Linh La Giới

Chương 107 : Danh Vọng Linh La

Ngày đăng: 20:29 19/04/20


Hai canh giờ sau, Hạ Ngôn mới từ Phường thị khu Nam Tịch gia đi ra. Số kim tệ mua dược liệu còn thiếu không ngờ vẫn chưa nghĩ ra phương pháp tốt để giải quyết.

 

- Chẳng lẽ ta phải bán đi mấy gốc dược liệu sao?

 

Hạ Ngôn có chút bất đắc dĩ.

 

Trong Mê Vụ Sơn Cốc ở Tội Ác Sâm Lâm, cả ở trong Hắc Phong Sơn nơi trấn Hoàng Diệp nữa, Hạ Ngôn thu được mấy gốc dược liệu. Tuy nhiên, trong đó chỉ có một gốc cây dược liệu đặc biệt Tước Thiệt Hoa có thể bán giá trên trời mà thôi. Ngoại trừ Tước Thiệt Hoa, mấy gốc dược liệu khác căn bản không có khả năng bán ra mười mấy vạn kim tệ, nhiều nhất cũng chỉ có thể bán được hai ba vạn, như vậy căn bản không giải quyết được vấn đề này.

 

- Nhưng Thánh Hoàng gia gia còn nói sẽ rất nhanh tới sẽ phải dùng tới Tước Thiệt Hoa, hơn nữa nếu lấy gốc dược liệu đặc biệt này ra bán đấu giá, vậy khẳng định sẽ gây nên chấn động rất lớn. Đến lúc đó, có thể toàn bộ khu vực thành Tử Diệp cũng sẽ có chấn động không nhỏ.

 

Hạ Ngôn biết giá trị loại dược liệu đặc biệt Tước Thiệt Hoa này đối với luyện đan sư là như thế nào.

 

Sợ rằng rất nhiều luyện đan sư sẽ không tiếc bất cứ giá nào cũng phải điều tra ra người đứng sau Tước Thiệt Hoa. Đến lúc đó Hạ Ngôn tất nhiên se bị đẩy lên nơi đầu sóng ngọn gió.

 

- Không được! Tước Thiệt hoa không thể mang ra bán đấu giá được!

 

Hạ Ngôn lập tức phủ định ý tưởng này.

 

- Ồ?

 

Đột nhiên đôi mắt Hạ Ngôn sáng lên:

 

- Linh Dịch lần trước phối chế ra được còn lại bốn bình, Linh Dịch này hiện tại đối với mình đã không còn tác dụng lớn. Công dụng chủ yếu của Linh Dịch là hỗ trợ người tu luyện ngưng kết Tu Linh huyệt, tổng cộng luyện chế được năm bình, mà mình đã sử dụng một bình, cũng đã ngưng kết thành công rồi. Như vậy bốn bình còn lại hoàn toàn có thể lấy ra bán đấu giá.

 

Trên mặt Hạ Ngôn lộ ra sắc mặt vui mừng.

 

- Về phần giá cả nhất định sẽ không quá thấp chứ? Vì luyện chế ra số Linh Dịch này mình mất tới mấy vạn kim tệ mới mua đủ dược liệu, hơn nữa trong đó còn có Tỳ Bà Thảo mình hái được trong Mê Vụ Sơn Cốc. Hơn nữa, bình thường cho dù là Luyện đan sư tiêu chuẩn cũng không cách nào phối chế được Linh Dịch, đó là phương pháp phối chế chỉ Luyện đan sư cấp bậc Linh Hoàng mới nắm giữ.

 

Hạ Ngôn trong lòng dần dần trở nên tươi sáng, nếu là bán Linh Dịch vậy kim tệ thu được hẳn là có thể đủ mua sắm dược liệu cần thiết.

 

Sau khi nghĩ được biện pháp, tinh thần Hạ Ngôn trở nên hăng hái, bước chân cũng nhanh hơn, chạy về hướng phủ viện Hạ gia.

 

Hội đấu giá của Phòng đấu giá một tuần sau mới tiến hành, hiện tại hẳn là thời gian đăng ký vật phẩm cần đấu giá. Sau đó để phòng đấu giá tuyên truyền một chút. Làm như vậy có thể hấp dẫn càng nhiều người có nhu cầu tới tham gia cạnh tranh.

 

- Hạ Ngôn thiếu gia!

 

Hắc y hộ vệ ngoài cửa khom mình thi lễ.

 

Thời điểm trước khi Hạ Ngôn chưa trở thành hậu tuyển tộc trưởng, những hộ vệ đó đều đã vô cùng tôn trọng Hạ Ngôn, mà hiện tại lại càng thêm kính trọng hơn.

 

Tuy nhiên cũng phải nói, cho dù là mấy vị trưởng lão Tịch gia nhìn thấy Hạ Ngôn hiện tại cũng không thể bày ra vẻ kiêu ngạo. Cho dù Hạ Ngôn không thi lễ với bọn họ vậy cũng hoàn toàn có thể. Địa vị của Hạ Ngôn đã ngang bằng với trưởng lão, hơn nữa thực lực Hạ Ngôn cũng đã không thua những trưởng lão này.

 

- Hai vị đại ca vất vả!

 

Giống như bình thường qua lại, Hạ Ngôn đều đáp lễ hộ vệ một chút.

 

Tuy rằng thân phận những hộ vệ đó không cao, nhưng bọn hắn cũng đều là con cháu Hạ gia, cho nên bình thường Hạ Ngôn đối với bọn họ cũng phi thường khách khí.

 

- Hạ Ngôn thiếu gia! Tộc trưởng nói sau khi ngài trở về thì tới tìm người.

 

Một gã hộ vệ nhìn Hạ Ngôn nói.

 

Hộ vệ này chính là người đưa bức thư của Nhã Phân cho tộc trưởng.

 

Hạ Ngôn sửng sốt nói:

 

- Tộc trưởng tìm ta? Ừ!Ta biết rồi, cảm ơn hộ vệ đại ca!

 

Vừa nói chuyện, thân ảnh Hạ Ngôn đã tiến vào phủ viện.

 

- Hạ Ngôn ca!

 

- Hạ Ngôn thiếu gia!

 

- Ha ha! Chào Hạ Ngôn.

 

Dọc theo đường đi hễ là người nào gặp Hạ Ngôn, bất kể là con cháu dòng thứ hay con cháu trực hệ, hay là người hầu, toàn bộ đều cung kính chào hỏi Hạ Ngôn.

 

Đương nhiên pha lẫn trong đó cũng có một số người đối với Hạ Ngôn ngoài mặt cung kính, thực ra trong lòng lại có chút đố kỵ. Tuy nhiên thực lực bọn họ không đủ, cũng chỉ có thể ẩn giấu sự đố kỵ trong lòng không dám biểu hiện ra ngoài.

 

Một lát sau, Hạ Ngôn đã tới tiểu viện tộc trưởng Hạ Phi Long ở.

 

- Tộc trưởng! Ngài tìm ta sao?

 

Còn chưa tiến vào trong viện, Hạ Ngôn ở ngoài cửa đã lớn tiếng hô lên.

 

- Ừ! Hạ Ngôn, ngươi đã về rồi, mau vào đi.

 

Giọng nói Hạ Phi Long sang sảng từ trong viện truyền ra.

 

- Hạ Ngôn! Huynh đi đâu?

 

Hạ Tử Hân sau khi nhìn thấy Hạ Ngôn liền hỏi.

 

Đương nhiên giọng điệu khi hỏi là phi thường tức giận, nàng là đường muội của Hạ Ngôn, hỏi như vậy đương nhiên cũng có thể.

 

Hạ Ngôn cười cười nói:

 

- Ta đi dạo một vòng Phường thị khu Nam Tịch gia, nhìn lại mới thấy sinh ý của Phường thị Tịch gia dường như không tệ. Các loại cửa hàng trong Phường thị khu Nam cũng không sai khác lắm so với Phường thị khu Bắc chúng ta.

 

- Phường thị khu Nam?
Sau một lúc lâu Hạ Ngôn mới lên tiếng hỏi.

 

- Giữa trưa ba ngày sau!

 

Lý Thiên Luân chân mày khẽ giật, cho dù là hắn cũng không che dấu được tâm tình xuất hiện dao động.

 

- Ừ! Ta sẽ có mặt đúng giờ.

 

Cuối cùng Hạ Ngôn nói.

 

Sau chiếc mặt nạ, không thấy rõ bất cứ biểu tình gì, tuy nhiên ánh mắt Hạ Ngôn lại lóe sáng dị thường. Cho dù nhìn không thấy biến hóa trên mặt, nhưng Lý Thiên Luân vẫn có thể phát giác cái loại tự tin trên người Hạ Ngôn.

 

Giờ này khắc này, suy nghĩ trong lòng Linh La trước mặt này khẳng định chính là thắng lợi cuối cùng!

 

Điều này khiến cho lý Thiên Luân vô cùng kinh ngạc, rốt cuộc dựa vào nguyên nhân gì khiến cho Linh La có thể tự tin như vậy? Còn nữa, Lý Thiên Luân cảm giác được một loại dục vọng chiến đấu, một loại dục vọng chiến đấu phi thường mãnh liệt.

 

Loại khi thế này khiến Lý Thiên Luân cũng cảm thấy vô cùng khiếp sợ.

 

Người không có trải qua hoặc là không có loại tâm tình này có lẽ không thể cảm nhận được loại dục vọng hư vô mờ mịt này. Giống như Nhã Phân hẳn là không thể cảm nhận được, nhưng Lý Thiên Luân lại khác!

 

- Trận so tài khiêu chiến ngoạn mục nhất, đúng ba ngày sau!

 

Không ngờ Lý Thiên Luân lại đột nhiên thi lễ với Hạ Ngôn.

 

Phải biết rằng, ngay cả Tây Xuyên, Lý Thiên Luân cũng chưa bao giờ dùng lễ tiết như vậy. Mà hiện tại Lý Thiên Luân lại thi lễ với Hạ Ngôn.

 

Nhã Phân trong lòng đang lo lắng, nhìn thấy Lý Thiên Luân hành động như vậy lập tức kinh ngạc trợn mắt khó tin nhìn. Dù thế nào nàng cũng không thể tưởng được Lý Thiên Luân sẽ làm ra hành động như vậy.

 

Thân là hội trưởng hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến, đồng thời là Chấp sự Thánh đường, Lý Thiên Luân vốn tâm cao khí ngạo. Không ngờ thi lễ chủ khách với một gã còn chưa phải là Linh sư.

 

Chuyện này nếu nói ra ngoài liệu có ai tin chứ?

 

Hạ Ngôn thoáng nhìn Lý Thiên Luân thật sâu. Cũng đồng dạng trịnh trọng đáp lễ:

 

- Cảm ơn hội trưởng! Cũng cảm ơn Nhã Phân tiểu thư! Ừ, ta cũng cần phải trở về, ba ngày sau chúng ta gặp lại!

 

Nói xong, Hạ Ngôn xoay người rời đi.

 

- Linh La tiên sinh! Ta tiễn ngài ra về!

 

Nhã Phân vội vàng lên tiếng nói.

 

Hai người đi tới bên ngoài hội trường, Nhã Phân vẫn không có che giấu cảm xúc, trên khuôn mặt xinh đẹp tuyệt mỹ đã không còn nụ cười quen thuộc, toàn bộ chỉ là một mảnh lo lắng.

 

- Vì sao ngài phải đáp ứng chứ?

 

Nhã Phân cau mày nói:

 

- Tuy rằng tiền thưởng rất cao, nhưng Tây Xuyên đó thực lực quá mạnh mẽ.

 

Hạ Ngôn chuyển ánh mắt nhìn Nhã Phân thấp hơn hẳn một chút bên cạnh đáp:

 

- Với ta mà nói, quan trọng nhất cũng không phải số tiền thưởng đó, tuy rằng hiện tại ta đang rất thiếu kim tệ. Ha ha! Có thể giao thủ cùng cường giả cảnh giới Linh sư sơ cấp, sức hấp dẫn lớn hơn nhiều so với kim tệ. Đây là một trận luận bàn võ kỹ.

 

Giọng nói Hạ Ngôn không chậm không vội.

 

- Nhưng Tây Xuyên đó thủ đoạn phi thường tàn nhẫn, ta rất lo.

 

Nhã Phân có chút sốt sắng.

 

Hạ Ngôn khoát tay nói:

 

- Không cần lo lắng, cho dù ta không phải đối thủ của hắn, ta cũng nắm chắc sẽ không để mình bị thương.

 

- Có người nhìn chúng ta!

 

Hạ Ngôn ánh mắt chợt lóe, nhìn về phía rất nhiều người đặt cược đã phát hiện hắn cùng Nhã Phân:

 

- Nhã Phân tiểu thư! Ta đi trước, ba ngày sau gặp lại. Cảm tạ ý tốt của cô. Linh La xin ghi nhớ trong lòng!

 

Vừa dứt lời thân ảnh Hạ Ngôn liền nhoáng lên một cái, nội lực vận chuyển, bay nhanh về phía xa.

 

Nhìn bóng dáng Hạ Ngôn, Nhã Phân than nhẹ trong lòng một tiếng.

 

- Hy vọng ngươi có thể bình an vô sự.

 

Nhã Phân khẽ thì thầm:

 

- Quái lạ! Vì sao ta để ý hắn như vậy chứ? Mười lăm tuổi? Hì hì, mười lăm tuổi tiếp cận cường giả Linh sư! Có lẽ chân chính hấp dẫn ta chính là đôi mắt của hắn rồi? Ánh mắt tinh thuần đó. Nhưng mà Tây Xuyên đó ngươi làm sao có thể thắng đây? Hắn là Linh sư chân chính đó!

 

Một thân lễ phục màu đen xa hoa dần dần biến mất trong đường dành cho tuyển thủ.

 

- Nhã Phân! Chuẩn bị tuyên truyền trận so tài khiêu chiến ba ngày sau đi. Lúc này để cho tất cả gia tộc cùng thế lực thành Ngọc Thủy đều biết trận so tài khiêu chiến kinh điển này đi.

 

Trong ánh mắt Lý Thiên Luân một đạo tinh quang tỏa ra:

 

-Đây sẽ là trận so tài khiêu chiến chấn động nhất thành Ngọc Thủy gần trăm năm nay.