[Liêu Trai Đồng Nhân] Hữu Xu
Chương 141 :
Ngày đăng: 12:12 30/04/20
Bởi vì đã sớm dự đoán được Mary Rendell sẽ xảy ra chuyện, Phàn Triệu vẫn chưa để nhân viên tổ tiết mục đi lên tàu chữa bệnh, cũng không để camera quay được bất luận hình ảnh huyết tinh quỷ dị gì. Người tham diễn khác và người xem chỉ biết là Mary bị bệnh, nhưng không biết tình huống cụ thể của cô. Dùng kỹ thuật khắc long trọng tố lại một cái lưỡi cũng không khó, chỉ mong sau khi cấy ghép thành công vị thiên hậu này có thể quản được miệng mình, nếu không nhất định sẽ trở thành khách quen của bệnh viện.
Nhìn tàu bay đưa người về thủ đô tinh, Cơ Trường Dạ giống như không có việc gì mà nói, “Rendell tiểu thư bởi vì bệnh không thể tham gia lần mạo hiểm này, chúng ta xuất phát đi. Mong cô ấy sớm ngày khôi phục.”
“Mong cô ấy sớm ngày khôi phục, A-men.” Vài tín đồ chúa cứu thế khoa tay múa chân làm một thủ thế “thượng đế phù hộ”.
Thượng đế cứu không được cô ta đâu. Hữu Xu hơi hơi cúi đầu, miễn cho má lúm đồng tiền bị người khác phát hiện. Cậu dán cho mình những lá bùa ngự phong, trừ tà, khinh thân để dễ dàng đi đường, sau đó làm bộ như mười phần cố sức mà rơi ở phía sau đội ngũ. Người dẫn đội đổi thành siêu sao công phu Curott, mà Cơ tướng quân chuyên môn phụ trách vấn đề an toàn của mọi người. Phải biết tinh cầu MH9980 là khu vui chơi của dã thú, không đề cập tới bạo long, bá vương long nặng mấy tấn, dù chỉ là một con độc trùng nho nhỏ cũng có thể lấy mạng mấy siêu sao này.
Hôm nay chỗ đóng quân dã ngoại là thung lũng cách hơn năm mươi km, ở giữa phải xuyên qua một khe núi, vượt qua một vực sâu, lướt qua vài đỉnh núi cao, nhiệm vụ mười phần gian khổ. Hữu Xu một đường đi một đường quan sát hoàn cảnh xung quanh, phát hiện rất nhiều thực vật đều từng xuất hiện trong «dược kinh», là nguyên liệu tốt để luyện đan, vì thế thật cẩn thận đào ra thu vào hầu bao. Mọi người thế mới biết, hóa ra mảnh vải bị cậu cột vào bên hông đúng là vật phẩm không gian, thật là nguyên thủy.
“An Hữu Xu, cậu không có tiền mua ba lô sao?” Ruth giống như khờ dại hỏi. Sau khi Dị Quỷ thức tỉnh, phóng viên đã sớm đào ra của cải của An Hữu Xu, cậu ta là kẻ nghèo nàn ngay cả cơm cũng không ăn được, tất cả điểm tín dụng đều bỏ ra mua cơ giáp và mô hình cơ giáp. Nhưng mà cậu ta lại là phế vật thể chất F, ngay cả cơ giáp sơ cấp cũng không thể khống chế.
Hữu Xu không phản ứng cô ta, trên thực tế ngoại trừ chủ tử, cậu không muốn phản ứng bất luận kẻ nào ở đây. Cậu lấy bình thủy tinh ra, đem một con phi trùng màu đỏ tươi mới vừa bắt được nhét vào. Không biết Curott là cố ý hay là vô ý, lại càng chạy càng nhanh, không chút để ý năng lực thừa nhận của mọi người. Thể chất của hắn là B+, nếu không phải mắc chứng mẫn cảm phóng xạ, đã sớm mộ binh nhập ngũ.
“Curott anh chậm một chút đi! Tôi theo không kịp!”
Để tránh cho người khác học lén, Hữu Xu làm bộ buông tha, kì thực chạy đến một phía khác, đem một loại thực vật nào đó ngắt lấy trên đường chà nát ra nước, vẽ loạn ở ngoài thân. Kiến thú mười phần mẫn cảm với mùi vị, mà loại thực vật này là khắc tinh của chúng nó, chỉ cần ngửi thấy một chút thì sẽ thối lui giống như thủy triều. Làm tốt hết thảy, lại bỏ thêm một bình an phù cho mình, cậu nhanh chóng moi một cồn cát ra, bắt lấy kiến vương thú bụng tròn xoe.
“Sao kiến thú không công kích cậu ta?” Curott hết sức kinh ngạc. Vừa rồi hắn chỉ dùng gậy gộc chọt cồn cát một chút đã thiếu chút nữa bị đám kiến thợ phun axit đặc ra hòa tan thành khung xương.
“Mặc kệ cậu ta dùng phương pháp gì, quy tắc trò chơi hình như cũng không nói không thể cướp đoạt thành quả của người khác nhỉ?” Triệu Đào nhướn mày.
“Chỉ cần thắng lợi là được, mặc kệ dùng phương pháp gì, đây là lệ thường của《 tinh cầu đại mạo hiểm 》.” Phương Hiểu Đình nhìn về phía người chủ trì.
Người chủ trì mỉm cười gật đầu, vốn tưởng rằng một hồi thảm kịch sắp phát sinh, An Hữu Xu đang chạy trốn lại bỗng nhiên ném kiến vương thú tới. Cũng không biết cậu động tay chân gì, cái bụng thật lớn của kiến vương bỗng nhiên nổ tung, trứng màu vàng nhạt văng đầy trời, dính đầy đầu đầy mặt mọi người.
“Không tốt! Trứng của kiến vương thú hàm chứa chất kích thích nào đó, bất luận ở nơi nào cũng sẽ bị kiến thợ phát hiện và cắp về sào huyệt. Chạy mau, nếu chậm chúng ta sẽ bị kiến thợ chen chúc tới hòa tan thành nước!” Sắc mặt Curott đại biến. Những người còn lại vừa mắng An Hữu Xu ngoan độc, vừa cướp đường chạy như điên. Mấy quan quân đi theo đã sớm dự đoán được là kết quả này, hành lễ với quốc vương đại nhân xong mới đuổi theo bảo hộ.
Hữu Xu lộ ra lúm đồng tiền bên má, lúc này mới không nhanh không chậm chọn một cồn cát lớn nhất moi vào bên trong. Kiến thợ vây quanh bên cạnh cậu chồng chất một tầng thật dày, không chút nào dám gần người, quan sát từ trên cao tựa như trong một vùng biển đen xuất hiện một vòng chân không, hình ảnh cực đủ lực rung động.