Liệp Diễm Giang Hồ Mộng

Chương 204 : Ngư đả na lai

Ngày đăng: 12:27 18/04/20


"Phụ thân, hoàng thượng đối với việc Quyền Hành mất tích rất lo lắng".

Lúc này đã là ngày thứ năm, Hy Bình bị khốn tại Hố lớn. Lạc Hùng ngày càng mất mất kiên nhẫn. 

Lạc Hùng nói: "Tên Quyết Hành này thực sự không phải là một nhân vật đơn giản. Ta đoán nhân vật này có quan hệ cực kỳ mật thiết với hoàng thượng. Nhưng hoàng thượng không có huynh đệ, vậy là ai nhỉ ?" 

Lạc Thiên nói: "Không quản hắn là ai, chắc chắn cuối cùng sẽ phải chết. Bọn chúng bị chôn tại cái động đó, tuyệt đối không thể sống sót. Nếu một ngày ai đó đào lên, chắc chắn chúng đã là những thi thể thối rữa".

"Ta sợ có một ngày"

Lạc Thiên hỏi: "Phụ thân, người sợ cái gì ? Cái động đó không phải do ta tạo ra, chỉ là tự nhiên bị sập, ai dám đắc tội với chúng ta"

"Con à, hoàng thượng hành sự thì bất kể lý do"

Lời nói của Lạc Hùng quả thật có lý, Lạc Thiên không thể phản bác.

Lạc Hùng nói tiếp "Theo tốc độ hiện tại, bọn chúng phải đào cái động đó, nhưng tối thiểu mất bao nhiêu ngày ?"

Lạc Thiên nói "Ít nhất là nữa tháng nữa"

"Tốt, chúng ta hiện tại toàn tâm đối phó với Ngọc Xà Môn, các việc khác, nửa tháng sau sẽ tính. Cho người theo dõi nhất cử nhất động của hoàng thượng, có việc gì xảy ra, chúng ta sẽ hành động ngay lập tức, nếu không, chỉ có con đường chết"

Lạc Thiên nói "Phụ thân, con biết phải làm gì rồi "

Bên ngoài Phong Khiếu động, mọi người đang khẩn trương đào bới, còn những người bên trong hố thì đang thưởng thức món cá nướng. Ngày ngày ăn cá, dù có ngon đến đâu cũng trở nên vô vị.

Liên ngư đản đô không tìm ra đường lớn, thực là thảm họa

"Các người nghĩ đang ăn mĩ vị hả ? Ta nghĩ người ta đang trở thành con cá lớn rồi, các người lại xem có phải thật không ?"

Mọi người nhìn sang Hy Bình, chỉ thấy thân thể trần truồng của hắn có rất nhiều mảnh da, liệu có phải là da cá không ?

"Không phải chứ ?"

Quyền Hành nói "Có khả năng là do mắt, một chút cảm giác cũng không có, người có trở thành da cá hay không, ta cũng không biết, đừng có hỏi ta"

"Khoan, thân thể của ta đâu để cho ngươi nhìn. Nương Nương Khang, mau cởi y phục ra đi, mặc bao nhiêu ngày như vậy, ngươi không cảm thấy hôi sao ?"

Bởi vì trong những ngày qua, hắn đã chiếu cố đến dạ dày của mọi người. Thái độ của Quyền Hành đã cải thiện nhiều, đối với hắn đã không còn giận dữ, chỉ là không thể không nói: "Ta đang ăn, ngươi đừng nói hôi thối gì ở đây, làm mất khẩu vị của ta"

"Các người nói xem, bao lâu thì có thể ra khỏi cái động này ?" Hy Bình chuyển đề tài.

Phỉ sa nói: "Chỉ biết là mất khá nhiều thời gian thôi"

A Mật Y lo lắng nói "Nhưng cái ao cá này, ta chỉ sợ không đủ cho chúng ta đến ngày đó"
"Không thành vấn đề". Quyền hành thở ra nói rất khó khăn.

Hy Bình nhìn sang Mộng Cơ rồi chầm chậm nói điều kiện thứ hai.

"Ta đến đây chỉ vì nàng ta vì vậy ta phải được ân ái với nàng ta một lần. Đây là mục đích đầu tiên của ta. Trước khi khởi hành, ta phải đạt được điều đó"

Mộng Cơ nhìn sang phía hắn: "Ta đáp ứng với ngươi, sẽ ân ái với ngươi"

"Hay, giao dịch xong!" Hy Bình đứng thẳng dậy, dương căn bạo phát làm chiếc khố căng lên, giống như bạo long cuồng mãnh.

"Cái gì ? Hoàng Hy Bình chưa chết ?" Lạc Hùng chấn kinh khi nghe tin, đứng ngồi không yên.

Lạc Thiên nói: "Ta vừa nhận được thông báo, có người nghe thấy tiếng Hoàng Hy Bình hát ở trong hố đó".

"Hát ư ?"

"Hừm, bên trong không có một âm thanh nào khác truyền ra ngoại trừ tiếng hát đó. Chắc cha biết rằng, tiếng hát của hắn giống như tiếng sấm, chỉ muốn đánh thẳng vào tai người khác" Lạc Thiên nói.

"Hài tử, tiếng hắn chứ" Lạc Hùng không thể không cảm thán.

Lạc Thiên nói "Bọn bên ngoài nghe thấy tiếng hát của Hoàng Hy Bình, chắc chắn sẽ đào nhanh hơn." 

Lạc Hùng từ từ ngồi lên trên ghế, nói "Có thể Ngọc Xà Môn làm mọi việc chậm lại, chờ đợi kết quả để làm tiếp. Phỉ Sa ở trong đó không biết có làm lộ chuyện của chúng ta."

Lạc Thiên nói "Con ca kỹ đó rất mê luyến con, chắc sẽ không làm lộ chuyện gì đâu."

"Nhưng con à, dựa vào đâu mà con bảo là nó mê luyến con ?"

Lạc Thiên nói rất tự nhiên "Ở trên giường"

Lạc Hùng cảm thán nói "Chỉ sợ rằng nếu nó mê luyến con vì đó, thì Hoàng Hy Bình còn cường hãn hơn con về khả năng đó. Không phải ai cũng có khả năng như hắn."

Lạc Thiên trầm mặc không nói. Quả thật về điểm này, hắn không thể nói được.

Lạc Hùng nói: "Chúng ta phải thay đổi kế hoạch. Một mặt ta sẽ tiếp tục theo dõi Ngọc Xà Môn, mặt khác phải tiến hành kế hoạch cẩn thận hơn. Nếu như cái hố đó được khai thông, Hoàng Hy Bình không chết, mọi việc của chúng ta sẽ bại lộ hết".

"Chúng ta phải đi trước chúng một bước, để chúng vĩnh viễn không thể nói bất kỳ điều gì. Vì vậy, chúng ta sẽ phái đi một đội ám sát tới Gia Lăng Trấn, tiện thể đến võ lâm tứ đại thế gia tiêu diệt chúng luôn!"

Lạc Thiên nói "Hay quá, phụ thân, nhi tử sẽ bảo Thương Ưng làm việc đó".