Liệp Diễm Giang Hồ Mộng
Chương 194 : Tình Dục chi gian
Ngày đăng: 12:27 18/04/20
Sau khi gặp lại Thiên Phong song kiều, hiện tại thật sự có một đoạn nhật tử, Hy Bình tự cảm có một chút đối với bọn họ, cùng bọn họ có tình cảm hỗn tạp. Đại khái có thể nói từ khi trước cửa Địa Ngục môn, tỷ muội có lẽ thật sự thích hắn. Tuy nhiên, hắn thích bọn họ, có phải cũng trong thời gian đó?
Thiên Phong song Kiều có lẽ đối với hắn trong mắt không phải xinh đẹp lắm, nhưng thật sự là tuyệt mỹ, đều làm người ta muốn có bọn họ, bởi vì bọn họ có khuôn mặt mỹ lệ giống nhau. Nghĩ xem, nếu đồng thời có bọn họ, thì cảnh tượng sẽ như thế nào?
Cả hai cùng là bảo bối cực kỳ xinh đẹp!
Hy Bình tiến đến bên Thiên Phong song kiều nằm trên giường. Bọn họ tất cả bị trói lại, trói thật chặt, dây trói dắt quanh thân hình xinh đẹp cực kỳ bọn họ. Bọn họ vô phương vùng vẫy, nhưng hai khuôn mặt đẹp giống nhau đến nổi không thể nhân ra do cùng có môt loại biểu tình, dâm đãng!
Dâm đãng, thật sự không thể dùng trên thân Thiên Phong song kiều. Tuy nhiên, thời khắc này bọn họ phản ứng làm cho Hy Bình một ấn tuợng, thật sự dâm đãng vô cùng. Dục hoả thiêu đốt song nhãn của đãng phụ vô cùng yêu mị, nhiệt tình tràn đầy vô cùng, hiện tại hương những hạt mồ hôi của bọn họ bị dục hoả thiêu đốt làm khuôn mặt mêm mại đỏ hồng. Hai cái miệng nho nhỏ cùng bộ dạng tính cảm mở ra, nhiệt khí từ trong cái miệng nhỏ bốc lên, thở gấp theo một tiết tấu, thấy rõ bộ ngực bị mở tung làm hiện ra hai đồi ngọc phong bành trướng!
" Tỷ xác định đệ không bị độc chết à?" Hy Bình quay mặt lại, nhìn Hoa Tiểu Thiến đột nhiên hỏi.
Lúc này, trong phòng Thiên Phong song kiều, chỉ còn có hắn và Hoa Tiểu Thiến.
Hoa Tiểu Thiến đáp:" Tỷ đã làm mọi thứ có thể làm, nhưng không dám bảo chứng ba người các ngươi không thể chết. Việc này, đệ còn hỏi gì nữa không?"
Hy Bình nói:" Còn, rất nhiều!
"Đệ hỏi đi."
Hy Bình cười cười:" Đệ có thể không làm không?"
" Không thể, đệ không sợ chết mà phải không?"
" Đương nhiên sợ chết, có người nào mà không sợ chết? Bất quá, đệ là người không dễ gì bị dung dịch độc chết? Đoán vận mệnh -"
" Vận mệnh đệ rất dài sao?" Hoa Tiểu Thiến tranh thủ nói.
Hy Bình kinh ngạc:" Hay, tỷ làm sao biết được?"
Hoa Tiểu Thiến giận dỗi:" Đệ là một loại người, có thể nói như thế này, tỷ không muốn cũng thể thể biết."
" Tỷ thật sự lợi hại như thế?"
" Đúng như vậy"
Hy Bình thấy kỳ lạ:" Ồ, không quái lạ là vật nhỏ đó có thể ăn đệ, nguyên lai do tỷ quá lợi hại."
Hoa Tiểu Thiến biết rõ hắn nói "ăn" là gì. Năm năm trước nàng hồ đồ hiến thân cho hắn. Mặt nàng đỏ giống như mặt của Thiên Phong song kiều, tựa hồ đã ăn phải xuân dược vậy?
Nàng nói:" Đệ… đệ thì biết gì chứ?" vâng, Hy Bình thì biết gì, lúc ấy hắn còn là một đứa bé mà?
Hy Bình đáp:" Đệ nghĩ đệ hai mươi năm trước tất cả là xử nam. Chỉ mình nghĩ mình là xử nam, nhưng ai biết, nguyên lai lúc ăn nàng thì không biết. Đệ tất cả do nữ nhân xấu hại. Ai da! Thân xử nam của đệ vì sao kết thúc sớm thế?"
" Thân xử nữ của tỷ vì sao kết thúc sớm thì có? Đệ là hỗn đản, hiện tại là tránh nhiệm của tỷ? Hại tỷ đêm tân hôn bĩ Tử Hào thẩm vấn!" Hoa Tiểu Thiến u oán.
Một khắc hắn lại chuyển thân, một lượng hoả nhiệt từ thân thể nữ nhân truyền qua thân hắn, miệng bồn chồn nói: " Hy Bình, cho tỷ, tỷ… tỷ muốn đệ!"
Hy Bình cố gắng ôm Hoa Tiểu Thiến, quần áo ở thân trên toàn bộ cởi ra, nhũ nhi vì vậy ló ra, sữa chảy tràn ra, thấm qua ngực hai người, ở giữa hai người toả ra mùi nhũ hương….
Nhục thể của Hoa Tiểu Thiến, lắc lư, nàng ngồi trên hai chân của Hy Bình. Nơi thầm kín mạnh dạng hương đế đầu duơng vật của Hy Bình, nhưng dương cụ của Hy Bình dần dần mềm lại hạ xuống.
Hắn nhẹ nhàng không mở động tình chi cực của nàng, ngưng thị nhìn nàng, thở một hơi:" Tiểu Thiến, mặc dù tỷ và đệ là ban sơ, nhưng, chúng ta nếu tiếp tục, thật sự là không hay."
Hoa Tiểu Thiên bị lời nói của hắn giật mình tỉnh lại, kiểu thế thẳng lên. Sau một lúc, nhẹ nhàng dựa vào lòng hắn, ai oán: " Vì sao đệ đến trễ một năm?"
Hy Bình vuốt ve sống lưng mềm mại của nàng, nói:" Đệ biết tỷ không tiếp tục quên tất cả về đệ. Nhưng, mọi việc đều được định trước. Tỷ là thê tử của Triệu huynh, đệ không thể có lỗi với huynh ấy, bởi vì huynh ấy và đệ là bạn tâm giao."
Hoa Tiểu Thiến rơi nước mắt nhìn hắn:" Thật sự không hay à?"
Hy Bình cúi đầu lau nước cho nàng:" Đệ rất muốn tỷ, nhưng, đệ có thể háo sắc, có thể vô lại, thậm chí vô sỉ, cũng có thể cưỡng gian một nữ nhân. Đệ không thể muốn tỷ, cho dù tỷ vạn lần nguyện ý, bởi vì đệ cũng có một nguyên tắc. Nếu đệ bỏ nguyên tắc này, thì đệ còn không thể nhìn được chính mình."
" Đệ xử sự như vậy bởi vì tỷ là thể tử của Tử Hào?"
" Đúng. Triệu huynh là nam nhân tốt, đối xử rất tốt với đệ, tỷ hiểu không?"
Hoa Tiểu Thiến đột nhiên nói:" Hôn tỷ!"
Hy Bình không do dự, cúi đầu hôn vào đôi môi nóng bỏng và ẩm ướt của nàng, hôn một lúc lâu, tâm linh của Hoa Tiểu Thiến cũng có chút an ủi.
Lúc Hy Bình rời khỏi môi nàng, nàng cắn vỡ môi của Hy Bình, nói:" Đệ để tỷ lưu huyết một thời gian, tỷ cũng để đệ lưu huyết. Tỷ vĩnh viễn lưu giữ ký ức về đệ, đệ cũng vĩnh viễn lưu ký ức về tỷ! Tỷ, Hoa Tiểu Thiến, vĩnh viễn là đệ nhất nữ nhân của đệ!"
" Đúng, Tiển Thiến đối với đệ Hoàng Hy Bình vĩnh hằng là đệ nhất. Tỷ mặc y phục vào, chúng đi ra ngoài?" Hy Bình ôn nhu nói.
Hoa Tiểu Thiến nói:" Tỷ giúp đệ mặc y phục được không? Tỷ cởi y phục vì đệ!"
" Hay quá, đệ giúp tỷ mặt y phục." Tay Hy Bình cầm y phục, yên lặng mặc y phục cho nàng.
Tuy vậy nàng vẫn không nỡ:" Chúng ta thật sự kết thúc rồi à?"
Hy Bình đáp:" Có lẽ đã kết thúc, nhưng có một bắt đầu mới. Chúng ta sau này, mở ra một loại sinh hoạt thản nhiên. Trong lúc sinh hoạt, chúng ta qua lại với nhau thản nhiên đối diện. Tỷ có thể thản nhiên dối diện với trượng phu tỷ, đệ cũng thản nhiên đối diện với huynh đệ của đệ."
"Nhưng tỷ yêu đệ, đó là bí mật của chúng ta, tỷ sẽ bảo vệ bí mật này suốt đời!"
Hoa Tiểu Thiến bằng thanh âm nhẹ nhành kiên quyết thệ ngôn. Hy Bình ngưng thị nhìn nàng, than dài một tiếng, tiếp tục mặt y phục cho nàng.
Hai người yên lặng, song nhãn hàm chứa đầy tình cảm không cần nói lên lời, nhưng thị nhìn nhau.