Linh La Giới

Chương 1062 : Kết cục

Ngày đăng: 20:43 19/04/20


 Nghe được tiếng kêu, thân thể Cự Khuyết Phong trong không gian khẽ run lên, ngay lập tức xoay người nhìn về phía Hạ Ngôn, ánh mắt láo liên.

 

- Hạ Ngôn trưởng lão gọi ta?

 

Cự Khuyết Phong chủ nhìn về phía Hạ Ngôn hỏi.

 

-Ừ!

 

Hạ Ngôn gật đầu, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Cự Khuyết Phong chủ:

 

- Cự Khuyết Phong chủ! Theo ta được biết, ngài là bằng hữu của Thanh Dương Phong chủ, xưa nay vẫn luôn quan hệ mật thiết với nhau. Ta nói đúng chứ?

 

Hạ Ngôn nhìn thấy khóe miệng rộng của Phong chủ có hơi co giật, ánh mắt láo liên, tuy nhiên ngay sau đó liền cười cười nói với Hạ Ngôn:

 

- Nói như thế nào nhỉ! Chỉ có thể nói là bằng hữu bình thường thôi! ôi! Thanh Dương Phong chủ chết đi, ta cũng rất đau lòng. Nhưng Thanh Dương Phong chủ ngấm ngầm cấu kết cùng Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận, vi phạm quy củ của đại nhân chủ nhân Thần Châu núi Thủ Vọng lập ra. Trên Hội nghị Phong chủ ta cũng không thể giúp hẳn được, ta không có biện pháp.

 

- Phải không?

 

Hạ Ngôn cười hỏi lại.

 

- Đúng như thế!

 

Cự Khuyết Phong chủ nhíu mày:

 

- Hạ Ngôn trưởng lão! Ngài đây là có ý gì?

 

Hạ Ngôn lắc đầu, cười nói:

 

- Không có ý gì đặc biệt, chỉ là nghe nói Thanh Dương Phong chủ được ngài phụ trách táng ở thời không loạn lưu. Thanh Dương Phong chủ có ân với ta, ta muốn đi thăm mộ Thanh Dương Phong chủ, thật hy vọng Cự Khuyết Phong chủ có thể dẫn ta đi.

 

-À!

 

Nghe vậy, Cự Khuyết Phong chủ rõ ràng thở ra một hơi nhẹ người, lộ ra bộ dáng như trút được gánh nặng:

 

- Chuyện này tự nhiên không thành vấn đề, mời Hạ Ngôn trưởng lão đi theo ta

 

Nói xong. Cự Khuyết Phong chủ vung tay đánh ra một quyền trực tiếp phá vỡ bức tường không gian, lập tức nhìn thấy thời không loạn lưu rõ ràng trước mắt. Hai bóng người nhoáng lên một cái, đồng thời tiến vào thời không loạn lưu. Trong thời không loạn lưu, không gian tuy rằng cực độ không ổn định, các loại năng lượng vật chẩt tung hoành, nhưng cũng có một số không gian đặc thù tương đối ổn định. Thi thể của Thanh Dương Phong chủ chính là táng tại không gian đặc thù này.

 

Đi theo phía sau Cự Khuyết Pầong chủ, rất nhanh, Hạ Ngôn liền nhìn thấy Thanh Dương Phong chủ nằm trong một khu vực vẫn thạch không có gì che chắn.

 

-Ôi!

 

Trong lòng Hạ Ngôn thầm thở đãi một tiếng, dưới chân nguyên lực hơi vừa chuyển, liền tới gần chỗ Thanh Dương Phong chủ.

 

- Thanh Dương Phong chủ là vì ta mới chết!

 

Hạ Ngôn thấp giọng nói:

 

- Ai bức tử Thanh Dương Phong chủ, ta sẽ không bỏ qua cho hắn!

 

Cự Khuyết Phong chủ đứng ngay phía sau Hạ Ngôn, nghe câu nói đó sắc mặt trờ nên xanh mét. Lúc ấy, là hắn đứng ra vu hăm Thanh Dương Phong chủ ngầm cấu kết cùng Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận.

 

Ý niệm của Hạ Ngôn thực vô tình lướt qua trên người Thanh Dương Phong chủ.

 

"ồ?"

 

Lúc này, Hạ Ngôn đột nhiên cảm óng được trong thi thể Thanh Dương Phong chủ còn sót ỉại năng lượng linh hồn mong mãnh.

 

"Đây là." Ánh mắt đột nhiên trợn to, trong nháy mắt biểu tình trên mặt Hạ Ngôn biến hóa: "Không đúng, đây là năng lượng linh hồn của Thanh Dương Phong chủ. Linh hồn của Thanh Dương Phong chủ cũng không có hoàn toàn mất đi."

 

"Thật tốt quá!" Hạ Ngôn thầm mừng rõ trong lòng.

 

"Thanh Dương Phong chủ!" Linh hồn lực của Hạ Ngôn rất nhanh bao bọc toàn thân Thanh Dương Phong chủ.

 

-Làm sao vậy?

 

Cự Khuyết Phong chủ cảm nhận được vẻ khác thường của Hạ Ngôn, không khỏi ra tiếng hỏi

 

- Thanh Dương Phong chủ!

 

Hạ Ngôn không đề ý đến Cự Khuyết Phong chủ, mà kêu lên một tiếng.

 

- Hạ Ngôn!

 

Đúng lúc này, một đạo ý niệm từ trong cơ thể Thanh Dương Phong chủ truyền ra, Hạ Ngôn rõ ràng thu được nội dung tin tức:

 

- Hạ Ngôn! Là ngươi sao?

 

- Đúng vậy!

 

Tròng mắt Hạ Ngôn hơi đỏ lên.

 

Thanh Dương Phong chủ, không ngờ còn chưa chết, ít nhất lão còn giữ lại một tia linh hồn.

 

- Ha ha! Hạ Ngôn! Ta vốn tưởng rằng sẽ không còn được gặp lại ngươi. Ừ! Không ngờ, ta còn có cơ hội gặp lại Hạ Ngôn ngươi.

 

Giọng nói của Thanh Dương Phong chủ rất suy yếu, hiển nhiên linh hồn cũng suy yếu tới cục điểm.

 

- Thanh Dương Phong chủ không chết?

 

Sắc mặt Cự Khuyết Phong chủ lập tức tái xanh, hoảng sợ nhìn thần mình Thanh Dương Phong chủ, bên trong hai mắt đầy vẻ kinh hãi.

 

Thanh Dương Phong chủ, không ngờ còn ẩn dấu một tia linh hồn ở nơi nào đó trong thân thể mình, hơn nữa vẫn kiên trì tới nay không có mất đi.

 

Hạ Ngôn quét mắt nhìn Cự Khuyết Phong chủ một cái, theo sau lại nhìn về phía thân mình Thanh Dương Phong chủ.

 

- ThanhDương Phong chủ! Cảm ơn ngài!

 

Hạ Ngôn trầm giọng nói.

 

- Ha ha! Nói cái này làm gì?

 

Thanh Dương Phong chủ suy yếu nói:

 

- Hạ Ngôn! Hiện tại linh hồn ta đã rất suy yếu, chỉ sợ kiên trì không được bao lâu. Có thể có cơ hội gặp lại ngươi ta thật sự rất cao hứng. Thương Đồ hắn nhất định cũng sẽ cao hứng. Lúc trước ta thiêu đốt linh hồn của chính minh, chỉ còn lại có một tia giấu ở trong cơ thể chính là để một ngày nào đó có thể gặp lại ngươi.

 

- Thanh Dương Phong chù! Ngài trước đừng nói nữa, ta có nhẫn Linh La, sau khi ngài tiến vào nhẫn Linh La, lập tức linh hồn sẽ không tiếp tục suy yếu. Ngài yên tâm, ta nhất định sẽ tìm được biện pháp làm sống lại ngài.

 

Hạ Ngôn đã thấy được vị trí linh hồn của Thanh Dương Phong chủ, tâm niệm vừa động, liền thu một tia linh hồn còn lại của Thanh Dương Phong chủ vào không gian linh hồn tầng thứ hai nhẫn Linh La.

 

- Thi thể Thanh Dương Phong chủ táng ở chỗ này cũng không tệ.

 

Hạ Ngôn đưa mắt nhìn môi trường xung quanh, gật đầu nói, sau đó xoay người nhìn về phía Cự Khuyết Phong chủ:

 

- Cự Khuyết Phong chủ! Đa tạ ngài!

 

- Không có gì, đây là chuyện ta phải làm.

 

Sau một lúc ngây người, Cự Khuyết Phong chủ vội xua tay nói.

 

- Vậy ta đi trước đây!

 

Hạ Ngôn gật đầu, sau đó thân ảnh nhoáng lên một cái, biến mất trong thời không loạn lưu này.

 

"Tên tiểu nhân đê tiện Thương Ẩn kia, sớm hay muộn ta phải giết chết hắn! Tuy nhiên, cũng không phải lúc này." Hạ Ngôn rời thời không loạn lưu, trong đầu xoay chuyển các ý niệm, Thân hình rất nhanh bay về hướng thông đạo pháp tắc núi Thủ Vọng.

 

"Chờ ta thông qua giai đoạn thứ ba Tiên Kiều, trình độ nguyên lực của ta tất nhiên còn có thể tiếp tục tăng cao. Thực lực của ta càng mạnh, đối phó với Thương Ẩn bọn chúng sẽ càng nắm chắc hơn." Trong lúc các ý nghĩ lướt qua trong đầu. Hạ Ngôn đã tới thông đạo pháp tắc, sau đó trực tiếp thông qua thông đạo pháp tắc rời khỏi núi Thủ Vọng.

 

Theo thông đạo truyền tống không gian Đô Vệ Thành, đến khu đồng trống Tinh Đồ.

 

"Tiên Kiều.!" Hạ Ngôn trông thấy dạng Tinh Đồ xa xa Lần này, là lần thứ ba Hạ Ngôn đi vào Tinh Đồ, tâm tình đã xảy ra biến hóa hoàn toàn khác biệt với hai lần trước.

 

"Vù!"

 

Hóa thân thành pháp tắc!

 

"Ổ?"

 

"Người nào?"

 

Ngay thời điểm Hạ Ngôn hóa thân thành pháp tắc bay đi về hướng Tinh Đồ, trong không gian đột nhiên truyền đến một trận dao động, không ngờ làm cho Hạ Ngôn không thể không hiển lộ ra thân hình.

 

Nên biết rằng, hiện tại thực lực của Hạ Ngôn, đã không thể chỉ dùng chữ khủng bố để hình dung. Toàn bộ Thần Châu, cũng tìm không thấy bao nhiêu người có thể chống lại cùng Hạ Ngôn. Nhưng lúc này, không ngờ Hạ Ngôn bị đối phương bức cho hiển lộ thân hình, bởi vậy có thể thấy được, người tới thực lực không kém Hạ Ngôn.

 

- Là ai?

 

Hạ Ngôn hiển lộ ra thân hình, ngay sau đó ý niệm trong thời gian ngắn bao trùm toàn bộ khu đồng trống Tinh Đồ, rất nhanh liền cảm ứng được ngọn nguồn của dao động, hắn tập trung ánh mắt nhìn, trầm giọng nói.

 

- Giỗi lắm!

 

Chỗ ngọn nguồn dao động, dần dần cũng hiện ra một bóng người già lão.

 

- Thương Vân trưởng lão?

 

Nhìn thấy lão già này,Hạ Ngôn kinh ngạc:

 

- Thương Vân trưởng lão ngăn lại ta, có việc sao?

 

- Đúng vậy!

 

Thương Vân gật đầu, nhìn Hạ Ngôn:

 

- Ta ngăn Hạ Ngôn trưởng lão ngươi lại, quả thật là có chuyện.

 

- Chuyện gì?

 

Hạ Ngôn nhíu mày hỏi.

 

- Giết chết ngươi!

 

Giọng nói của Thương Vần vừa ngắn gọn lại vừa Phi thường hữu lực.

 

- Cái gì?

 

Hạ Ngôn chấn động, hắn thật sự bất ngờ, không ngờ Thương Vân lại nói ra câu nói như vậy. Thương Vân này lại muốn giết chết mình!

 

- Hạ Ngôn! Hôm nay ngươi phải chết!

 

Thương Vân trầm giọng chậm rãi nói.

 

"Ông!"

 

Toàn bộ không gian lập tức đều sôi trào lên. Pháp tắc vận chuyển trong thiên địa hoàn toàn nghịch chuyển. Với thực lực của Hạ Ngôn hiện tại đã có thể làm thay đổi toàn bộ pháp tắc thời không trong khu vực Tinh Đồ. Hiển nhiên Thương Vân cũng có thể làmđượcỄ

 

-Ra!

 

Hạ Ngôn nhìn thấy pháp tắc lĩnh vực của Thương Vần sôi trào công kích tới mình, cũng vội vàng vận dụng lĩnh vực pháp tắc của mình đề ngăn cản công kích của đỗi phương.

 

"Ồ?"

 

"Lĩnh vực pháp tắc của ta không thể đối kháng với lão. hiện tại đang đần hỏng mất!" Hạ Ngôn nhìn thấy bên rìa lĩnh vực của mình khống chế, đang không ngừng sụp đổ, phạm vi lĩnh vực pháp tắc cũng đang thu nhỏ lại.

 

- Hạ Ngôn! Không cầnngoan cố chống lại, ở trong tay ta ngươi căn bản không còn có khả năng có hy vọng sống sót

 

Giọng nói thâm trầm của Thương Vân truyền vào trong tai Hạ Ngôn.

 

- Thương Vân! Ngươi vì sao muốn giết ta? Ta là đệ tử của chủ nhân Thần Châu!

 

Hạ Ngôn tức giận nói:

 

- Chẳng lẽ, ngươi không sợ chủ nhân Thần Châu tục giận sao? Ta cùng với ngươi, cũng không có thù hận gì, chẳng lẽ nguyên nhân là Thương Ẩn?

 

- Đừng đoán mò! Chính là đại nhân chủ nhân Thần Chằu, muốn ta giết ngươi!

 

Thương Vân chậm rãi nói:

 

- Thực ra ngoài ý liệu, nguyên lực của ngươi vậy mà đã đạt tới lục trọng! Khó trách chủ nhân Thần Châu lại sai ta tự mình ra tay giết ngươi! Toàn bộ núi Thủ Vọng, cũng không có mấy người có thể đối phó với ngươi. Trước đây trong lòng ta còn có chút oán hận chủ nhân Thần Châu, vì sao phải phái ta đến ra tay giết ngươiỄ Hiện tại ta mới hiểu rõ, chủ nhân Thần Châu lệnh cho ta giết ngươi, điều này có lý do tất yếu của nó.

 

"Chá tiệt!" Hạ Ngôn cảm nhận được lĩnh vục pháp tắc của mình, không thể đối kháng với lĩnh vực pháp tắc của Thương Vân. Sau khi tu luyện giả bước vào cảnh giới Thần chủ, có được lĩnh vực pháp tắc của riêng minh. Nhưng là tu luyện giả cảnh giới Thần chủ thực lực khác nhau, có khả năng khống chế lĩnh vực pháp tắc lớn nhỏ tự nhiên cũng sẽ không giống nhau. Mà thực lực càng cao, năng lực khống chế đối với lĩnh vục pháp tắc lại càng mạnh. Lĩnh vực pháp tắc của Thương Vân rõ ràng mạnh hơn lĩnh vực pháp tắc của Hạ Ngôn.

 

- Phá võ!

 

"Xích Huyết Thần Kiếm!"

 

Một luồng kiếm quang màu đỏ, từ trong cơ thể Hạ Ngôn bắn vọt ra, nhanh chóng xé rách lĩnh vực phép tắc của Thương Vân.

 

- vẫn còn muốn chống cự sao?

 

Hai tay của Thương Vân làm ra một động tác, lĩnh vục pháp tắc bị xé rách kia, trong thời gian ngắn được chữa trị như cũ:

 

- Nguyên lực của ngươi tuy rằng đạt tới lục trọng, nhưng ta đã là nguyên lực thất trọng. Chênh lệch như vậy, nguơi đứt khoát không thể bù lại. Khu đồng trống Tinh Đồ này, đó là nơi táng thân của Hạ Ngôn ngươi!

 

- Muốn giết ta? Cũng không dễ dàng Như vậy!

 

Hạ Ngôn nói bướng.

 

"Thương Vần này không ngờ là Thần chủ nguyên lực thất trọng!" Hạ Ngôn rất nhanh suy nghĩ trong lòng: "Nói về lĩnh vực pháp tắc, ta không bằng lão. Mà dù sỏ dụng Thánh khí Xích Huyết Thần Kiếm, đối với lão uy hiếp cũng không lớn."

 

"Liều mạng đánh bừa cùng lão, cơ hội của ta không lớn!"

 

"Xem ra, chỉ có thể tạm thời lựa chọn chạy trốn, đợi sau khi thông qua giai đoạn thó ba Tiên Kiều, tất nhiên có thể đánh bại lão Thương Vân này."

 

Trong đầu Hạ Ngôn các ý nghĩ lướt qua thật nhanh, rỗi hắn làm ra quyết định.

 

- Phá võ!

 

Sau một tiếng gầm lên giận dữ, lĩnh vực pháp tắc của Hạ Ngôn tụ lại hình thành một thanh đao nhọn, trong chợp mắt đó, liền xé mở lĩnh vực pháp tắc của Thương Vân thành một cái lỗ thủng.

 

"Xích Huyết Thần Kiếm!"

 
Ba mươi dặm.

 

Hai mươi dặm.

 

Mười dặm.

 

Một ngàn thước.

 

Năm trăm thước.

 

Một trăm thước.

 

Không gian màu máu đã lan tràn tới gần chỗ ba người.

 

- Xong rồi, hôm nay ba người chúng ta thật sự phải chết ở chỗ này rồi!

 

Thân mình của Như Phong đã có chút cố hết sức, lĩnh vực không gian của lão gắng sức chổng đỡ, đã sắp rơi vào tan vỡ. Màu lam trong không gian riêng biệt của lão, gần như đã không nhìn thấy. Màu đỏ tràn ngập ánh mắt của ba người.

 

Mà lúc này Hạ Ngôn ngay cả hô hấp cũng làm không được. Toàn bộ thân hình đã bắt đầu nứt toát ra. từng vệt máu loãng từ trong cơ thể Hạ Ngôn thẩm thấu ra ngoài.

 

Ngay cả Như Phong đều có vẻ già thêm rất nhiều. Duy nhất còn không nhìn ra biến hóa gì khác, chính là Lãm Nguyệt Chưởng Khống Giả Thâm Uyên Vô Tận. Lãm Nguyệt là Thần Thú mạnh nhất, cũng là Thần thú xuất hiện sóm nhất ở Thần Châu, chính là một tia thiên đạo biến thành, cường độ thân thể không phải nhân loại có thể sánh bằng. Hơn nữa, cho dù nàng có chết ở chỗ này, cũng có thể sống lại ở Thâm Uyên Vô Tận. Tuy nhiên dù vậy lúc này trên trán của nàng cũng tuôn ra một lợp mồ hôi tinh mịn.

 

- Chúng ta liều mạng với ngươi!

 

Lúc này, Hạ Ngôn đột nhiên xiết chặt nắm tay, nổi giận gầm lên một tiếng điên cuồng. Dù sao cái chết ở ngay trước mắt, còn không bằng ở thời khắc cuối cùng liều mạng xuất ra một kích, cho dù không thể đả thương chủ nhân Thần Châu, cũng không có thể để lão được như nguyện.

 

Trong lúc nói chuyện, Hạ Ngôn đã phóng vèo ra ngoài, màu đỏ kiếm quang nhoáng lên một cái, Hạ Ngôn đã phá vỡ lĩnh vực không gian của Lãm Nguyệt, đặt chân vào không gian màu máu của chủ nhân Thần Châu.

 

- Hạ Ngôn!

 

Lãm Nguyệt hai người nhìn thấy Hạ Ngôn lao ra, cùng một lúc vội vàng la lên muốn ngăn cản Hạ Ngôn.

 

- Muốn chết!

 

Chủ nhân Thần Châu thấy Hạ Ngôn lại chủ động vọt ra, tâm niệm vừa động, một vầng hào quang màu đỏ đãy đặc lao ra bao trùm toàn thân Hạ Ngôn trong đó.

 

Lúc này toàn thân Hạ Ngôn máu chảy đẫm đìa, cả thân thể đều hoàn toàn nứt vỡ ra. Nhưng ý thức của Hạ Ngôn cũng không có tách rời thân thể Đã tới mức này rồi, Hạ Ngôn còn thúc động thần khí công kích về hướng chủ nhân Thần Châu. Kiếm quang màu đỏ giống như một dải lụa, rất nhanh thổi quét về hướng chủ nhân Thần Châu.

 

- Hạ Ngôn.

 

Như Phong và Lãm Nguyệt trông thấy một màn này, trong lòng đều chấn động không thôi

 

Hạ Ngôn có thể tu luyện đến ngày hôm nay, tuyệt đối không đơn giản chi dựa vào thiên phú, ý chí của hắn cũng không phải người bình thường có thể có được. Đổi lại là người khác gặp phải tình cảnh như hôm nay, tất nhiên không làm được như Hạ Ngôn.

 

Khi kiếm quang màu đỏ lao la ngoài, thân thể Hạ Ngôn đã hóa thành bột phấn, tiêu tán trong không gian.

 

- Hạ Ngôn đã chết!

 

Như Phong nhìn bóng đáng Hạ Ngôn tiêu tán đi, thấp giọng nói.

 

Mà Lâm Nguyệt cũng yên lặng không nói lời nào. Bởi vì nhờ có Hạ Ngôn lao ra ngoài, không gian màu máu ngược lại tạm thời không có tiếp tục đè ép lĩnh vực không gian của hai người, giúp cho hai người có được cơ hội thở dốc.

 

- Thiên đạo, thiên đạo xuất hiện đi!

 

Chủ nhân Thần Châu, gần như điên cuồng gào lên. Đối với kiếm quang màu đỏ của Hạ Ngôn, lão hoàn toàn không để ý đên, để mặc cho kiêm quang xuyên qua không gian màu máu chém vào thân thể lão.

 

"Ầm!"

 

Kiếm quang màu máu mạnh mẽ va chạm vào thân thể chủ nhân Thần Châu. Chủ nhân Thần Châu căn bản không thèm để ý, ngay cả lách mình né tránh cũng không làm.

 

"ồ?"

 

Ngay lúc kiếm quang va chạm vào mình, linh hồn của chủ nhân Thần Châu giống như người bị muỗi đốt, đúng là hơi đau nhói một chút Hiển nhiên, ở phía trên kiếm quang Hạ Ngôn đã ẩn dấu linh hồn công kích. Linh hồn này chính là linh hồn của Hạ Ngôn, linh hồn Hạ Ngôn ẩn thần ở phía trên kiếm quang, tiến hành một lần công kích cuối cùng vào chủ nhân Thần châu.

 

- Ha ha ha ha.

 

Trong tai chủ nhân Thần Châu nghe được một tràng tiếng cười cuối cùng của Hạ Ngôn phát ra. Không chỉ có chủ nhân Thân Châu nghe được, ngay cả Lãm Nguyệt và Như Phong, đều nghe tiếng cười cuối cùng này.

 

"Ầm!"

 

Trong Thiên địa truyền đến một tiếng nổ vang dội Từng luồng từng luồng Cực quang quỷ dị đột ngột xuất hiện, đồng thời rất nhanh xé nát tan không gian màu máu của chủ nhân Thần Châu.

 

- Thiên đạo!

 

Chủ Nhân Thần Châu lơ lửng giữa không trung, đường như hoàn toàn không có ỷ thức được không gian màu máu của mình bị xé nát tan, mà chỉ nhìn chằm chằm vào Cực quang xuất hiện kia

 

- Ha ha! Thiên đạo thật sự xuất hiện rồi!

 

Thân thể nhân Thần Châu rất nhanh bay về phía Cực quang xinh đẹp do thiên đạo hình thành, hoàn toàn không thèm quan tâm tới hai người Lãm Nguyệt và Như Phong nữa. Không gian màu máu của chủ nhân Thần châu khống chế tự nhiên cũng theo đó hoàn toàn biến mất, Như Phong, Lãm Nguyệt đều thở ra một hơi nhẹ nhõm. Nêu kéo dài thêm chút nữa, hai người bọn họ ắt hẳn phải chết tại đương trường.

 

- Thiên đạo thật sự xuất hiện rồi!

 

Như Phong nhìn Cực quang thiên đạo, tâm tình kích động thấp giọng nói

 

- Đúng vậy!

 

Lãm Nguyệt cũng gật đầu:

 

- Thiên đạo này không ngờ to lớn hùng hậu như thế Ba ngàn óc năm trước, chủ nhân Thần Châu chi chiếm được một tia thiên đạo đã lợi hại như thế Nếu hắn nhận được nhiều thiên đạo như vậy, chỉ sợ sẽ thật sự trở thành chúa tể vũ trụ.

 

- Chủ nhân Thần Châu Trở thành chúa tể, thì chúng ta hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

 

Như Phong lộ vẻ mặt ngưng trọng nói.

 

-Hả?

 

Hai người đều nhìn theo chủ nhân Thần Châu bay về phía Cực quang cũng chính là thiên đạo. Tuy rằng rất muốn ngăn cản nhưng lại bất lực. Thế nhưng ngay lúc thân mình chủ nhân Thần Châu vừa tiếp xúc với thiên đạo, lại xuất hiện một màn quỷ dị.

 

Thân thể của chủ nhân Thần Châu bắt đầu co giật không ngừng.

 

- Không!

 

- A!

 

- Chết tiệt. Ta không thể chết được! Ta sẽ không chết, ta Thân là chủ nhân Thần Châu sao có thể chết được?

 

Từ phía chân trời truyền đến tiếng gào thê lương thảm thiết của chủ nhân Thần Châu.

 

- Đây là chuyện gì xảy ra?

 

Như Phong cùng Lãm Nguyệt liếc nhìn nhau, đều lộ vẻ nghi hoặc khó hiểu.

 

Thiên đạo xuất hiện thật nhanh, biến đi cũng rất mau, mà biến mất cùng thiên đạo chính là chủ nhân Thần Châu. Toàn bộ khu đồng trống Tinh Đồ đều khôi phục tĩnh lặng, biến đổi duy nhất đó là hết thảy chung quanh Tinh Đồ đều biến thành bụi phấn.

 

Nhũng tu luyện giả Thần Châu đều khiếp sợ nhìn về hướng Tinh Đồ, bọn họ không biết đã xảy ra chuyện gì!

 

- Chủ nhân Thần Châu không ngờ đã chết rồi?

 

Lãm Nguyệt nói

 

- Thiên đạo vì sao phải gạt bỏ chủ nhân Thần Châu?

 

Như Phong cũng thật hoang mang

 

- Ha ha! Bởi vì ta là thiên đạo.

 

Ngay lúc âm vang tiếng nói của hai người vừa đứt, đột nhiên vang lên một thanh âm, lại là tiếng nói của Hạ Ngôn đã chết, ở thời điểm chiến đấu kịch liệt cùng chủ nhân Thần Châu, ngay cả linh hồn của Hạ Ngôn cuối cùng đều hoàn toàn bị mai một Mà hiện tại, từ trong không gian lại truyền đến tiếng nói của Hạ Ngôn.

 

Hai người dùng ý niệm tia xét cũng hoàn toàn không có phát hiện gì.

 

- Hạ Ngôn? Ngươi là Hạ Ngôn?

 

Như Phong giật mình quát to.

 

- Đúng vậy! Ta nhận được kế thừa thiên đạo, trở thành chúa tể vũ trụ.

 

Tiếng nói của Hạ Ngôn vang lên, ngay sau đó, một chiếc nhẫn trên mặt đất từ từ dâng lên, đúng là nhẫn Linh La của Hạ Ngôn.

 

Nhẫn Linh La xoay tròn trên không trung ngay sau đó, thân ảnh màu trắng của Hạ Ngôn dần hiện ra.

 

- Ta chính là vũ trụ, vũ trụ cũng chính là ta!

 

Hạ Ngôn cười khẽ nhìn về phía hai người Như Phong, Lãm Nguyệt ra tiếng nói.

 

- Đại ca! Lão thất xuất hiện rồi!

 

ở ngoài Vũ trụ, phát ra một thanh âm, ngay sau đó một thân ảnh màu trắng hiện thân, trong chốc lát, tại bên cạnh thân ánh màu trắng lại xuất hiện thân một nam nhân trung niên.

 

- Vũ trụ thứ bảy cũng sinh ra chúa tể rồi Ha ha! Chính là lão thất

 

Người trung niên vừa mới hiện ra, cười ha hả nói.

 

- Đại ca! Vũ trụ thứ bảy đã sinh ra chúa tể, vũ trụ thứ tám cũng sắp bắt đầu diễn sinh rồi chứ?

 

Thân ảnh màu trắng cười hỏi.

 

- Ừ! Tuy nhiên, hiện tại ta muốn trước nhất là gặp lão thất. Chờ lão thất lại đây, cùng chúng ta diễn sinh vũ trụ thứ tám.

 

Người trung niên nhẹ nhàng nói.

 

- Đại ca, lão Ngũ!

 

- Đại ca.

 

ở bên cạnh hai người lại liên tục xuất hiện bốn bóng người.

 

- Đại ca! Đệ nghe nói lão thất xuất hiện rồi, hình như tên là Hạ Ngôn?

 

Người đứng cuối bên trái, trong hai mắt đều mang đầy ý cười nói.

 

- Đúng vậy! Vũ trụ thứ bảy này xuất hiện chúa tể chi mới hơn bốn trăm triệu năm, xem như là nhanh nhất trong bảy vũ trụ.

 

Nam nhân trung niên gật gật đầu.

 

"Ta chính là vũ trụ. vũ trụ chính là ta!"

 

"Ta có thể hóa thân ngàn vạn. trong vũ trụ phát sinh chuyện gì, ta đều biết."

 

- Thanh Dương Phong chủ! sống lại đi!

 

Hạ Ngôn chỉ ngón tay trong không gian một cái, linh hồn của Thanh Dương Phong chủ xuất hiện, ngay sau đó hào quang lóe sáng, nguyên lực dần dần ngưng tụ thành hình người, chỉ trong thời gian ngắn ngủn vài hô hấp, Thanh Dương Phong chủ liền sống lại. Hơn nữa, ngay cả thực lực cũng không có giảm chậm lại.

 

- Ồ? Ta như thế nào sống lại rồi?

 

Thanh Dương Phong chủ cảm nhận được thân thể của mình, vội vàng nhìn quanh bốn phía, nhưng hắn không có nhìn thấy bất luận bóng dáng của người nào.

 

Núi Thủ Vọng!

 

- Chưởng Khống Giả đại nhân! Ngài còn có gì phân phó không?

 

Một tu luyện giả trên ngọn núi trung ương đang đối điện với Thương Ẩn, cung kính hỏi. Nhưng hắn không nghe tiếng Chưởng Khống Giả Thương Ẩn trả lời.

 

- Chưởng Khống Giả đại nhân?

 

Người này ngẩng đầu lên nhìn, lập tức tròng mắt trọn trừng. Chưởng Khống Giả Thương Ẩn không ngờ đã chết, thân thể không có chút sinh cơ nào.

 

"Hiện tại, ta nên đi Tây Vực nhìn lại xem, nhìn lại xem người thân quen của ta thể nào."

 

Chỉ là ý niệm ương đầu vừa động, hóa thân của Hạ Ngôn liền xuất hiện trong Lang Tà Giới ở Tây Vực.

 

- Thổ Cẩu.

 

- Tiểu Thanh.

 

- Ngoại công. ha ha! Còn có Thánh Hoàng gia gia!

 

Hóa thân của Hạ Ngôn xuất hiện trong Tinh Đấu Điện, nhìn thấy một số người quen biết cửa mình.

 

"Cực hạn của Tiểu Thanh là Tạo Hóa cấp Giới Chủ, cực hạn của Ngoại công là Tạo Hóa bình thường, cực hạn của Thánh Hoàng gia gia là Tạo Hóa cấp Điện chủ. ồ? Tên Thổ Cẩu này, cực hạn lại là cảnh giới Thần chủ nguyên lực cửu trọng?"

 

Hạ Ngôn quan sát cực hạn tu luyện của thân thể từng người, chỉ cần tự thân mỗi người có thể đạt tới cực hạn, chỉ trong vài hô hấp Hạ Ngôn đã làm cho thực lực của bọn họ đạt tới cực hạn như vậy

 

- Hạ Tử Hân, sống lại đi!

 

Hạ Ngôn tới Tinh Đấu Điện, từ trong nhẫn linh La mang ra thân thể mềm mại của Hạ Tử Hân. Hạ Tử Hân còn có một tia linh hồn mong manh, cũng không phải hoàn toàn mất đi, cho nên Hạ Ngôn Thân là chúa tể vũ trụ, dựa vào một tia linh hồn mong manh này, cũng có thể làm sống lại.

 

Sau thời gian vài hô hấp, Hạ Tử Hân liền thành công sống lại.

 

- Hạ Ngôn!

 

- Hạ Ngôn.

 

Cả một đám người thân thích đều kích động thân thiết kêu tên Hạ Ngôn.

 

- Ha ha!

 

Hạ Ngôn cũng cười đáp.

 

- Ồ? Đây là.

 

Đúng lúc này, ánh mắt của Hạ Ngôn chợt ngưng tụ nhìn về phía chân trời xa xa, bởi vì hắn nhận được một tin tức quỷ dị đến từ ngoài vũ trụ:

 

- Lão thất! Mau mau đến gặp đại ca cùng chúng ta!

 

- Lão thất! Mau tới nha...



HẾT