Linh La Giới

Chương 105 : Còn thiếu Huyết lăng thảo

Ngày đăng: 20:29 19/04/20


Hạ Ngôn ra khỏi phủ viện Hạ gia, tại một nơi vắng lặng đeo mặt nạ Linh La lên rồi một lần nữa bước nhanh đi về phía phòng đấu giá.

 

Một tuần trước, Hạ Ngôn đã yêu cầu chủ nhân hiệu thuốc bắc Mạc Khải chuẩn bị cho hắn hai mươi ba loại dược liệu cần thiết để phối chế dược phẩm, sau đó kích mở lớn Tụ Linh huyệt của mình lên. Đến lúc đó, tốc độ nội lực toàn thân chuyển hóa thành linh lực tất nhiên sẽ nhanh hơn nhiều.

 

Trong một con hẻm nhỏ, Hạ Ngôn hơi hạ thấp đầu gối xuống, mức độ rất bình thường cho dù có người nhìn thấy Hạ Ngôn căn bản cũng không nhìn ra động tác của hắn. Nhưng chỉ trong một cái chớp mắt, Hạ Ngôn liền biến mất tại chỗ, đi tới một bức tường khác.

 

Tuy rằng vẫn chưa thể sử dụng linh lực, nhưng trình độ khống chế cùng sử dụng nội lực của Hạ Ngôn đã đạt tới mức độ cao vô cùng.

 

Cho dù không sử dụng võ kỹ, chỉ cần đánh ra một quyền kèm theo nội lực bộc phát cũng có thể đục thủng vách tường cứng rắn trong nháy mắt.

 

Không đến thời gian một nén nhang, Hạ Ngôn đã xuất hiện tại ngoài cửa hiệu thuốc bắc trong phòng đấu giá.

 

- Tới đây tới đây.

 

Cô gái ở ngoài cửa tiệm thấy Hạ Ngôn đã tới lập tức quay vào trong tiệm thuốc thanh thúy hô lên.

 

Hiển nhiên Mạc Khải biết hôm nay Hạ Ngôn muốn tới lấy thuốc. Cho nên đã sớm sai cô gái này ở ngoài cửa tiệm thuốc chờ, chỉ cần thấy Hạ Ngôn liền lập tức thông báo cho lão.

 

"Loảng xoảng".

 

"Ầm".

 

Mạc Khải nghe thấy cô gái ngoài cửa hô lớn, đang ở trong quầy vội vàng đứng lên rồi lao ra bên ngoài, không nghĩ tới bị đụng vào một tủ hàng. Lập tức ngã lăn trên mặt đất kêu thảm mấy tiếng "ái ui".

 

Tuy nhiên hắn lăn trên mặt đất một vòng, lại vội vàng đứng dậy. Ánh mắt nhìn về phía ngoài cửa, lúc này Hạ Ngôn đeo mặt nạ đã xuất hiện trong cửa tiệm thuốc.

 

Cô gái sắc mặt ửng đỏ, ánh mắt lấp lánh chớp chớp khác thường, cái chân bó nhẹ nhàng lùi sang một bên.

 

- Linh La tiên sinh! Ngài đã đến rồi ha ha! Ta đã chờ ngài cả buổi sáng đó.

 

Mạc Khải nhìn Hạ Ngôn cười nịnh nói.

 

Hạ Ngôn gật đầu đáp:

 

- Ừ! Mạc Khải tiên sinh, dược liệu ta cần đã chuẩn bị tốt chưa?

 

Đi vào tiệm thuốc, Mạc Khải khom người nói:

 

- Việc này.

 

- Linh La tiên sinh! Ta đã hết sức!

 

Mạc Khải thở dài một tiếng nói tiếp:

 

- Nhưng dược liệu cao cấp Huyết Lăng Thảo kia ta thật sự không chuẩn bị được.

 

Huyết Lăng Thảo thuộc loại dược liệu cao cấp tương đối hiếm có, giá cả vô cùng sang quý. Hơn nữa nhiều khi có tiền cũng không mua được, phần lớn xuất hiện trên cuộc đấu giá tại phòng đấu giá.
Tây Xuyên cười âm hiểm nói:

 

- Tuy nhiên ngươi không phải đối thủ của ta.

 

Tây Xuyên đột nhiên giật thiết trảo trong tay về, tạo nên một đường tàn ảnh trong không trung. Sau đó lại tiếp tục bay ra với tốc độ nhanh hơn! Lần này ngay cả tàn ảnh cũng không nhìn thấy được.

 

Những người đặt cược ở bốn phía trong phòng đều không tự chủ hít một hơi khí lạnh. Có thể thấy rõ sự di chuyển của Tây Xuyên chỉ có cường giả Linh sư mà thôi!

 

Một cường giả Linh sư chấn động nói:

 

- Thì ra Tây Xuyên này đã đạt tới cảnh giới Linh sư! Lực lượng của chiêu này hoàn toàn vượt xa cường giả Hậu Thiên.

 

- Không ổn.

 

Phi Vân trong lòng hoảng hốt, hắn chỉ cảm giác được một đạo năng lượng linh hoạt, vô cùng sắc bén đang mãnh liệt đánh tới, nhưng không cách nào nắm được đường đi thiết trảo của đối phương.

 

Vũ khí trong tay vội vàng dựa vào cảm giác xuất chiêu đón đánh, nhưng lại chém vào khoảng không!

 

- "Nguy rồi!"

 

Một tia chớp vừa xẹt qua trong đầu Phi Vân, ngay sau đó trước ngực đã bị một lực rất mạnh đánh vào.

 

"Hự!"

 

Một ngụm máu tươi từ trong miệng Phi Vân phun ra, sau đó thân thể Phi Vân liền bị đánh bay ra khỏi võ đài rơi trên mặt đất cách đó rất xa.

 

- Hắc hắc! Ta đã cho ngươi cơ hội nhận thua, nhưng ngươi lại không tự lượng sức mình!

 

Tây Xuyên lạnh lùng cười, ánh mắt chớp động nói.

 

Tây Xuyên thu thiết trảo lại, có chút khinh thường liếc mắt nhìn Phi Vân đang nằm trên mặt đất phía xa.

 

Phi Vân sắc mặt trắng bệch, đòn đánh vào ngực nghiêm trọng vừa rồi khiến hắn không thể vận chuyển nội lực, xương sườn cũng gãy mấy cái.

 

- Thật mạnh! Thực lực của hắn đã đạt tới cảnh giới Linh sư rồi.

 

Phi Vân từ trên mặt đất ngước mắt nhìn về phía Tây Xuyên thầm nghĩ.

 

- Ha ha ha! Thắng, thắng rồi!

 

Một gã đặt cửa Tây Xuyên thắng ngạc nhiên vui mừng la lớn.

 

Bốn phía trong phòng, có người vui sướng, lại có người lắc đầu bất đắc dĩ thở dài.