Liêu Nhiễu Kình Thương

Chương 122 :

Ngày đăng: 23:39 21/04/20


Sinh mệnh quan trọng bao nhiêu, quý giá thế nào, lực lượng sinh mệnh được dâng hiến lại mạnh mẽ đến đâu, ở đây trừ Phù vương ra chúng vương còn lại đều tự mình cảm giác được.



Khi tiếng nói của nữ nhân vừa dứt, trừ Phù quốc Lệ vương, các vương còn lại đều cảm giác thân thể mình bị một loại sức mạnh cầm cố.



Tình huống như vậy, khiến bọn họ không để ý nữ nhân kia là nữ Thiên phú giả hiếm thấy, cũng không có tâm đi nghĩ nữ nhân ấy nắm giữ lực lượng thế nào, bọn họ lại làm sao trúng chiêu, cũng chẳng có tâm đi ngạc nhiên nữ nhân cười vừa quyến luyến lại hài lòng thỏa mãn rồi cả người bốc lên một ngọn lửa màu đen yêu dã, đốt cháy thân thể nàng, ẩn giấu đi mặt mũi nàng, chỉ chốc lát sau liền hóa thành bụi tro, chỉ còn váy áo đỏ tươi đẹp đẽ rơi trên mặt đất, là chứng cứ cho thấy từng có một người ở đó.



Lúc này, Kình Thương liền tạo kết giới, nhưng rất đáng tiếc, lực lượng của nữ nhân vẫn xuyên qua kết giới, lan đến người Kình Thương, kết giới trước người Kình Thương biến mất trong vô hình, mà Kình Thương cũng nhìn thấy kết cục cuối cùng của nữ nhân kia, có cảm giác gì, cảm tưởng gì, vào lúc này Kình Thương không suy nghĩ, Phù quốc đã lộ ra răng nanh, làm sao thoát khỏi mới là chuyện quan trọng nhất.



“Phù vương, ngươi có ý gì?” Một vị vương tính cách khá táo bạo đã bắt đầu rống lên.



Không ít vương cũng chất vấn sau lời này thô lỗ, lễ phép, mặc kệ là kiểu gì cũng muốn Phù vương đưa ra một lời giải thích, Phù quốc đến cùng là có ý gì, bọn họ không sử dụng được lực lượng của mình, là một vương, là một Thiên phú giả, có tình huống nào gay go hơn thế này nữa.



“Ngự vương, thế nào?” Cuồng đế sẽ không hỏi, đã biết dự mưu của Phù quốc, còn đi hỏi nữa, chuyện ngu xuẩn như thế, Cuồng đế làm sao sẽ hỏi, điều gã muốn làm hẳn là hỏi thăm tình hình Kình Thương – người sẽ cùng gã vượt qua cửa ải khó khăn này.



Bọn họ đều tính sai thủ đoạn Phù quốc, không nghĩ tới Phù quốc sẽ tàn nhẫn như vậy, phong ấn sức mạnh, bản thân mình vì năng lực đặc thù không chịu ảnh hưởng, nhưng còn Ngự vương? Lực lượng của Ngự vương rất thực dụng, trong kế hoạch lưu vong lần này cũng chiếm vị trí khá lớn, nếu Ngự vương mất đi lực lượng, vậy kế hoạch nhất định phải thay đổi lần nữa, hơn nữa nguy hiểm của họ sẽ tăng lên gấp bội.



Kình Thương không hề trả lời, mà là điều khiển lực lượng giống như trước, nhưng đáng tiếc, sức mạnh bị phong ấn, kết giới chưa từng xuất hiện, Kình Thương sầm mặt lại, sắc mặt Cuồng đế cũng trầm theo.




Giờ phút này Kình Thương xác định, trong chuyện này tuyệt đối có Minh Thạch Tú xuất lực, tuy rằng không biết gã làm gì?



“Ha ha ha, các ngươi đều sẽ trở thành bệ đá đạp chân cho bá nghiệp của ta, muốn sống thì đầu hàng, trung thành với ta, bằng không liền chết ở chỗ này.” Phù quốc Lệ vương nói, hắn ta cảm giác mình rất nhân từ, cho những kẻ hẳn phải chết này một cơ hội lựa chọn.



Các vị vương không ai đáp lại, mặc kệ tính cách ra sao, họ đều có kiêu ngạo của kẻ làm vương.



Nhìn thấy sự nhân từ của mình không người đáp lại, Phù quốc chi vương tìm mục tiêu, “Hiển quốc Ngự vương.” Đây là mục tiêu của hắn ta.



Kình Thương nghĩ không ra sao mình lại bị vị Phù quốc Lệ vương này đem làm ví dụ, có điều y vẫn đưa ra đáp án, từ chỗ ngồi đứng dậy, đứng nơi hành lang uốn khúc, Cuồng đế theo sát phía sau.



“Đầu hàng cho ta thế nào?” Phù quốc Lệ vương nhìn thấy Kình Thương đi ra, nói, “Đối với việc ngươi kiến tạo Hiểu đô ta rất thưởng thức, còn có đồ ngươi chế tạo ta cũng rất thích, nếu như ngươi chết ở chỗ này ta sẽ rất khó chịu.” Phù quốc Lệ vương rất đau đầu về việc nên để Ngự vương chết hay không.



Rất nhiều thứ nơi Hiển quốc hắn ta đều khá ưa, rất hợp với sở thích của hắn, nếu như người chế tạo những thứ đồ này chết đi, sau đó chẳng phải sẽ không còn những thứ này nữa, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, chỉ cần hắn có được Hiển quốc, những thợ thủ công Hiển quốc kia còn không phải của hắn ta, hắn muốn gì mà chẳng có. Cho nên, hắn ta cảm thấy có thể cho người như vậy một cơ hội, chỉ cần y đầu hàng, hắn có thể lưu lại tên của y, để y dốc sức cho mình.



“Rất nhiều năm trước, khi ta vẫn còn là thiếu chủ Hiển quốc có người muốn ta đầu hàng, ta hỏi từ một quân vương ra lệnh cho một quốc gia, lại trở thành bề tôi nghe lệnh người, ngươi cho rằng thân là thiếu chủ Hiển quốc ta sẽ đầu hàng sao? Hiện tại vấn đề này ta cũng đưa ra cho ngươi, từ quân vương hiệu lệnh một quốc gia, bị trở thành bề tôi nghe lệnh người khác, ngươi cho rằng là Hiển quốc chi vương ta sẽ đồng ý sao?”