyệt lại hỏi:" Xuân Điệp tỷ tỷ thật có qua khỏi không?"

Hy Bình trả lời:" Nàng ta bị thương rất nặng, dĩ nhiên cần vài ngày để hồi phục. Nguyệt nhi, Xuân điệp là nữ nhân đầu tiên của đại ca. Lúc đại ca rời khỏi Hoàn Sơn thôn thì gặp bọn họ, rồi Xuân Điệp là người hoan hảo đầu tiền với đại ca, vì thế đại ca cũng rất yêu nàng ta."

không mở mắt, Tiểu Nguyệt nói:" Mẹ nói đại ca chính là người đầu tiên của Hoa Tiểu Thiến . "

Hy Bình kinh ngạc:" Mẹ nói khi nào?"

"Tối hôm qua, lúc mẹ cùng ngủ với Nguyệt nhi."

Hy Bình nghi vấn:" Sao mẹ không kể cho ta nghe chuyện này nhỉ ? ."

Tiểu Nguyệt cười nói:" Mẹ nói huynh là một người bại hoại từ đầu đến chân. Từ lúc nhỏ đã biết giở trò."

Hy Bình cười khổ:" Mẹ nói thế thật oan uổng cho huynh. Lúc đó đại ca còn chưa biết gì, là Hoa Tiểu Thiến đã cưỡng gian huynh lúc nhỏ. Thành thử, chuyện này là huynh không tự nguyện. Huynh tuyệt không thừa nhận đó là lần đầu tiên của huynh, bởi huynh không thể nhớ nổi cảm giác lúc đó."
Giờ đây Lạc Thiên chuẩn bị lấy nàng, nàng ta có thật sự vui sướng không? Lãng Vô Tâm nhìn không ra nàng ta có cái gì vui vẻ, cho nên hắn đi ra ngoài đem Hy Bình trở về. Chỉ cần người này ở đây, việc cưới hỏi xem ra phải hoãn lại. Chuyện khác không dám nói, chuyện quấy rối, Hoàng Hy Bình đặc biệt có năng khiếu. Huống hồ, Lãng Vô Tâm biết rõ Hoàng Hy Bình rất lưu tâm đến Thủy Khiết Nhu. Nếu để Hy Bình thấy Thủy Khiết Nhu trước mặt hắn cùng một nam nhân khác đính hôn, hắn có thể làm ra chuyện gì? Lãng Vô Tâm không biết, chỉ có một điều có thể khẳng định, tiệc đính hôn nhất định bị hắn tìm cách làm thành một trận hỗn loạn.

Thủy Khiết Nhu tịnh không biết Lãng Vô Tâm ra ngoài vì chuyện gì. Nàng căn bản không biết Lãng Vô Tâm lại ưa thích Hoàng Hy Bình so với thích Lạc sư đệ hơn một chút. Phải biết rằng, Lãng Vô Tâm trước kia rất là chán ghét Hy Bình !

Thủy Thiên Trường và Lạc Gia cũng không biết tâm trạng của Thủy Khiết Thu, chỉ có Lạc Thiên, hắn nghe được một chút không ít không nhiều. Chỉ là đối với chuyện này hắn không xem trọng lắm, bởi vì Thủy Khiết Nhu là một nữ nhân bất kể nam nhân nào cũng muốn thân cận, vĩnh viễn thuần khiết. Nàng bị chứng Tuyết Kình Chi Thân không thể chữa được, trừ phi nàng cam nguyện cùng nam nhân nào đó đồng quy nhất tử . Nhưng mà, trên đời lại có nam nhân nguyện ý làm chuyện ngu ngốc này sao?

Nói về tình yêu, Thủy Khiết Nhu yêu Lạc Thiên hơn, còn Hy Bình, thật sự là truyện cổ tích trong đời nàng. Mặc kệ yêu hay không yêu, đều khiến nàng say mê.Mà một khi nàng cùng Lạc Thiên đính hôn, câu truyện cổ tích này vĩnh viễn bị mất đi trong cuộc sống của nàng. Lạc Thiên là một nam nhân rất tốt, đáng tiếc là Lạc Thiên không giống dạng người như Hy Bình luôn luôn pha trò làm nàng giận dữ hoặc dỗ ngọt làm nàng vui vẻ. Lạc Thiên không có thời gian, phần lớn thời gian hắn bôn ba vì chuyện võ lâm, mà Hoàng Hy Bình căn bản không để chuyện võ lâm đặt trong tầm mắt. Đây là chỗ bất đồng giữa Hoàng Hy Bình và Lạc Thiên.

Lạc Gia cất giọng:" Khiết Thu, con chắc là không nhớ về Tâm ca, mẹ có thể nhận thấy điều này."

Thủy Khiết Thu vờ tựa vào thân người Lạc gia, nói với thanh âm hết sức nhẹ nhàng: "Mẹ, mẹ đã từng nghe về Cửu Dương Trọng Thể chưa?"

Lạc Gia lắc đầu nói:" Để ta hỏi phụ thân con."

Bà ta đến bên Thủy Thiên Trường kề sát tai nói thật nhỏ. Thủy Thiên Trường lập tức nhìn trừng trừng nhi tử ông ta, rồi nói cũng nói nhỏ bên tai Lạc Gia vài lời.

Lạc Gia mặt biến sắc, quay lại Thủy Khiết Thu hỏi:" Nhi tử, sao coi biết được Cửu dương trọng thể?

Thủy Khiết Thu đáp:" Bằng hữu của Khiết Thu nói lại. Mẹ, có vấn đề gì không vậy?"

Lạc Gia buồn nói:" Phụ Thân con nói rằng, ông ta cũng không rõ lắm. Chỉ là ông ta biết trên thiên hạ này có một loại người mang trong người Cửu Dương Trọng Thể. Mà loại người này thật sự rất hiếm có, thiên vạn người chưa chắc gặp được! Ông ta cũng biết rằng người có Cửu Dương Trọng Thể rất ít, nếu biết được ai có Cửu dương trọng thể, thì cũng cho phép người đó giải khai cái cấm chế Tuyết kình chi thân của con. Đây cũng chỉ là một phán đoán liều lĩnh, bởi Cửu Dương Trọng Thể chi nhân thì cũng chỉ là dương cương chi nhân, có khả năng bạo phát tình dục vĩnh cửu."

Thủy Khiết Thu khóe mắt liền lộ ra một tia xuân ý, chỉ những nét tự nhiên của nàng thôi cũng đã lộ ra vẻ kiểu mị vô cùng quyến rũ rồi, nàng hỏi: "Mẹ! Người nói chỉ là một suy đoán liều lĩnh thôi sao?"

"Ừ", Lạc gia lại nói:" Trên thế gian khả năng không có người này, nếu không có thể mạo hiểm thử một lần ."

Thủy Khiết Thu nghi vấn:" Mẹ , chắc gì trên thế gian đã không có? Tuyết kình chi nữ đã có, sao lại không thể tồn tại một nam nhân có cửu dương ? "

Lạc Gia nói:" Con là dị chủng đó."

Thủy Khiết Thu chu mỏ cãi lại:" Hắn ta cũng là dị chủng mà"

Lạc Gia kinh ngạc nói:" Khiết Thu, người con nói là ai?"

Do kích động, âm lượng của bà tăng lên, làm rất nhiều người đều quay ra nhìn bà. Bà ngượng ngùng cười, rồi nhìn sang con gái mình, đợi câu trả lời của Thủy Khiết Thu.

Thủy Khiết Thu lại nói vào tai bà: "Mẹ, chẳng gì cả, thế giới này sao lại có loại người đó được! Con gái chỉ tùy miệng nói ra thôi, thật ra con có thể gả cho biểu ca, đã không hối hận gì rồi. Có thể cùng với biểu ca bên nhau cả đời là may mắn của Khiết Thu, Khiết Thu không còn mong ước gì nữa."

Lạc Gia dừng lại nhìn nàng một lúc, cuối cùng không nói được lời nào.

Nhưng nghi thức đính hôn thì lúc này đã bắt đầu.

Sau một phần nghi thức tất yếu, Lạc Hùng cởi mở hướng về phía nhân sĩ võ lâm tuyên bố: "Các vị, hôn lễ của con trẻ và Khiết Thu chính thức hoàn thành, yến tịch đã chuẩn bị xong, mời các vị dời bước vào nhập tiệc."

"Chậm đã, các ngươi đính hôn cũng không hỏi xem có ai phản đối không à? Rất không được, lão tử phản đối. Thấy tên Lạc cẩu Hùng ngươi, ngươi lần trước đánh nhạc phụ ta phải nằm liệt giường, hiện tại lại còn đẩy nữ nhân của ta vào lòng con ngươi, là ý tứ gì! Lại đây, lão tử không đập vào cái đầu heo của ngươi, không gọi là Hy Bình nữa"

Hy Bình bước những bước lớn vào trong sảnh đường, Lãng Vô Tâm đi theo hắn ở phía xa xa đằng sau.

Sảnh đường lớn đột nhiên im phắc, chợt lại bắt đầu có tiếng xì xào.