Liệp Diễm Giang Hồ Mộng

Chương 69 : Dã mã chi hành

Ngày đăng: 12:25 18/04/20


Nữ tử duy nhất lại bị địch nhân bắt, Nguyên Na phải tìm cách giải thoát.

Dụng lực có lẽ không được, nếu dùng Hổ yên vụ thì làm sao có đủ cho toàn đạo quân, địch nhân đang phòng bị rất nghiêm trọng.

Để cứu nử tử, có lẻ phải phóng xá sáu sủng nam nhân, quyết định nhượng bộ rất ảnh hưởng đết tiết khí của nàng.

Nàng triệu lục nhân đến hầu, để thỏa mãn bao nhiêu ham muốn nhục dục đang có.

Ngày hôm sau, Nguyên Na thống lĩnh đại quân đến doanh trại của Bạch Dương tại thảo nguyên. Lần đâu trong thấy kẻ giam cầm nử tử của mình. Quả là một tuấn mỹ nam nhân làm động xuân tình.

"Nếu ta bắt hắn làm tù binh, dùng trọng sinh hoàn, không biết là sinh thú như thế nào!".

Hy bình trông thấy bằng hửu, quả đúng như hắn dự đoán. phong diện tươi sáng, dầu hơi có vẽ mệt mỏi, có lẻ bị làm lao động khá nhiều ?

Hy Bình vội lên tiếng:"Ngươi có phải là mẩu nương của tù nhân?"

Nguyên Na rất phẩn nộ với lời lẽ của kẻ nửa sống nửa chết dám gọi mình là mẹ của tù nhân của hắn .

Ta đây là Dã Mã tộc trưởng, chính thống của Thiên Kiêu. "Trước mặt lão nương , người còn dám phóng túng như vậy ?"

Hy bình chỉ ngay vào cái bánh bao Nguyên Chân ở bên cạnh rồi nói:"Ngươi lầm rồi, ngươi không phải là lão nương của ta, ngươi là lão nương của cái bánh bao nầy, thế nào ? muốn chiến tranh ? hay muốn giải quyết hòa bình ?"

Tứ cẩu nói nhỏ với Hoàng Đại Hải:" Đại ca ngươi, lúc nào cũng vô lại nhất".

Hoa tiểu Ba góp lời:"Đây là bản sắc của tỷ phu".

Nguyên Na trừng mắt:"Không cải với ngươi, tha nhi nử của ta, ta sẻ trao sáu đứa hổn đản cho ngươi, ta không nuốt lời".

Hy Bình cười:"Khá thông minh, dầu nữ nhân có khả năng, cũng phải khuất phục với nam nhân thôi, đồng ý".

Nguyên Na lưu luyến nhìn lục nhân:"Thôi, hãy trở về thế giới của các ngươi".

Đỗ Manh Manh và Tiểu Nguyệt vội đến ôm ngay Hoàng đại Hải, khi đồng bọn vừa đến với đạo quân Bạch Dương.

Lôi Long nói ngay với Hy bình:"Không ngờ huynh lại có may mắn như vậy, bọn đệ không thể nghỉ ra ".

Hy Bình cười:"Bọn nhà ngươi cũng vậy!".

"Ta đã tha người, sao ngươi chưa thả nhi nữ của ta ?" Nguyên Na hét lớn.

"Được rồi, thả", Hy Bình thối lui đến bên cạnh Nguyên Chân, cởi trói nàng và nói:"Đừng có quên, tối qua, ngươi yêu cầu ta cưỡng bức ngươi nhé".

Nghe được câu nói trên, Nguyên Chân hận mình không thế tát vào mặt hắn ta ngay bây giờ.

Gã hổn đản vô lại nầy, tối hôm qua, bị lưỡng nử kích động sắc dục, lại không thể phát tiết. bị Nguyên Chân chế nhạo làm hắn tưởng nàng khi dể nên động thủ động cước sờ mó trả thù, làm nàng động xuân tình.

Không ngăn được bản năng, nàng yêu cầu hắn chiếm hữu, nhưng hắn không làm gì hết, báo hại nàng cảm thấy khó chịu.

Lúc đó nàng tự phát thệ với bản thân, khi có tự do, nàng sẻ tát Hy Bình ngay.

Vừa đưa cánh tay lên, Hy Bình nắm mạnh, cánh tay kia vội ôm nàng và hắn hôn ngay vào đôi môi, thật lâu. "Sau nầy, nếu không có dịp hôn, hãy nhớ đến cái hôn ngọt ngào của ta!".

"Ta nhớ, lần sau, nếu ngươi có gặp ta, ngươi sẽ khổ sở ngay".

Nhìn Nguyên Chân sa vào lòng mẩu thân của nàng, và đạo quân Dã mã tộc, Hy Bình hỏi"Các ngươi có bị những nữ nhân cường tráng ngược đãi hay không ?

" Hoa tiểu Ba nói ngay:"Không, bọn đệ có những ngày uyên ương mỹ diệu".

Tứ Cẩu nói:"Nếu ngươi đến trể vài ngày nửa, ta còn có dịp để thân cận thêm một số thiếu nử khác".

Hy Bình nói:"Mẹ nó, ngươi làm hại ta, sáng sớm phải từ bỏ thê tử để đến giải cứu ngươi, các người quả là không có lương tâm".

Với Lôi Long bên cạnh, Hy bình ôm Hoàng đại Hải rồi nói: "Ngươi phải tận lực thỏa mản Manh Manh ngay, nàng ta cứ bám theo huynh suốt ngày, làm ta nổi điên đây".

Hoàng đại Hải đỏ mặt nói:"Đại ca, tiểu đệ sẽ làm".
Nguyên Na cảm thấy hứng thú:"Đúng"

Nguyên Na nhìn hắn rất lâu, bổnh nhiên đưa tay lên và nói:"Mọi người hãy lui ra"

Hy bình nói thêm:"Đi xa ra, đừng có cố ý lắng nghe, thám thính"

Chúnh nhân rất là thất vọng.

Tiểu Nguyệt nói:"Đại ca, đừng có tốt với người ta"

Hy Bình trả lời:"Muội muội hãy đi ra, đây là việc của đại ca"

Tiểu Nguyệt che mặt chạy nhanh, Đỗ Manh Manh vội theo sau, tất cả mọi người đều ra khỏi tướng bồng.

Hy Bình nhíu mày, biết rằng hắn đã làm Tiểu Nguyệt đau lòng, muội muội vẩn là muội muội, không thể thay đổi được.:"Nguyệt nhi, tha lỗi cho ta"

Nguyên Na nói:"Không còn ai ở đây, tốt lắm, bây giờ người hành động ngay đi"

Hy Bình nói:"Ta hãy giải quyết chánh sự sau đó sẽ có khoái hoạt"

Nguyên Na ngồi trên thảm, mời Hy Bình ngồi xuống trước mặt nàng và nói:"Ngươi nói đi"

Hy Bình trầm tư:"Ngươi có thể không tin, nếu muốn tiêu diệt Dã Mã tộc từ thảo nguyên này, quả không khó khăn đối với ta "

Mặt Nguyên Na nhăn lên:"Ngươi uy hiếp ta hay sao ?"

Hy Bình nói:"có thể như vậy"

Nguyên Na nói:"có lẽ, lúc trước ngươi có khả năng như vậy, hiện nay ngươi chỉ có một mình, cô độc, ta muốn biết ngươi làm sao để uy hiếp ta ?"

Hy Bình lôi từ trong thân người một thanh liệt dương chân đao, đây là đao Hoa tiểu Ba đem theo người, lúc gặp lại Hoa Tiểu Ba giao lại cho hắn. Có đao trong tay, hắn không biết sợ là gì !

Hy Bình nói:"dựa vào thanh dao nầy, ta có thể hại ngươi, rồi tẩu thoát, nhưng ta sẽ trở lại với đạo quân Bạch Dương và vũ sĩ Trung Nguyên, như vậy đủ để tiêu diệt Dã Mã tộc rồi.

Nguyên Na trầm mặc, nàng không nghĩ rằng gã nam nhân trước mặt có được khả năng như vậy.

Nàng không có sợ vũ sĩ Trung Nguyên, nhưng Bạch Dương tộc thì đáng ngại, nếu họ đem hết sức, sẽ có hai đến ba vạn nhân mã chưa hẳn đủ để diệt Dã Mã tộc, nhưng quả là lưỡng bại câu thương.

Nàng không thể chịu trách nhiệm lớn như vậy, ngoài ra, hắn có thể giết nàng ngay tại đây.

Nàng hơi thay đổi sắc diện:"Ngươi muốn ta làm gì ?"

Hy Bình nói:"Đơn giản lắm, hay cấp giải dược, chân chánh phóng tha bằng hữu của ta, sẽ không còn ân oán giữa chúng ta nữa"

Nguyên Na ca thán:"Trông rất đơn giản, nhưng ta thật sự không có giải dược"

Hy Bình kinh ngạc:"Ngươi nói gì ?"

Nguyên Na trả lời một cách thất vọng:"Ta cũng không biết, si tình hoàn là thánh dược được đặc chế để khống chế các nam nhân không phục tùng nữ nhân bọn ta, nó không có giải dược"

Hy Bình:"Ngươi nói thật à ?"

Nguyên Na thề thốt:"Nếu ta nói sai, ta không phải là nữ nhân"

Hy Bình nổi khùng lên:"Ngươi nói không phải nữ nhân, mẹ nó ngươi là nữ nhân trong các nữ nhân"

Bản tính cũ của Nguyên Na trở lại:"Sao ngươi không nếm thử mùi vị của nữ nhân trong các nữ nhân như thế nào ?"

Hy Bình nói:"Ta không hứng thú", vừa nói và vừa đứng lên quay người lại.

Nguyên Na nhìn vào ánh mắt của hắn, thật không thể hiểu hắn đang nghỉ gì ?