Liệp Diễm Giang Hồ Mộng
Chương 34 : Biện mệnh ngũ lang
Ngày đăng: 12:25 18/04/20
Chín ngày sau, Hy Bình dẫn theo một đám người đến được Thần Đao Môn, Triệu Tử Uy còn ở bên ngoài tranh đoạt tình nhân, Triệu Tử Hào tiếp đãi bọn họ.
Hoa Tiểu Thiến người đang ở cữ, không cách nào ra ngoài tiếp khách; Triệu Tử Thanh khiến Tứ Cẩu cắn vỡ ngóa tay trỏ cũng không thấy tới.
Sau bữa ăn, Triệu Tử Hào an bài "Bát Tiên Độc Viện" cho bọn họ, đây chính hàm ý có người không thể ngủ ngon giấc.
Ấn tượng đầu tiên mọi người đến Thần Đao Môn, chính là môn đồ đặc biệt nhiều, nam nam nữ nữ một đám to, mà bất luận nam nữ, binh khí sử dụng hết thảy là đao, không thẹn là Thần Đao Môn!
Đám người Hy Bình là đến sớm nhất, các người dự thi khác với khán giả đều còn chưa tới. Lí do rất giản đơn, những võ lâm nhân sĩ đó không giống như bọn họ là thân thích gì của Thần Đao Môn, đương nhiên không tiện đến quá sớm, ăn không uống không còn ở không.
Triệu Tử Hảo cưới đại nữ nhi của Trường Xuân Đường làm phu nhân, mà phu nhân này vừa sinh hạ cho hắn một tiểu tử trắng mập, hắn tự nhiên đem đám khách nhân này của Trường Xuân Đường xem thành thần minh cung phụng.
Nếu Triệu Tử Hào đổi thành Triệu Tử Uy, đám người này của Hy Bình liền bị cự tuyệt ở ngoài cửa, còn có thể để bọn họ có cơ hội đi vào? Cửa đều không có!
Độc Cô Cầm Triệu Tử Uy mới cưới lại đang ở nhà sống góa, liền chạy đến Bát Tiên Độc Viện cùng muội muội nói chuyện riêng tư. Khi nghe được sinh hoạt riêng hạnh phúc của Kì muội, chỉ có cảm thán vận mệnh bản thân không tốt ---- cưới phu quân, không thân mật mấy ngày, hắn liền chạy đi tranh đoạt nữ nhân với đại ca nàng ta.
Độc Cô Kì cũng vì thư thư này của nàng ta ôm bất bình, nhưng cũng không thể giúp, cuối cùng không thể kêu Hy Bình đi thay Triệu Tử Uy thực hiện nghĩa vụ trượng phu vậy?
Thế là, thư thư tố khổ, muội muội an ủi, nói đến khi tối đi ngủ còn ý vẫn còn chưa hết, đành phải hai thư muội cùng ngủ một phòng, tiếp tục đem chuyện ra nói.
Thế nhưng, khi muốn nói chuyện gần xong, hai người lại ngủ không được, vì cái gi?
Tử Cẩu bởi lúc đi nghỉ ngơi 2 3 ngày, đêm đại chiến lưỡng nữ, nữ nhân không kêu lớn tiếng, bản thân hắn lại kêu đến giống như sói gào ---- uy mãnh chứ? Sau khi Tứ Cẩu la mệt, liền là tiếng nữ nhân rên rĩ một loạt lại một loạt giống như thủy triều đánh vào tai các người khác trong viện.
Dưới hoàn cảnh ồn ào hỗn tạp như thế, hai thư muội Độc Cô làm sao có thể ngủ được chứ?
Độc Cô Kì không thể chịu đựng nỗi, thành thật đối với thư thư nói, muội phải đi qua, thư ngủ một mình vậy!
Độc Cô Cầm một mình nằm trên giường, nghe những tiếng vang lên đó hòa nhập thanh âm của muội muội nàng ta, đột nhiên minh bạch muội muội lựa chọn vô lại này chính là hạnh phúc lớn nhất trong đời muội ấy. Ai, Triệu Tử Uy tên khốn nạn này cả ngày mê luyến hai yêu tinh đó của Minh Nguyệt Phong, lại hại ta khổ, trời a!
Tự nhiên, có rất nhiều người mất ngủ, cũng có một số người ngủ ngon đến không biết bao nhiêu!
Hôm sau, tỉnh dậy sớm nhất không phải Tuyết Nhi, lại là Tứ Cẩu!
Hắn kêu tỉnh Hoa Tiểu Ba ngủ say như xưa, cùng nhau đi ra viện tử dạo Thần Đao Môn, thường thường gặp được một số nữ đệ tử. Hắn thấy đều phải trêu ghẹo vài câu, sờ mông một cái béo má một cái, sau khi đùa bọn cô nương mặt hồng tai đỏ, hắn liền cười to rời đi, để lại những nữ đệ tử si mê nhìn hình bóng hắn đi xa.
Hoa Tiểu Ba chính giữa cũng theo sư phụ hắn một hai cái như thế ---- Nói lại, Hoa Tiểu Ba tuy chỉ có 16 tuổi, tâm tính còn giống đại nam hài, thân thể lại phát dục đến rất tốt, cơ hồ cao bằng Tứ Cẩu, thêm khuôn mặt tuấn tú sáng ngời đơn giản mang theo nét ngây thơ, cũng đủ khiến bọn thiếu nữ say mê.
Tứ Cẩu vì hắn lo lắng nói: "Tiểu tử ngươi chẳng những học võ công của ta, còn học cao chiêu cua gái của ta, cẩn thân gà tơ của ngươi bay!"
Hoa Tiểu Ba nói: "Sớm đã bay."
Tứ Cẩu không dám tin vào lỗ tai của mình, kêu lên: "Cái gì? Ngươi chưa thành niên liền bị làm thịt? Ai làm?"
Hoa Tiểu Ba đành chịu nói: "Khi lần trước tới, Xuân Thúy thư thư dụ hoặc đệ, đệ chịu không được dụ hoặc của thư ấy, liền thất thân cho thư!"
Tứ Cẩu dừng lại, quay đầu, nâng tay vỗ đầu Hoa Tiểu Ba một cái, nói: "Mẹ, kể đáng thương thế này thế! Tiểu tử ngươi chiếm tiện nghi cô nương người ta, trái lại nói bản thân thất thân? Ta nói ngươi hay, sư phó ngươi ta vẫn còn phải năm nay mới chạm nữ nhân, mà lần đầu tiên đụng còn là một kĩ nữ! Ta làm con mẹ nó, Xuân Thủy so với Tiểu Hồng xinh đẹp hơn nhiều, vì sao ta không có diễm phúc như vậy? Ai, nghĩ ta khi 16 tuổi cả bắn thủ thương (súng) đều không thể, tiểu tử ngươi 16 tuổi còn chưa qua, lại có thể thưởng thức một tiểu mĩ nhân xinh đẹp mọng nước ---- đạo trời bất công nha!"
Hoa Tiểu Ba đắc ý nói: "Không phải một, là hai!"
Dã Lang thầm rên một tiếng, Tình Lang vội vàng cười: "Không dám! Không dám! Xin hỏi công tử là?"
Hy Bình nói: "Mẹ, các ngươi sớm thì phải hỏi. Nhớ, ta gọi là Hoàng Hy Bình, là phu quân của công chúa các ngươi, tất cả các nữ nhân ở đây đều là danh hoa có chủ, các ngươi muốn phát tình, thì đi tìm nữ đệ của Thần Đao Môn!"
Ngưu Lang lúc này đã từ trên đất bò dậy, kinh hãi nói: "Công chúa, người không phải chán ghét nam nhân nhất sao? Thế nào thành nữ nhân của hắn?"
Câu nói này cũng là lời muốn hỏi trong lòng Tình Lang với Dã Lang lại không hỏi ra miệng.
Lãnh Như Băng giận dữ: "Man Ngưu, ngậm cái miệng thối của ngươi, chuyện của ta không cần ngươi quản!"
Ngưu Lang một bộ ủy khúc nói: "Là, là! Thực là, người nói sớm một tiếng, thuộc hạ cũng không thể bị đánh đến thảm thế này, nếu biết ngài ấy là cô gia, Man Ngưu nào dám kêu khiêu chiến?"
Tình Lang ngập ngừng nói: "Công chúa … hắn, a, cô gia nhiều nữ nhân thế này, có thể thõa mãn người không? Nếu nói không thể, thuộc hạ nguyện ý …"
Lãnh Như Băng nói: "Vả miệng!"
Tình Lang nhẹ nhàng tát bản thân một cái, cười nói: "Công chúa, không phiền các người, bọn thuộc hạ ra ngoài trước an bài các đệ tử khác."
Khi ba người đang chuẩn bị rời cửa viện, Tứ Cẩu từ phía sau kêu bọn họ dừng: "Ba vị huynh đệ, đợi một chút!"
Hắn bỏ rơi Lan Hoa cùng Oanh Thúy liền theo qua, Hoa Tiểu Ba cũng theo đuôi sư phụ hắn đi ra.
Mọi người không biết bọn họ làm trò gì, cũng không có tâm tình đi truy cứu.
Hoa Tiểu Mạn nhè nhẹ dựa vào ngực Hy Bình, nhu hòa nói: "Ca, huynh thật uy mãnh!"
"Ta tối càng uy mãnh hơn!" Hy Bình nhẹ nhàng hôn cánh môi đỏ của Hoa Tiểu Mạn.
Tứ Cẩu cùng Hoa Tiểu Ba sau khi đuổi kịp Biện Mệnh Tam Lang, lôi kéo quan hệ thân thích, bợ đít ba người, không lau sâu, mọi người liền thân quen xưng huynh gọi đệ.
Biện Mệnh Tam Lang cuối cùng minh bạch ý đồ của hai người Tư Cẩu cùng Hoa Tiểu Ba.
Tình Lang nói, chúng ta dẫn theo 15 nam đệ tử với 20 nữ đệ tử cùng tới, không biết hai vị muốn mấy nữ nhân?
Tứ Cẩu nói ba, Hoa Tiểu Ba nói tối thiểu hai!
Đều là người đồng đạo, ăn nhịp với nhau, năm người ra bên ngoài cùng nữ đệ tử của Hồ Điệp Phái hồ thiên hồ địa một phen, cuối cùng ai ai đều mệt nhũn bò về Bát Tiên Độc Viện.
Mấy người khác lại không sao cả, chỉ có Tứ Cẩu, vừa quay về liền bị Lan Hoa cùng Oanh Thúy quấn cuộn muốn hoan hảo.
Tứ Cẩu nói thảm thương, hai vị phu nhân thân ái, tha cho ta đi! Để ta nghỉ ngơi một cái, phu quân vì các nàng suýt nữa mạng đều sắp đi ---- quả nhiên là thiên tài nói hoang! Mà hai nữ nhân lại tin tưởng, thương tiếc trông chừng hắn ngủ.
Chính vào lúc này, gian phòng của Hy Bình thủy triều âm thanh nổi dậy, hai nữ nhân sao ngủ được chứ? Tứ Cẩu đành phải xả thân lại bồi nữ tử.
Biện Mệnh Tam Lang nghe được dị thanh, người nhìn ta, ta ngó ngươi, đột nhiên đồng thanh kêu lên: "Ai đang làm chuyện khuyết đức như vậy? Ai da! Ồn chết đi! Công chúa, cầu xin người, đừng kêu đến dâm đãng như thế, người chính là thánh nữ trong suy nghĩ bọn thuộc hạ nha! Thế nào có thể so với mẫu thân của người còn phải dâm đãng phóng túng hơn? Ai da! Những nữ nhân này ai ai đều phát điên rồi, còn đến lớn tiếng như thế còn trêu chọc hứng thú người như vậy, kêu chúng ta ngủ yên như thế nào? Vô luận như thế nào, ngày mai ra bên ngoài ở ---"