Liệp Diễm Giang Hồ Mộng

Chương 84 : Ôn tuyền diệu ni

Ngày đăng: 12:26 18/04/20


Hy Bình theo ánh trăng đi vào trong rừng.



Không biết đã được bao lâu, cũng không biết đã đi được bao xa.



Rừng núi tĩnh lặng, động vật cũng đã đi ngủ, chẳng có một âm thanh nhỏ, cũng chẳng có một vật nào xuất hiện, có chăng thì chỉ có tiếng chân chàng đạp lên những miếng gỗ mục.



Hy Bình cảm nhạn được không khí thật là ôn noãn.



Trước mặt hắn xuất hiện một dòng nước.



Một dòng suối nước nóng.



Hy Bình không ngờ tại địa phương này lại có thể gặp suối nước nóng.



Đột nhiên lại nhớ đến lần gặp Hồ Điệp Thất Cơ đang tắm tại thủy đàm, liền nhớ đến bọn họ.



Bọn họ có sống tốt không?



Bây giờ đã sắp thu tàn, không khí cũng trở nên lạnh hơn.



Suối nước nóng thật là tốt.



Hai ngày không tắm rửa, được hưởng thụ suối nước nóng thật là sảng khoái.



Chàng liền cởi y phục, ngồi xuống suốt nước nóng.



Lúc này, chàng nhớ đến tình cảnh ngày đó, tại thủy đàm ôn tồn hưởng thụ Hồ Điệp LụcCơ, rồi lại nhớ đến Phong Ái Vũ, sau cùng lại kinh hãi nhớ đến cảnh hỉ hoan khi tắm táp cho Hoa Lôi.



Chàng đột nhiên ngừng cười.



Đột nhiên nghe thấy tiếng nữ nhân nói: "Sư tỷ, bọn họ toàn bộ đã hạ sơn hồi am rồi!"



Lại có tiếng một nữ nhân khác nói: "Sư muội, đúng vậy, bây giờ suối nóng đã không còn ai, sợ gì mà không tắm?"



Nữ nhân kia nói: "Sư phụ cho chúng ta lên núi tìm thảo dược, chúng ta đi đã được một ngày, chưa quay về, đừng để sư phụ lo lắng cho chúng ta."



Nữ nhân lớn tuổi hơn nói: "Tắm suối nóng đã rồi quay về."



Hy Bình lập tức bơi đến chỗ nước sâu, lặn người xuống, vận khí bế tức.



Không lâu sau, cả hai nàng đã bước chân xuống nước.



Hy Bình dưới nước nhìn ngắm, không ngờ gặp được hai mỹ nhân ngư.



Điều làm chàng không ngờ là - hai nữ nhân này lại là hai nữ ni cô.



Chàng ở dưới nước nhìn thấy lõa thể của hai ni cô, dương căn dưới hạ thể đã chổng ngược lên.



Một nàng trầm mình xuống nước, đột nhiên phát hiện ra chàng, kinh hoảng vô cùng, không tự chủ nổi, bị chìm xuống, giống như bị chết đuối vậy, tay vỗ loạn xuống nước. Nàng còn lại bơi đến để cứu đồng bọn, nhưng phương pháp không đúng, bị nàng ta kéo xuống, làm cả hai gần như chết chùm một chỗ.


Đột nhiên nghe thấy phía sau có tiếng bước chân dồn đập, lại có người nói: "Nguyên lai ngươi ở đây hưởng thụ, hại bọn ta tìm đến khổ."



Hy Bình quay đầu lại cười: "Là bọn ngươi?"



Chính thị là đám người ở miếu hoang, tất cả đều đã có mặt.



Lôi Long nói: "Bọn đệ thấy huynh không quay lại, vì thế mới ra ngoài đi tìm, nghe thấy tiếng ca của huynh, tự nhiên dễ dàng tìm ra huynh."



Hy Bình cười nói: "Tất cả xuống đây! Đây chính là suối nước nóng."



Hoa Tiểu Ba nói: "Thật là chủ ý hay." Liền chuẩn bị thoát y.



Chúng nữ liền vừa cười vừa chửi một phen.



Độc Cô Thi giận dỗi nói: "Nếu ngươi dám thoát y trước mặt mọi người, sau này ta không để ý đến ngươi nữa."



Hoa Tiểu Ba nói: "Hai ngày nay không tắm rửa, nàng không muốn tắm rửa ả? Hơn nữa đây là suối nước nóng, rất dễ chịu đó. "



Hoàng Đại Hải nói: "Bọn ta ra bên ngoài đã được một thời gian, ngựa là hành lý vẫn còn ở miếu hoang, bọn ta phải quay về thôi."



Lôi Long và Triệu Tử Hào cùng với Hoàng Đại Hải quay về, Trình thị huynh đề cũng đi theo.



Từ Bạch Lộ ngồi đối diện Hy Bình đang hưởng thụ suối nước nóng, nói: "Hoàng Hy Bình, ngươi đã tắm rửa xong chưa? Chúng ta ngày mai còn phải nhanh chóng lên đường."



Đột nhiên Hy Bình đứng dậy, chuyển thân tiến về phía chúng nữ.



Chúng nữ kinh hãi kêu lên, không ngờ nam nhân này lại đột nhiên xích lõa đứng dậy trước mặt bọn họ, thật là một thân thể hoàn mĩ dưới ánh trăng, giống như một bức tượng thần thánh bằng đá vậy.



Khi Thiên Phong Song Kiều phát giác được, thì bọn họ đã bị Hy Bình ôm lại.



Từ Hồng Hà duyên dáng oán trách: "ngươi làm ướt y phục của người ta."



Hy Bình nói: "Vậy cởi ra nhé?" Rồi quay sang chúng nhân nói: "Sao vẫn đứng đây làm gì?"



Tứ Cẩu và Hoa Tiểu Ba ngay lập tức hiểu Hy Bình muốn gì, vội vã cởi quần áo, Độc Cô Minh và Triệu Tử Uy cũng vội thoát ý, không thèm để ý đến chúng nữ trước mặt.



Bốn người mau chóng tắm ở suối nước nóng.



Cực kỳ sảng khoái!



Hoa Tiểu Ba quay đầu nói: "Thi tỷ, tỷ cũng xuống đi! Nước này thực là là người ta khoan khoái lắm đó!"



Hy Bình thả Thiên Phong Song Kiều ra, lại đi giữa họ, nói: "Thế nào? Ta tìm được chỗ này không tồi chứ?" Rồi quay đầu nhìn chúng nữ nói: "Bọn nàng còn chưa xuống à?"



Từ Bạch Lộ nhìn Thiên Phong Tam Anh nói: "Bọn ta quay về"



Thiên Phong Tam Anh nhìn năm gã nam nhân một cái, chuyển thân cùng Thiên Phong Song Kiều quay về.