Liệp Lang Đảo

Chương 6 :

Ngày đăng: 11:48 19/04/20


Sa Tả đoán rằng mình hôn mê không bao lâu thì đã tỉnh lại, bởi vì khi cậu vừa tỉnh dậy, hình ảnh bản thân vô lực lao xuống như một cái bao tải đâm vào tảng dây leo kia lập tức hiện lên mồn một trong đầu, rõ ràng cậu vừa mới trải qua một giây trước.



Cậu thử cử động tay chân, không có cảm giác đau đớn, tựa hồ không có bị thương. Nhưng sau đó, cậu phát hiện bản thân không thể nhúc nhích, hơn nữa còn cảm thấy một cơn ớn lạnh chạy thẳng qua người.



Cậu mở mắt, đập vào mắt đầu tiên là bầu trời tối đen, cậu đang nằm.



Tay và chân cũng không thể cử động, cậu cố gắng cúi đầu nhìn cơ thể mình, phát hiện tay chân đều bị trói chặt như chữ đại cố định trên một bình đài, nhưng điều khiến cho cậu sợ hãi muốn thét lên chính là thân thể của cậu trần trụi không một mảnh vải.



Khi cậu hoảng sợ đến mức không thể suy nghĩ được gì, thì một gương mặt nổi đầy mụt xuất hiện phía trên cậu.



Đây là lần đầu tiên cậu được nhìn rõ gương mặt của nguyên trụ dân ở khoảng cách gần như vậy. Làn da trắng xám, dưới làn da có rất nhiều bọc tròn nhô ra ngoài, trông như bọc mủ, mọc chen chúc thay đổi hoàn toàn hình dáng gương mặt, đôi mắt kia khiến Sa Tả vô thức muốn né tránh.



Đôi mắt rất lớn, nhô hẳn ra ngoài, đồng tử to cỡ một viên đậu như được khảm vào giữa tròng mắt xám. Đồng tử co rút thành một điểm đen nhỏ như bị kinh sợ.



Sa Tả không thể nào đối mặt, cậu dời đường nhìn qua nơi khác, quét một vòng xung quanh, tình hình trong tầm mắt khiến cậu sợ hãi.



Cách chỗ cậu không xa, Ca Luân cũng giống như cậu cả người trần trụi bị xích cố định trên một cái bình đài khác, vẫn chưa tỉnh lại. Xung quanh có rất nhiều nguyên trụ dân đều đang gắt gao nhìn chằm chằm vào cơ thể bọn họ, biểu tình trên mặt cùng với ánh mắt giống như một người đói bụng đang đối diện với bữa ăn ngon.



Mặc dù Sa Tả nỗ lực không đem mình ra so sánh với thức ăn, nhưng tình trạng cả người không một mảnh vải lại còn bị mấy tên quái vật vây quanh quan sát trên dưới khiến cậu sợ run lên, đột nhiên cậu ước ao mình có thể không tỉnh lại nữa như Ca Luân…



Điều khiến cho cậu càng muốn ngất đi lập tức chính là người này đưa tay ra, bắt đầu xoa nắn hạ thân cậu.



“Bỏ tay ra ngay! Chết tiệt!”. Sa Tả cắn răng mắng một câu, cậu dùng sức muốn thoát khỏi dây trói nhưng khổ nổi dây trói rất chắc và bền, cậu hoàn toàn không thể cử động, chỉ có thể trơ mắt nhìn tên quái vật này không ngừng xoa nắn hạ thân cậu, tựa như đang loay hoay với một món đồ chơi mới.



Cổ họng của những nguyên trụ dân đứng xung quanh bắt đầu phát ra tiếng trầm thấp, Sa Tả không biết bản thân có nghe lầm hay không, cậu hoảng sợ khi nghe được sự hưng phấn từ những âm thanh này.



Cậu không biết tên quái vật kia liên tục xoa nắn hạ thân cậu để làm gì, cậu chỉ có thể cảm thấy may mắn khi nhìn thấy một người thoạt nhìn tựa như thủ lĩnh hoặc có thân phận đặc biệt, những người vây quanh hình như có hơi sợ người kia nên không dám tiến lại gần, bằng không nếu như tất cả đều tham gia vào thì Sa Tả cảm giác mình nhất định sẽ chết.



Người này chuẩn bị một hồi, Sa Tả chậm rãi hiểu được, xem chừng bằng mọi cách phải làm cho cậu cương lên.



Việc này rất khó chịu, trước không nói Sa Tả như một bữa tiệc lớn được đặt trên bàn bị mọi người vây xem, vô luận thế nào cũng không thể có cảm giác gì, cả người trần trụi bị đặt bên ngoài trời lạnh như vậy, cậu chỉ muốn run cầm cập, hơn nữa trong không khí tràn ngập mùi hôi thối…Cậu có muốn cương cũng cương không nổi.



“Đừng tốn sức”, Sa Tả nhìn tên quái vật kiên nhẫn xoa nắn vui đùa, khẩn trương, sợ hãi, lo lắng, đủ loại tâm tình dâng lên, còn có sự ghê tởm trào lên trong ngực, “Hiện tại tôi chỉ muốn nôn mửa mà thôi”.



Nói xong câu đó, bàn tay dưới thân đột nhiên dừng lại, người vẫn luôn quan sát cậu chậm rãi đi tới.



Nghe hiểu sao? Sa Tả cũng nhìn hắn.




Lily Ca tránh qua một bên, miệng mũi của nguyên trụ dân bị Đức Lạp Khố ngậm trong miệng không ngừng xuất huyết, cô không rõ vì sao Naga lại nuôi loài vật như vậy, cũng không hiểu vì sao Đức Lạp Khố chỉ hành động theo bản năng động vật lại có thể cúi đầu nghe lệnh Naga.



“Người Bàng Ca nhất định đến để cướp lưu dân (dân lưu lạc), Sa Tả sẽ bị bọn họ mang đi”, Lily Ca thấy Naga xoay người bỏ đi, cô đuổi theo sát, “Chúng ta không vào được thành bảo của Bàng Ca…”.



“Xem tâm trạng tôi đã”. Naga nhảy lên xe máy, ném lại câu này rồi không quay đầu biến mất trong tầm mắt Lily Ca.



Khi Sa Tả nghe thấy tiếng kêu của Đức Lạp Kho, trong lòng mừng như điên, đây là lần đầu tiên cậu có cảm giác vui mừng khi nghe thấy tiếng rít đáng sợ trong tình huống lúc này.



Người ngồi trên người cậu thống khổ che tai lại, nguyên trụ dân xung quanh cũng làm động tác tương tự, khi cô ta ngã xuống từ trên bình đài, Sa Tả tinh tường nghe được cô ta thốt lên: “Naga”.



Phát âm của chữ Naga trong thổ ngữ và ngôn ngữ thông dụng có sự khác biệt rất lớn, nhưng Sa Tả vẫn nghe ra.



Đây là Đức Lạp Khố của Naga.



Sa Tả cố gắng quay đầu nhìn vào con Đức Lạp Khố đang bổ nhào xuống từ trên không trung, khi tiếng rít thứ hai của Đức Lạp Khố vang lên, cậu nghe được một tiếng huýt gió truyền đến từ vách đá cao nhất trong sơn cốc. Cậu gắng sức lắm mới thấy được đỉnh của vách đá hình như có một bóng đen, là Naga sao? Tại sao hắn lại ở đây?



Cậu muốn kêu lên nhưng giọng nói như bị cái gì đó chặn lại, không thể phát ra âm thanh.



Khi Đức Lạp Khố tha một nguyên trụ dân bay lên vách đá, sau đó bóng đen liền biến mất.



Sa Tả cảm giác chút hi vọng cuối cùng của mình đã vỡ tan, Naga đến đây chỉ để tìm thức ăn cho Đức Lạp Khố sao…



Sa Tả nhắm mắt lại, nguyên trụ dân bên cạnh đang dần dần khôi phục sau chấn động, hiệu quả của loài thực vật đáng sợ này vẫn kéo dài trong cơ thể. Bản thân chưa từng quan hệ, không nghĩ tới lần đầu tiên lại là cách thức không thể tưởng, cùng với một quái vật không thể tưởng.



Nhưng cậu chưa kịp kéo dài tâm trạng bi thương lần đầu tiên của mình, đột nhiên nghe được tiếng xe máy truyền đến từ khe nứt của sơn cốc.



Hơn nữa không phải một chiếc mà là rất nhiều.



Hoàn



Chú thích tên chương: vì sao gọi là Bữa ăn quả thể, đọc xong thì các bạn cũng đã hiểu sơ sơ rồi đúng không, bữa ăn thì không có gì phải giải thích, còn hai chữ quả thể thì mình search nó ra hình nude các bạn ạ =))), nên mình cũng không biết giải thích sao luôn, có điều theo mình hiểu thì thể có nghĩa là chỉ cơ thể, còn chữ quả thì có nghĩa là hoa quả (không có liên quan gì nhỉ), tuy nhiên nhìn vào chữ quả (hình) thì các bạn sẽ thấy nó giống như một người bị trói hai chân hai tay, y như tình cảnh Sa Tả bị lột sạch rồi bị trói trên bình đài vậy.



Chữ quả:



20300542558459140011562034325_s